Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 253 -



Chương 253 -




Mẹ kiếp!
Bây giờ muốn phanh căn bản là không phanh được?
Người ta đều quỳ ván giặt đồ!
Lão tử mẹ nó quỳ sầu riêng sao?
"Rầm!"
Một tiếng nổ lớn vang lên, khói trắng nổi lên bốn phía, gai nhọn bay loạn!
"Mẹ nó!"
Xen lẫn một tiếng kêu rên!
Lực trùng kích khủng bố làm Tần Thụ Tạc xoay tròn bay ra bảy tám mét!
Đầu gối cắm đầy gai nhọn, thịt quả màu vàng óng bay tán loạn!
Một luồng khói trắng cứ như vậy khuếch tán ra ngoài!
Tần Thụ sững sờ tìm được sự cân bằng bên trong đợt trùng kích, một hát lăn về phía trước rơi xuống đất!
Tuy rằng trên đầu gối đã thảm không đành lòng nhìn, nhưng vẫn đứng dậy vén tóc, cười lạnh nói: "Chút thủ đoạn cỏn con, làm có thể hại ta, ta :(´ཀ`」 ∠): Ọe!"
Nói một nửa đi! Tần Thụ mở to hai mắt, liền quỳ trên mặt đất nôn!
Những vật thể không thể diễn tả nôn ra đất!
Hương vị đó, thấm vào ruột gan, đánh thẳng vào linh hồn!
Gió nhẹ thổi qua, hơi thở thơm ngát khuếch tán đến khán giả!
"Mẹ kiếp! Lại là mùi này! Ah, ah!"
"Ah! Mắt ta! Mắt ta!"
"Mẹ kiếp! Phương thức xuất hiện của cầm thú đều huyễn khốc như vậy sao? Còn có hiệu ứng nổ tung?"
"Sặc! Chạy mau! Mẹ nó chạy mau, ba hàng đầu đều bị mùi thối khiến cho trào nước bọt rồi!"
Nhìn danh sách giá trị oán khí điên cuồng được cập nhật, Giang Nam đều vui vẻ điên rồi!
Thứ này quả thực chính là thần khí a!
Cho nên đã có dự đoán trước mà nín thở!
Hiệu quả hô hấp được tăng cường!
Tiểu gia ta một hơi có thể nhịn ba phút! Căn bản không bị mùi thối ám hại được!
Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao mang vẻ mặt kinh hồn chưa định thần lại kiếp!
Sầu riêng quỷ quái gì vậy?
Có cần phải tàn nhẫn như vậy không!
Về phần Ngô Lương... Rốt cuộc vẫn là trúng chiêu!
Nôn mửa đến mức choáng váng!
Lục Minh ở trên khán đài đột ngột đứng dậy!
Chỉ vào lôi đài hét lớn: "Thấy chưa! Các ngươi đã thấy chưa!"
"Hôm đó là sầu riêng! Chính là sầu riêng!"
"Đã nói bao nhiêu lần rồi! Lão tử không ị đùn!"
"A a a a a a! Giang Nam! Ngươi chờ đó cho lão tử! Trả lại thanh xuân của ta!"
Lục Minh cũng đỏ mắt!
Đám người Ngư Thanh Thanh ở lại trên lều che nắng, bọn họ mang vẻ mặt may mắn!
May là không đi xuống!
Không sợ không sợ!
Về phần đội trưởng Tần Thụ?
Ừm... Lên đường bình an! Đi thong thả không tiễn!
Gió đông thổi mạnh!
Mùi hôi thối bốc lên!
Khán giả phía tây đều chạy không còn một ai!
Chỉ còn lại đám bạn học ba hàng đầu ngồi ngửa mặt lên trợn trắng mắt trào nước bọt không có người khiêng đi!
Các bạn học đều bùng nổ!
Mẹ kiếp!
Một quả sầu riêng đánh úp toàn trường?
Tần Thụ, ngươi tốt xấu gì cũng là Bạch Ngân!
Có cần phải nhanh như vậy liền xong hay không!
Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao mang vẻ mặt trầm mặc, đợt tuyển chọn trường thật sự nghiêm túc sao!
Tiểu Nam, ngươi có thể đứng đắn một chút!
Chỉ thấy Giang Nam nhếch miệng cười!
"Ai dám chiến một trận?"
Các bạn học đều trầm mặc!
Ai còn dám lên chiến chứ, lôi đài của ngươi đều đã bị ô nhiễm rồi!
Vừa lên ngươi lại ném ra một quả sầu riêng, chẳng phải cả người đều ô nhiễm ố vàng sao?
Ngẫm lại liền rùng mình!
Giáo viên bịt mũi trừng mắt nói: "Bạn học này! Không được sử dụng loại vũ khí hủy diệt hàng loạt nữa có biết không?"
"Nếu không, :(´ཀ`」 ∠): Ọe!"
Giáo viên cũng nôn mửa...
Giang Nam rụt cổ, vẻ mặt không tình nguyện!
Cùng lúc đó, trên khán đài truyền tới tiếng hét liwns: "Chúng ta lên!"
Chỉ thấy Lục Minh mang theo đội viên của hắn xông lên lôi đài!
Mọi người đều nhét giấy vệ sinh trong lỗ mũi của mình!
Có thể nói là làm tốt phòng hộ hoàn mỹ!
Giang Nam nhếch miệng cười: "Nha! Đây không phải là tiểu mông sắt vô địch sao! Ngươi cũng muốn thử?"
[Giá trị oán khí từ Lục Minh +1000! ]
Con mẹ nó tiểu mông sắt vô địch!
Đi chết đi cho lão tử!
Vừa nhìn thấy Giang Nam, Lục Minh liền cảm giác mông mình mơ hồ đau đớn!
"Giang Nam trời đánh! Ngươi nợ lão tử ba năm thanh xuân! ”
"Hôm nay mà không đánh cho ngươi ẻ ra phân, coi như tối hôm qua ngươi đã đi vệ sinh hết!"
Lục Minh quả thực hận đến nghiến răng nghiến lợi, khí thế điên cuồng đề cao!
Cấp bậc lại lên tới Thanh Đồng đỉnh phong!
Chung Ánh Tuyết lo lắng nói: "Tiểu Nam đừng xem nhẹ a! Đám người Lục Minh rất lợi hại! ”
Hạ Dao cười hắc hắc: "Không chịu nổi thì nói với ta nha!"
Đội Kim Phong Bạo của Lục Minh, thế nhưng nổi danh là đội mạnh của Linh Võ Tùng Giang!
Cho dù Giang Nam mạnh hơn nữa cũng không thể một đánh bốn chứ?
Ngô Lương quỳ xuống đất: "Ọe..."
Chỉ thấy Lục Minh trực tiếp hóa kim loại! Hai đấm đụng vào nhau, tóe ra đốm lửa!
Mà thanh niên lùn bên cạnh hắn cũng vẻ mặt nóng lòng muốn thử!
Trên người hắn thế nhưng toát ra từng gai nhọn, một tay hóa thành trường kiếm! Một tay hóa thành lá chắn kim loại đầy gai nhọn!
Mà hai chị gái ở phía sau đội ngũ, một người thân hình lượn lờ ngọn lửa nóng rực, một người quanh thân quấn quanh dải ruy băng nước chảy!



Bạn cần đăng nhập để bình luận