Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 252 -



Chương 252 -




"Không ai phát hiện ra cấp bậc của Chung Ánh Tuyết sao? Bạch Ngân rồi! Cô ấy cũng đã lên tới Bạch Ngân!"
"Mẹ kiếp! Thật đúng vậy! Làm thế nào mà đánh đây?"
"Hừ hừ! Làm thế nào mà đánh chứ? Muốn trách thì trách Giang Nam quá kiêu ngạo! ”
"Có lẽ nếu lên đài giai đoạn sau thật sự có thể đoạt được một vị trí! Luân phiên khiêu chiến? Thể nào cũng tiêu hao chết bọn họ!"
"Chúng ta không phải không có mãnh nhân!"
"Người anh em hệ lĩnh vực lên nào, Giang Nam cũng phải bị khắc chế! Hắn mới là Thanh Đồng bảy sao! Linh lực trong cơ thể có thể chống đỡ hắn bao nhiêu lần thuấn di chứ? ”
Các bạn học bàn tán sôi nổi, mỗi người đều có suy tính riêng của mình!
Chung Ánh Tuyết lo lắng nói: "Thật sự muốn làm đội đầu tiên sao? Như vậy phải phòng thủ thời gian dài!"
Hạ Dao bĩu môi nhỏ nhắn nói: "Linh lực không đủ thì làm sao bây giờ? Cấp bậc của ngươi rất thấp! ”
Ngô Lương nhếch miệng nói: "Luân phiên chiến sẽ rất khó chịu!"
Trải qua một tháng tu luyện!
Giờ phút này Chung Ánh Tuyết đã vọt tới Bạch Ngân một sao!
Mà Hạ Dao cũng có thực lực Thanh Đồng đỉnh phong!
Ngay cả Ngô Lương phục dụng 100 viên Linh Châu, cũng đã vọt tới Thanh Đồng tám sao!
Duy chỉ có Giang Nam là cấp bậc thấp nhất, Thanh Đồng bảy sao!
Hơn nữa vô luận là thuấn di của hắn hay là trùng động không gian, đều cực kỳ hao tổn linh lực!
Phòng thủ thời gian dài quá thiệt thòi!
Chỉ thấy Giang Nam nhếch miệng cười!
"Ba người cứ ở sau lưng ta nhìn là được!"
"Nhắm hai mắt lại lẳng lặng lắng nghe thanh âm!"
"Ta đánh địch tơi bời không cần nguyên nhân!
"Tiểu đội Giang Nam Nói Gì Cũng Đúng khẳng định vô địch!"
Chung Ánh Tuyết che mặt!
Hạ Dao trợn trắng mắt!
Anh có cần kiêu ngạo tới vậy không?
Ai đã cho ngươi tự tin này vậy?
Sau đó liền lôi kéo Ngô Lương cùng Chung Ánh Tuyết lui đến góc lôi đài ngồi chơi!
"Vui lòng bắt thể hiện mình đi nbaof, nhà vô địch!"
Giờ khắc này, các bạn học đều sửng sốt!
Mẹ kiếp!
Đây là đội hình gì vậy?
Có chuyện gì vậy?
Giang Nam chuẩn bị một chọi bốn sao?
Ngươi có cần phải kiêu ngạo như vậy không?
"Mẹ kiếp! Ta con mẹ nó không nhìn nổi nữa rồi! Ai đó xông lên chơi chết hắn đi!"
"Bốn đánh một mà còn không đấu lại thì có thể đi ăn cứt rồi!"
"Nhìn hắn trang bức mà chỉ muốn xử một trận!"
......
"Giang Nam! Ngươi còn nhớ lời ước định trước đó của ngươi không?"
"Nhất núi không cho phép có hai hổ! Giữa ngươi và ta! Phải có một trận chiến!"
"Cường giả chân chính! Dám đối mặt với khiêu chiến thực sự! Bậy nên! Ta lên đây!"
Giang Nam ngửa đầu, mặt trong nháy mắt đen sì!
Lại là lão Tần Thụ trung trung nhị này!
Chỉ thấy bên trên lều che nắng của sân vận động có bốn bóng người đang đứng!
Dáng vẻ tắm dưới ánh mặt trời quả thực sáng mù mắt chó!
Tần Thụ chính là một trong số đó!
Về phần ba người còn lại đều là đội viên của hắn!
Làm cho Giang Nam ngạc nhiên chính là, Ngư Thanh Thanh cũng là một trong số đó!
Giờ phút này cô đứng trên sân vận động che mặt: "Không được! Thật xấu hổ! Chúng ta phải đi xuống thôi!"
Thanh niên bên cạnh với vẻ mặt không nói gì: "Đội trưởng cầm thú, chỉ có thể nghe hắn..."
Còn có một chị gái dáng người cao gầy, tên là Đỗ Nguyệt!
An ủi Ngư Thanh Thanh nói: "Tiểu Ngư không có việc gì! Mặt mũi đều đã bị mất sạch từ lâu rồi! Không sợ!"
Ngư Thanh Thanh: ???
Mặc dù ngươi đang an ủi ta!
Nhưng vì cái gì nghe có vẻ còn muốn khóc hơn cả ta!
"Tiểu đội Băng Phong, ngày hôm nay sẽ nổi danh trên vạn người! Theo ta nghênh chiến nào!"
"Đây chính là điểm khởi đầu của chúng ta! Cũng là điểm kết thúc của Giang Nam!"
Đỗ Nguyệt: "Ừ ừ ừ, đúng! Ngươi nói đúng, lên nào!"
Anh trai hữu khí vô lực giơ cánh tay lên kéo dài giai điệu: "Cố lên... Yeah ~ ngươi là giỏi nhất ~"
Ngư Thanh Thanh ngồi xổm trên mặt đất che mặt!
Tại sao! Vì sao mình lại có một đội trưởng đầu toàn cứt như vậy!
Quả thực quá mất mặt!
Mắt Tần Thụ phiếm lệ quang!
Tiểu Ngư đều cảm động tới phát khóc rồi sao?
Có đám đồng đội như các ngươi... Thật tuyệt vời!
Nói xong tung người nhảy lên, từ trên lều che nắng nhảy xuống!
Hoa lệ xoay người, 7200 độ hướng về lôi đài rơi xuống!
Mà đám người Ngư Thanh Thanh căn bản không nhảy theo, vẫn đứng tại chỗ...
Giang Nam không nói gì, lại là một màn quen thuộc này!
Ta còn có thể để ngươi thực hiện được sao?
Tần Thụ nhìn lôi đài!
Đã sớm chuẩn bị sẵn sàng!
Lần trước một đầu gối rơi xuống đất, đầu gối đều quỳ chảy máu!
Lần này hắn học khôn!
Trên đầu gối bao bọc một lớp băng, đã sớm làm tốt công tác phòng hộ!
Ra sân nhanh! Tư thế ngầu!
Mắt thấy Tần Thụ sắp quỳ một gối xuống đất, xuất hiện một cách hoa lệ!
Giang Nam nhếch miệng cười!
Trùng động không gian mở ra!
Phía dưới đầu gối Tần Thụ đột nhiên xuất hiện một quả sầu riêng hoàng kim mọc đầy gai nhọn!
Hai mắt Tần Thụ bạo trừng!
Cái gì?
Vì sao trên lôi đài lại xuất hiện sầu riêng a!



Bạn cần đăng nhập để bình luận