Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 743 -



Chương 743 -




Bản thâ sợ là sẽ tự tát chết mình!
Trách không được lại cảm thấy mặt đau nóng, hệ thống còn gửi sticker vui sướng khi người gặp họa!
Mẹ kiếp, thật mất mặt mà!
Giang Nam nhìn ánh mắt mọi người trong buồng máy bay đang nhìn mình, mắt không khỏi phiếm lệ quang!
Căn chặt răng, vẻ mặt tự trách!
"Ta đang áy náy! Là đang tự trách mình!"
"Trong Linh Khư Hồ Thiên Đảo, ta có thể sớm cứu học sinh ra, để cho bọn họ bớt sợ hãi, đảm bảo an toàn cho tất cả mọi người!"
"Ta có thể làm tốt hơn! Nhưng... Ta đã không làm tốt! Là tại ta!"
Nói xong vung tay lên muốn lần nữa tự tát mình!
Lại bị Hạ Dao gắt gao ôm cánh tay vào trong ngực: "Đừng! Ta không muốn ngươi tự đánh mình!"
"Tiểu Nam! Ngươi đã làm rất tuyệt rồi!"
"Đúng vậy, nếu như không có ngươi, chuyện ở Hồ Thiên Đảo không biết còn kéo dài bao lâu nữa!"
"Ngươi làm rất tốt! Ngươi đã cứu tất cả mọi người! Ngươi là người giỏi nhất trong lòng ta!"
"Thấy không! Chỉ với loại ý thức trách nhiệm này! Đã rất đáng giá cho chúng ta học hỏi! Một ví dụ điển hình của các tình nguyện viên đương đại! Hình mẫu! Ngưỡng mộ!"
Giang Nam dụi dụi mắt, lúc này mới ngồi xuống!
Mẹ nó thật nguy hiểm a, thiếu chút nữa mất hết mặt mũi!
Cũng may lão tử cơ trí!
Giang Nam thề! Sau này đánh chết không cần dùng găng tay nhỏ nhiệt tình như lửa để tự tát mình!
Quá nguy hiểm.
Nhưng cũng may hiệu quả tiêu trừ ký ức của găng tay có tác dụng, điểm này Giang Nam đã tự mình chứng thực!
Một cú tát mạnh tiêu trừ 1 phút ký ức?
Một đôi găng tay có hiệu quả trong 30 phút, bản thân phải tát bao nhiêu cái chứ?
Đây quả thực chính là Thần khí a!
"Ai hắc ~ Hắc hắc!"
Trong nháy mắt vô số ý nghĩ chưa trưởng thành xuất hiện!
Giang Nam vừa mới khóc xong lại bắt đầu cười hắc hắc!
Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao mang vẻ mặt lo lắng!
Tiểu Nam có phải là tự vả mặt mình tới choáng váng rồi hay không?
Lúc trở lại học viện Tiên phong đã là buổi trưa chủ nhật!
Đào Hân Di nhận được tin tức cũng mang vẻ mặt ngạc nhiên, không nghĩ tới nhiệm vụ cấp S khó giải quyết mà đám người Giang Nam chỉ dùng không đến hai ngày liền hoàn thành!
Thậm chí tính thời gian dùng trên đường đi tới đi lui! Cũng quá nhanh!
Lúc đi có 100 tình nguyện viên! Lúc về thì lại 101?
"Tiêu viện trưởng nói cho ta biết ngươi tìm được một học viên ưu tú cho học viện chúng ta? Ngươi còn sắp xếp hắn vào lớp chúng ta, phải không?"
"Là người nào? Ta đưa hắn đi làm thủ tục!"
Giang Nam cười hắc hắc, kéo Hùng Nhị lại: "Hân Di đạo sư, chính là hắn! Bạch Kim 1! Cực đỉnh!"
Đào Hân Di há hốc miệng!!
Cái này ... Đây chẳng phải là một con gấu sao?
Đây chính là học viên xuất sắc mà ngươi nói đó sao?
Tại sao nó lại mặc quần áo của con người? Nó... Cái này!
Khuỷu tay Giang Nam huých vào người Hùng Nhị: "Mau chào người ta đi! Lúc trước ta đã dạy ngươi thế nào! ”
Hùng Nhị vẻ mặt ngại ngùng, gãi đầu nói: "Hân Di đào sư!"
Đào Hân Di cười gượng!
[Giá trị oán khí từ Đào Hân Di +1000! ]
[Giá trị oán khí từ...]
Giang Nam: !!
"Không không không không! Không phải ta đã dạy ngươi như vậy! Là đạo! Không phải đào! Hùng Nhị hơi ngọng!"
Nói xong tiến lên vỗ Hùng Nhị một phát!
Bốn chữ! Đã dạy ngươi cả đường! Rốt cuộc vẫn tụt dây xích!
Sai một chữ sai luôn cả nghĩa ngươi có biết không?
Ta đã nói với ngươi nếu cứ tiếp tục như vậy khả năng ngươi sẽ bị giao nhiều bài tập hơn người thường!
Hùng Nhị ôm đầu vẻ mặt tủi thân!
Đào Hân Di vừa thấy Hùng Nhị nói chuyện, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, thì ra là mặc bao da!
Ừm! Làm thế nào nó có thể là một con gấu chứ?
Làm thế nào mà một con gấu có thể nói chuyện!
Thời buổi này bao da làm cũng quá chân thật!
"Khanh khách ~ một thân này của ngươi khẳng định rất ấm áp đúng không?"
Hùng Nhị nhếch miệng cười: "Ừm!"
"Đi với đạo sư! Ta đưa ngươi đi làm đơn xin nhập học! Ngươi nhớ viết báo cáo nhiệm vụ của mình, thứ hai sẽ bàn giao!"
Khai báo xong Đào Hân Di liền lôi kéo Hùng Nhị rời đi!
Khuôn mặt nhỏ của mọi người đều xụ xuống, còn báo cáo cần phải viết!
Nhưng mà Giang Nam căn bản không lo! Toàn bộ bài tập về nhà của học kỳ này đều không liên quan gì đến bản thân mình, được chứ?
Những người khác đều đã trở lại ký túc xá để viết báo cáo!
Mà Giang Nam thì gọi điện thoại cho Vệ Đằng, hẹn hắn gặp mặt trước phòng huấn luyện thể chất!
Có chuyện cần tìm hắn!
Ngay lúc này, văn phòng nhân sự của tòa nhà văn phòng học viện!
Đào Hân Di dẫn Hùng Nhị mang theo một loạt giấy tờ tùy thân làm thủ tục nhập học!
Trong lúc đó không chỉ một lần lén nhìn về phía sau lưng Hùng Nhị!
Mỗi lần nhìn thấy khóa kéo trên lưng hắn liền thở phào nhẹ nhõm!
Cái này cũng không trách Đào Hân Di được, thật sự là bao da này quá chân thực a!
"A~ Cái này là chỗ nhập vân tay, ngươi ấn dấu tay lên để ghi lại dấu vấn tay là xong!"
Hùng Nhị mang vẻ mặt nóng lòng muốn thử, bàn tay gấu liền ấn lên!



Bạn cần đăng nhập để bình luận