Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1008 -



Chương 1008 -




Giang Nam xoay người, cười rạng rỡ, ôm Diêu Hồng lần nữa ngồi trên ghế!
Giống như chuyện vừa rồi không phải do mình làm!
"Hoàng thượng không vội, thái giám gấp cái gì! Ngươi nói đúng không?"
Ngụy Trường Thắng: ? ? ?
Thái giám nào? Ngươi nói ai là thái giám?
[Giá trị oán khí từ Ngụy Trường Thắng +1000!]
[Giá trị oán khí từ Ngụy Trường Thắng...]
Giờ phút này Diêu Hồng có chút nóng nảy, mọi chuyện càng ngày càng không thể khống chế!
Vốn dĩ cô chỉ muốn phá tài miễn tai, mượn danh tiếng của Giang Nam, có thể khiến cho Huyết Minh kiêng kỵ, không giở trò công phu sư tử ngoạm như vậy!
Mình lại cho hắn nếm thử chút ngon ngọt, lấy tiền rời đi là có thể đối phó qua chuyện!
Nhưng bây giờ Cố Tiểu Duy hình như là quên sạch rồi, lời hẹn trước lúc luyện tập đâu rồi?
Diêu Hồng ngồi ở trong lòng Giang Nam đưa tay qua lưng, không ngừng chọt bụng Giang Nam!
Giang Nam: "300 triệu này, các ngươi một phân cũng không được lấy đi!"
"Tiền của ta! Dựa vào cái gì để cho các ngươi lấy đi?"
"Có là tôn đại thần đến đay cũng không có tác dụng a! Ta đã nói!"
Vạn Đông Thần ngạc nhiên: "Lại không đưa?"
Diêu Hồng vội la lên: "Đưa! Nếu không ta lấy ra làm gì?"
Vừa nói, vừa điên cuồng đâm chọt Giang Nam!
Giang Nam: "Đừng có chọt ta! Người phụ nữ phá của nhà ngươi, nhiều tiền như vậy mới không cho bọn họ!"
Diêu Hồng hoang mang
Ta là người phụ nữ phá của?
Ta là lão đại của ngươi a!
Cố Tiểu Duy, ngươi uống nhầm thuốc rồi phải không?
Giang Nam trừng mắt: "Tinh Diệu thì lợi hại lắm đúng không? Muốn tiền của lão tử? Còn muốn người của lão tử? Cảm thấy đồ của người khác mới thơm?"
"Trùng hợp! Ta cũng cảm thấy đồ của người khác mới thơm! Chuyện hôm nay không có 300 triệu không giải quyết được!"
Diêu Hồng sắp điên rồi, hận không thể bóp chết Cố Tiểu Duy, ta biết ngươi đang bảo vệ ta, nhưng lúc này thật sự không nên phách lối có được hay không?
Ngươi không chỉ diễn giống, ngươi đều vượt mức rồi a!
Bồ Công Anh chúng ta thật sự không xử lý nổi Huyết Minh!
Vạn Đông Thần bối rối: "Không phải... ý ngươi là 300 triệu này chẳng những ngươi không đưa ta, còn bảo ta trả cho ngươi thêm 300 triệu?"
Ngươi chẳng những không đưa tiền, còn đòi tiền ngược lại?
Giang Nam nghiêm mặt: "Đúng vậy!"
[Giá trị oán khí từ Vạn Đông Thần +1000!]
[Giá trị oán khí từ Vạn Đông Thần...]
Đúng vậy ông nội nhà ngươi!
Đầu ngươi không bị vào nước đó chứ? Lão tử là Tinh Diệu!
Ngươi đánh chó của ta còn chưa tính!
Không đưa tiền cho ta mà còn đòi tiền với ta?
Giang Nam: "Thế nào? Chê ta đòi ít? Nếu ngươi thật sự áy náy, đưa luôn người phụ nữ tóc xanh kia cho ta làm quà tặng kèm cũng được!"
"Tuy rằng không biết đã qua tay bao nhiêu người, nhưng không sao! Lão tử không chê! Của người khác... Thơm!"
[Giá trị oán khí từ Kỷ Hàm +1000!]
[Giá trị oán khí từ Vạn Đông Thần +1000!]
[Giá trị oán khí từ...]
Kỷ Hàm cũng bị Giang Nam triệt để chọc giận?
Lão nương yêu kiều như vậy, xinh đẹp động lòng người, chỉ xứng làm quà tặng kèm?
Còn nói ta đã qua tay không biết bao nhiêu người?
Lúc này liền nổi giận: "Ngươi muốn chết phải không?"
Chỉ thấy giờ phút này trên trán Vạn Đông Thần nổi lên hai sợi gân xanh: "Giang Nam! Đã nể mặt ngươi rồi, đừng có tự mình không biết xấu hổ!"
"Hôm nay nếu không có anh ngươi đây, Diêu Hồng cunngx không đi được!"
"Còn đòi 300 triệu với ta? Ta nhổ vào!"
Giang Quạ Đen tính tình nhỏ nhen cũng không vừa!
Trực tiếp đứng dậy, cái miệng nhỏ nhếch lên, bắp chân nhấc lên!
Giơ tay liền đem một cây tăm ngậm vào trong miệng!
Diêu Hồng ở một bên nhìn động tác Giang Nam mà mặt trắng bệch!
Động tác này vì sao lại có loại cảm giác quen thuộc tới khó hiểu a!
Sắp lật bàn phải không? Nhất định là sắp lật bàn đi?
A a a a a!
Ngươi không thể làm như vậy a, cái bàn này nhấc lên không chỉ là vấn đề đàm phán thất bại!
Thức ăn trên bàn còn chưa ăn được một miếng a!
Diêu Hồng nhanh mắt giữ chặt rương tiền trên bàn!
Một giây sau Giang Nam nhướng mày: "Đưa không? Vậy không cần nói nhiều nữa!"
Một tay nhấc bàn một cái!
Bàn tròn lập tức bị Giang Nam lật lên, mười mấy đàn em Bồ Công Anh đưa tiền vào đều bối rối!
Bồ Công Anh chúng ta bây giờ đều kiên cường như vậy sao?
Toàn bộ đồ ăn trên bàn đều bị hất về phía đám Vạn Đông Thần!
Vạn Đông Thần trừng mắt!
Lật bàn? Ngươi dám lật bàn với lão tử?
"Rầm!"
Chỉ thấy Kỷ Hàm giơ tay vung ra một đạo thủy đao, hai cái bàn tròn bị chẻ hai nửa, lập tức hung hăng chém về hướng Giang Nam!
Giang Nam không nhúc nhích, Diêu Hồng ở một bên xoay thùng tiền đập trúng thủy đao, nhất thời nổ tung!
Vô số tiền mặt rải rác trên không trung, trong đại sảnh xuất hiện cơn mưa tiền mặt!
Giang Nam: ! ! !
Người phụ nữ phá của!
A a a a a!
Ngươi cứ để cô ta chém ta đi, chém chảy máu để ta có thể hố chết đối phương, bằng không ta lật bàn làm gì?
Đây chính là một rương tiền nhỏ!
Lòng Diêu Hồng nóng như lửa đốt, vậy mà lại thật sự lật bàn!
Tiểu Duy sao có thể to gan như vậy a!
Chẳng lẽ Giang Nam trước mắt không phải là Cố Tiểu Duy?
Không thể a!
Ta đã tận mắt nhìn thấy Tiểu Duy biến hình!
Sao có thể không phải chứ?
Vạn Đông Thần hoàn toàn bùng nổ, mười mấy đàn em Hoàng Kim phía sau, bao gồm Ngụy Trường Thắng với Kỷ Hàm đều nổ ra linh khí, mắt thấy liền muốn động thủ!
Diêu Hồng nghiến răng: "Lên hết cho ta!"
"Rầm!"
Cửa đại sảnh yến hội bị đá văng, mấy chục đàn em của Bồ Công Anh đã sớm mai phục cũng vọt vào!
Hai bên giằng co, không khí giữa sân giương cung bạt kiếm!
Diêu Hồng thật sự tức muốn chết, cục diện rối rắm này không có cách nào dọn dẹp!
Tuyệt đối phải đánh nhau, không khỏi nhỏ giọng nói: "Đợi lát nữa đánh nhau, ngươi đi trước, ta..."
Nhưng mà giờ phút này cô mới phát hiện Giang Nam đã sải bước đi về phía Vạn Đông Thần!
Diêu Hồng: ! ! !
"Tiểu Duy! Ngươi lại định làm gì nữa? Ngươi quay lại đây cho ta!"
Chỉ thấy Giang Nam đứng trước Vạn Đông Thần nửa mét, biểu tình trên mặt không thay đổi!
"Tới! Đánh! Đánh lên đầu, ta đứng ở đây cho ngươi đánh!"
"Chỉ cần ta đánh trả ngươi cũng không phải là người!"
Người của Huyết Minh đều tức điên!
"Ai u mẹ kiếp! Là ai cho phép ngươi phách lối như vậy, Minh Chủ, động thủ đi, giết chết hắn đi!"
"Một Hoàng Kim nhỏ bé, ai cho ngươi dũng khí nói như vậy với lão đại chúng ta? Còn không đánh trả? ân? Sao cứ cảm giác có chỗ nào không đúng?"
Ngụy Trường Thắng nóng nảy: "Thần ca, nhẫn nhịn nhẫn nhịn!"
Kỷ Hàm: "Ta giúp ngươi động thủ, chỉ cần ngươi nói một câu!"
Vạn Đông Thần cắn răng: "Không có mệnh lệnh của ta, ai cũng đừng động tới Giang Nam!"
Diêu Hồng ngạc nhiên, đã như vậy rồi mà Vạn Đông Thần lại nhịn được?
Giang Nam nhếch miệng cười, không nói hai lời, xoay tròn cánh tay giơ tay lên tát Vạn Đông Thần!
"Bốp!"
Một tiếng giòn vang quanh quẩn đại sảnh!
Tát cho Vạn Đông Thần bay luôn mắt kính, mặt đều bị nghiêng một bên!
Đám người Huyết Minh: …
Đám người Bồ Công Anh: ???
Diêu Hồng: ???



Bạn cần đăng nhập để bình luận