Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1010 -



Chương 1010 -




Vạn Đông Thần trút giận xong hai mắt vẫn đỏ như máu: "Giang Nam, ngươi đừng quá phận! tồn tại tức là hợp lý, cho dù ta hạ thủ với ngươi, cấp trên cũng sẽ không đuổi tận giết tuyệt!"
"Có quang minh sẽ có hắc ám, hai bên cùng tồn tại! Huyết Minh ta tự nhiên có giá trị tồn tại của Huyết Minh!"
"Động đến Huyết Minh ta sẽ liên lụy đến lợi ích của rất nhiều người, nếu không ngươi cho rằng ta dựa vào cái gì lớn mạnh được tới ngày hôm nay?"
Giang Nam cười nhạo: "Đừng quá coi trọng bản thân, Huyết Minh ngươi sụp xuống, sẽ có cái Huyết Minh thứ hai thứ ba xuất hiện!"
"Hôm nay ta để lại lời ở chỗ này! Đưa ta 300 triệu! Chuyện này coi như hòa! Bằng không ngươi liền chờ bị chơi đi!"
Diêu Hồng gấp đến độ giậm chân, bị chơi?
Bồ Công Anh lấy cái gì đi càn quét Huyết Minh đây?
Cố Tiểu Duy! Đồ lừa đảo, nằm vùng, đồ lừa đảo!
Vạn Đông Thần bị chọc cười: "Giang Nam ngươi được! Đủ cứng rắn! Ta không động được ngươi!"
"Nhưng ta có thể động Bồ Công Anh, ta liền cho ngươi thời gian ba ngày, ta muốn 1 tỷ! Mặt khác đưa Diêu Hồng tới tay ta!"
"Nếu không ngươi liền chờ tất cả cứ điểm trong nước của Bồ Công Anh bị Huyết Minh ta một lưới bắt hết đi!"
Giang Nam trừng mắt, giơ tay lại tát Vạn Đông Thần một cái: "Ngươi nói chuyện với ai đó?"
Vạn Đông Thần che mặt, khóe mắt thậm chí còn mang theo một chút trong suốt!
"Được được được! Ngươi chờ sau ba ngày ta không thấy gì! Bồ Công Anh liền phế!"
"Diêu Hồng! Ngươi xong đời rồi!"
Nói xong cũng không thèm đi cầu thang, xoay người liền nhảy từ cửa sổ xuống!
Đám đàn em giả chết kia len lén mở mắt, thấy lão đại đều nhảy lầu, vội vàng kéo Ngụy Trường Thắng cùng Kỷ Hàm, một đám cũng nhảy lầu chạy!
Khóe miệng Giang Nam nhếch lên một vòng cong!
Tốt lắm! Bồ Công Anh lần này xem như cùng đường, lão tử chỉ chờ những lời này của ngươi!
Chuyện này mình làm quá hoàn mỹ!
Giang Nam đương nhiên có tính toán riêng của mình.
Vô duyên vô cớ giúp Bồ Công Anh xuất đầu sao?
Mình cũng không phải người tốt gì?
Diêu Hồng ngơ ngác nhìn một mảnh hỗn độn trong đại sảnh, mọi chuyện như thế nào lại biến thành cái dạng này a!
Vốn còn có đường sống quay về, nhưng bây giờ...
Chỉ thấy Giang Nam quay đầu cười ngọt ngào với Diêu Hồng!
"Lão đại? Tiểu Duy diễn có giống hay không? Linh cảm vừa khéo ập tới! Có đạt tới mong muốn trong lòng lão đại hay không?"
Diêu Hồng cắn chặt răng, hung hăng trừng mắt nhìn Giang Nam, quay đầu rời khỏi đại sảnh!
[Giá trị oán khí từ Diêu Hồng +1000!]
Giang Nam vội vàng đuổi theo, vừa mới ra khỏi phòng tiệc, dường như nhớ ra chuyện gì đó, vội vàng quay đầu lại dặn dò: "Nhặt hết tiền trên mặt đất lên cất kỹ, đây đều là tiền của chúng ta!"
Sau đó nhanh chân đuổi theo Diêu Hồng!
"Lão đại sao không nói lời nào? 300 triệu này đều được ta giữ lại, ngươi sao lại không vui chứ?"
[Giá trị oán khí từ Diêu Hồng+1000!]
Vui vẻ? Ta sắp chết tới nơi rồi vui vẻ cái rắm!
Hận không thể lập tức bóp chết Cố Tiểu Duy!
Nhưng chuyện đã đến nước này, Diêu Hồng biết có oán giận cũng vô dụng, nếu như không phải mình đưa ra chủ ý này, mọi chuyện cũng không đến mức này!
Còn có ba ngày, cô đang suy nghĩ đến tột cùng phải vượt qua nguy cơ lần này như thế nào, xử lý không tốt Bồ Công Anh sẽ không còn!
Giang Nam: "Ngươi cũng không biết, vừa rồi lúc tát Vạn Đông Thần, đều hù chết ta, nhưng mà cũng thật kích thích a!"
"Ta đủ phách lối đúng không? Ha ha!"
[Giá trị oán khí từ Diêu Hồng +1000!]
Chỉ thấy ánh mắt cô hung ác, trong nháy mắt xoay người, vén làn váy lên, rút ra một con dao găm khác từ gốc đùi, để ở trên cổ Giang Nam!
Lưỡi đao lại dừng lại, trong ánh mắt hồng ngọc tràn đầy giãy dụa, cuối cùng vẫn dời dao găm đi!
Ngươi đi đi! Ta không làm khó dễ ngươi!
Nói xong mở cửa phòng cũng không quay đầu lại nặng nề đóng cửa lại!
Diêu Hồng vào phòng đâm đầu lên giường, ôm đầu mình vào gối, bả vai run nhè nhẹ...
Giang Nam nhếch miệng cười khẽ: "Thế này cũng có thể nhịn được? Được lắm, là người ta muốn!
Nói xong mở cửa phòng đi vào ngồi ở bên giường!
Diêu Hồng dụi dụi mắt ngồi dậy, ánh mắt lạnh như băng!
"Ngươi còn tới làm cái gì? Ta có thể sẽ nhịn không được giết chết ngươi!"
Giang Nam cười nói: "Mọi chuyện không tệ như ngươi nghĩ, giết chết Vạn Đông Thần không phải là được rồi sao?"
"Huyết Minh không có Vạn Đông Thần, thế lực ngầm khác trong nước chắc chắn thừa dịp mà nhảy vào chia bánh ngọt, Huyết Minh tất đổ!"
Diêu Hồng nhìn Giang Nam như nhìn kẻ điên!
Giết chết Vạn Đông Thần? Cấp Tinh Diệu thời nay sao lại có cảm giác không đáng giá bằng cải trắng?
"Ta chỉ muốn biết, ngươi là nằm vùng do nhà ai phái tới! Vì sao phản bội ta?"
"Là Diêu Hồng ta đối xử với ngươi không tốt sao? Ta tin tưởng ngươi nhất, ngươi làm sao có thể..."
Giang Nam vẻ mặt mơ hồ, ta là nằm vùng sao?
Ta nằm vùng à?
Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị mở ra!
Chỉ thấy Cố Tiểu Duy quấn rèm cửa sổ khắp người từ bên ngoài vọt vào, vẻ mặt lo lắng!
"Lão đại! Có... Tê~"
Cố Tiểu Duy nhìn Giang Nam ngồi trên giường mà hít một hơi khí lạnh, vẻ mặt hoảng sợ!
Trong mắt Giang Nam cũng hoảng sợ, ta con mẹ nó đều trói thành cái dáng quỷ kia, ngươi sao lại mở ra được!
Ngươi thật đúng là dân mở khóa chuyên nghiệp mà!
Diêu Hồng bối rối, kinh ngạc nhìn Cố Tiểu Duy vọt vào phòng!
Tại sao lại có một Cố Tiểu Duy?
Có một cái là giả? Tiểu Duy không có khả năng phản bội ta!
Lại kết hợp các loại dấu hiệu lúc trước, cùng với biểu hiện phách lối đến bùng nổ kia!
Lại nghĩ tới khoảng thời gian Cố Tiểu Duy đi vệ sinh không ở trong tầm mắt của mình!
Lập tức phát hiện, Giang Nam sở dĩ nhận nhiệm vụ đến Đại học Linh Võ Thủ Đô là vì đi theo Cố Tiểu Duy?
Trong nháy mắt, tâm Diêu Hồng liền trầm xuống đáy cốc, tay chân lạnh lẽo, cứng ngắc xoay người nhìn về phía Giang Nam!
"Ngươi... Là Giang Nam!"
Chỉ thấy Giang Nam lắc đầu, nhếch miệng cười!
"Không! Ta không phải Giang Nam! Ta là Giang Mập Đỏ!"
Nói xong không hề duy trì biến hóa, thân thể căng rách âu phục, trong nháy mắt biến thành bộ dáng teletubbies đỏ béo ú!
Diêu Hồng choáng váng, đây là cái quỷ gì vậy!
Cố Tiểu Duy chỉ thẳng vào Giang Nam:
"A! Lão đại, chính là nó! Chính là sinh vật này đã trói ta vào nhà vệ sinh dưới lầu!"
Diêu Hồng kinh ngạc nhìn Giang Nam, cho nên người sau khi ra khỏi phòng, kỳ thật vẫn luôn là Giang Nam? Ôm ta cũng là hắn, để ta ngồi ở trong ngực cũng là hắn, thứ cấn mông ta cũng là hàng thật?
Diêu Hồng nghiến răng, hay cho ta còn phối hợp diễn!
Không nghĩ tới mình trộm gà không được còn mất nắm gạo, có cần tới đúng lúc vậy hay không?
Lập tức cười khổ: "Ta biết ngay sẽ có một ngày như vậy, sớm muộn gì sẽ khiến cho ngươi chú ý!"
"Trong nhân sâm có thiết bị định vị? Hay là trên người Tiểu Duy?"
Mọi chuyện đã lộ, Giang Nam tất nhiên không cần phải diễn tiếp: "Đều có!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận