Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 249 -



Chương 249 -




Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao tất nhiên đều cảm nhận được hiệu suất hô hấp của núm vú giả, chức năng thân thể thực sự thay đổi rất lớn!
Cảm giác trở nên cường đại sẽ gây nghiện.
Giang Nam vẻ mặt thần khí: "Chỉ cần chăm chỉ làm việc cho Nam Thần! Núm vú giả sẽ có"
Chung Ánh Tuyết trợn trắng mắt: "Hôm nay thi tháng, Linh Võ học của ngươi sao rồi?"
Hạ Dao huýt vào cánh tay Giang Nam: "Hắc hắc, mục tiêu một trăm triệu! Chậc chậc chậc!"
Giang Nam mặt tối đen!
Nhưng nhớ tới kế hoạch của mình, hung hăng nắm tay!
"Hừ hừ! Hai người chờ xem đi!"
"Học Bá Nam chắc chắn là vua!"
......
Đến trường vào sáng sớm, hôm khuôn mặt của các bạn học đều là vẻ khẩn trưởng!
Dù sao cuộc tuyển chọn trong trường sẽ bắt đầu từ kỳ thi tháng!
Nếu ngưỡng này cũng không thể vượt qua, làm thế nào mà tham gia cuộc thi ngôi sao với tư cách là đội đại diện của trường?
Bốc thăm phân phòng thi, Giang Nam nuốt nước bọt, từ nhỏ đến lớn hắn đi thi cũng chưa từng khẩn trương như vậy!
Mở ra! Phòng thi số 2!
Ngô Lương ở hàng sau đối chiếu với Giang Nam!
Giang Nam thở phào nhẹ nhõm, như vậy cũng dễ làm!
Các bạn học đều đã đến phòng thi của mình để chuẩn bị cho kỳ thi.
Giang Nam vừa nhìn, Hạ Đại Diệt Lang thế nhưng cũng cùng phòng thi với mình?
Dưới một trận âm thanh truyền đề thi, kỳ thi hàng tháng bắt đầu!
Những tiết thi đầu tiên đều là môn văn hóa!
Linh Võ học là môn cuối cùng!
Và môn đầu tiên là nữ văn!
Giang Nam hít sâu một hơi, cầm bút viết điên cuồng!
Các bạn học ở một bên đều nhìn bối rối!
Mẹ nó tên của ta còn chưa viết xong, ngươi đều đã làm xong bài đầu tiên?
Đây là ngữ văn! Không phải tiếng Anh!
Ngươi mẹ nó là máy in hình người à?
Giang Nam trừng mắt!
Không phải lão tử trang bức!
Mà vì nhiệm vụ của lão tử nặng nề!
Mà Ngô Lương ngồi ở hàng ghế sau thần sắc dữ tợn, trừng mắt!
Nhìn chằm chằm vào bài thi giống như nhìn kẻ thù giết cha!
Mẹ nó ngữ văn chó má gì vậy?
Lão tử một câu cũng không hiểu a!
Đọc hiểu? Để ta viết phân tích suy nghĩ của đám tác giả thời điểm đó!
Ta mẹ nó nào biết trong đầu tác giả nghĩ cái gì a!
Nói không chừng thời điểm viết ra bài văn này tác giả là đang đi đại tiện!
Còn có đề bài văn này là cái quỷ gì chứ?
Đề bài:
Nói về ước mơ hiện tại của bạn, viết một bài văn không ít hơn 800 từ!
Ngô Lương trực tiếp nổ tung!
Ước mơ của lão tử?
Ước mơ của lão tử mẹ nó chính là viết ra một bài luận 800 chữ a!
Một câu là quá đủ rồi!
Đi đâu kiếm cho các ngươi đủ 800 từ chhuws!
Ngô Lương nghiến răng nghiến lợi!
Làm thế nào đây!
Cái này có thể làm thế nào chứu!
Còn mẹ nó kể về giấc mơ nữa chứ?
Ngô Lương ngồi tại chỗ, giờ phút này đã mất đi ước mơ!
Hai mắt trống rỗng! Hóa thành một tác phẩm điêu khắc!
Đầu đã hoàn toàn quá tải, toát ra từng đợt khói trắng!
Cpu đều bị đốt cháy ...
Một giờ trôi qua!
Bên phía Giang Nam xoa xoa cánh tay chua xót, quay đầu lại nhìn Ngô Lương, mặt đều đen!
Vụng trộm nhìn giáo viên giám thị một cái, nhìn đúng giờ!
Không gian trùng động vừa mở ra!
Ngô Lương mở to hai mắt, chỉ thấy một bàn tay từ đỉnh đầu mình duỗi xuống!
Còn mang theo một tờ giấy viết đầy đủ, rơi xuống bàn!
Mà tờ giấy trắng của Ngô Lương lại lấy đi!
Giờ khắc này, Ngô Lương nhìn bàn tay kia đều cảm thấy nó như phát ra ánh sáng hy vọng?
Bên tai trực tiếp vang lên giai điệu của Đức mẹ Maria!
Cúi đầu nhìn vào bài thi!
Tất cả đều đã được trả lời! Tất cả các đề mục đều đã được viết đầy!
Ngô Lương: !!
Mẹ kiếp!
Ước mơ của mình đã trở thành sự thật?
Nhìn lại, ngay cả tên và số giấy chứng nhận thi của mình cũng đã được điền vào!
Có cần phải tri kỷ tới như vậy không?
Ánh mắt nhìn về phía Giang Nam đều là cảm động!
Giang Nam thành công dùng bàn tay phải của mình để đạt được ước mơ của Ngô Lương!
Mà nhìn tờ giấy trắng tính của Ngô Lương không khỏi trợn trắng mắt!
Mẹ kiếp! Nó thực sự quá trắng!
Ngay cả một cái tên cũng không viết?
Giang Nam chỉ có thể trả lời lại từ đầu, còn phải đổi chữ viết tay!
Nếu không vì cái gì điên cuồng vội vàng?
Chỉ vì một mình Giang Nam phải làm bài thi của hai người...
Mấy kỳ thi tiếp theo, Giang Nam đều là một người làm hai phần bài thi!
Thật sự kéo theo quả tạ Ngô Lương chạy lên trên! Vì mục tiêu một trăm triệu cũng đều liều mạng!
Mà ngay khi Giang Nam thật vất vả mới làm xong, thở phào nhẹ nhõm!
Hạ Dao thừa dịp lão sư không chú ý, một tờ giấy nhỏ chuẩn xác bắn lên trán Giang Nam.
Giang Nam sửng sốt!
Ồ, hả? Đại Lang Diệt cũng muốn chơi trò này sao?
Ai...
Dù sao cũng là bạn tốt đã từng cùng nhau bú sữa!
Làm thế nào mà Giang Nam có thể không giúp cô chứ?
Mở tờ giấy ra xem!
"Tiểu Nam! Tiểu Nam! Đáp án câu hỏi 17, ngươi biết không?"
(¬‿¬ )



Bạn cần đăng nhập để bình luận