Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 166 -



Chương 166 -




Mắt thấy tay mình sắp tiếp xúc với đống cứt chó này!
Còn có thể làm gì nữa?
Nhìn lão tử thuấn di!
Loé lên một cái, thân thể của Giang Nam xuất hiện nơi cách đó hơn 30 mét!
"Hô ~ "
"Cuối cùng cũng. . ."
"Rầm!"
Lại là một tiếng giòn vang, Giang Nam vừa mới thuấn di đã trực tiếp đụng vào trên đèn đường!
"Mẹ kiếp!"
Giang Nam trực tiếp che mũi ngồi chồm hổm trên mặt đất!
Tâm tính trực tiếp sụp đổ!
Con mẹ nó! Có cần phải xui xẻo như vậy hay không!
Bản thân sẽ không một mực xui xẻo như vậy đó chứ?
"Nam thần! Nam thần!"
"Phía trên! Phía trên oa!"
Giang Nam: ? ? ?
"Phía trên gì?"
Giang Nam ngẩng đầu nhìn một cái!
Không còn kịp nữarồi!
Đèn đường rơi xuống trực tiếp dán chụp vào trên mặt Giang Nam!
Giang Nam: "A! A! A! A! A!"
Vô hạn liên hoàn bẫy?
Cứ phải nhắm vào lão tử như vậy sao?
Giang Nam trực tiếp bùng nổ tại chỗ!
Các đội viên nhìn Giang Nam mà tựa như gặp phải quỷ!
Xui xẻo như vậy?
Con mẹ nó! Xúi xẻo sẽ không truyền nhiễm đó chứ?
Thế là lại nhao nhao trốn xa Giang Nam ra!
Giang Nam mang dáng vẻ tủi thân!
"Đại mỹ nữ! Đại mỹ nữ đừng đi oa!"
"Tới bảo vệ ta oa!"
"Ta mẹ nó sợ không có cách nào sống sót trở về đến khách sạn oa!"
Katarina ghét bỏ nói: "Nhanh cách xa ta một chút!"
"Xúi xẻo sẽ truyền nhiễm!"
Giang Nam vội vàng đưa tay bắt lấy bóng lưng Katarina!
"Đại mỹ nữ! Ngươi chờ một chút . . ."
Một trảo này!
Không riêng Giang Nam ngây ngẩn!
Katarina cũng cương ngay tại chỗ!
Tất cả mọi người ngây dại.
Chỉ thấy Giang Nam tay trực tiếp cách quần áo, bấu vào dây lưng nội y của Katarina!
Kéo ra thật dài thật dài!
Khiến cho ngực đều bị siết tới biến hình!
Giang Nam: "Cái này . . ."
Trong hoảng hốt liền buông lỏng tay!
"Bạch!"
Dây lưng nội y mãnh liệt đàn hồi, bắn vào trên lưng Katarina!
Phát ra một tiếng giòn vang!
Nút thắt trực tiếp bị gãy!
Sau đó chính là một trận sóng lớn lay động mãnh liệt! Khiến cho người khác mở to mắt nhìn!
"A a! ! !"
Katarina che ngực, cả khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ giận dữ!
Gần như theo bản năng xoay người bay đạp!
Thân thể Giang Nam bị một cước này đạp bay ra ngoài!
Xoay tròn bay ra hơn 30 mét!
Va chạm khiến tường xi-măng đều sập!
Cả người đều bị chôn ở phía dưới . . .
Giang Nam mang vẻ mặt sống không gì luyến tiếc: "Ta con mẹ nó thật khổ quá mà!"
Khóc chít chít! ! !
Lúc này Katarina mới ý thức được không ổn!
Một mặt kinh hoảng chạy tới!
Cố gắng đào Giang Nam đã cắm hết người vào bên trong đống xi măng tràn đầy bụi đất!
Tràn đầy áy náy: "Thật. . . thật xin lỗi a! Ta không phải cố ý!"
"Chỉ là hành động theo bản năng! Là bản năng!"
Giang Nam khóc không ra nước mắt!
Cảm giác mình bị cả thế giới này nhằm vào.
Ngay cả sắc đẹp này đều không thể cứu vãn!
Vẻ mặt tủi thân đứng dậy.
"Các ngươi đi trước đi! Cách ta xa một chút, quá nguy hiểm oa!"
Thế là, các đội viên đi ở dọc đường bên trái!
Giang Nam đáng thương đi ở dọc đường phía bên phải!
Thời thời khắc khắc chú ý gió thổi cỏ lay!
Lại kiên trì một hồi!
Lập tức tới được khách sạn!
Dáng vẻ lén lén lút lút kia khiến đám người An Ninh đều phải bật cười!
Vừa mới đi qua một cái góc đường!
Còn 300 mét nữa là đến được khách sạn!
Thậm chí đã thấy được ánh sáng của thắng lợi!
Nhưng vào lúc này, hắn thân thể đột nhiên cứng đờ!
Giang Nam rốt cuộc đã biết cái đống cứt chó to bằng bát cơm lớn là của ai!
Chỉ thấy một tiểu tỷ tỷ tóc vàng mắt xanh thanh thuần đang dắt chó!
Bản thân chuyện này không có vấn đề gì!
Thế nhưng vấn đề ở chỗ!
Mẹ nó cô dắt mười đầu chó ngao Tây Tạng màu đen thuần chủng!
Giang Nam: ! ! !
Tiểu tỷ tỷ này!
Vì cái gì mà nhà của ngươi lại đi nuôi tận mười con chó ngao Tây Tạng chứ!
Còn có ngươi lại vì cái gì mà…
Đêm hôm khuya khoắt không ngủ được, lại dắt cho ra ngoài đi dạo!
Giờ khắc này, cả con đường đều yên lặng!
Giang Nam cùng mười con chó ngao Tây Tạng đối mắt với nhau!
Lập tức mồ hôi lạnh rơi xuống!
"A gâu!"
Cái này còn cần phải suy nghĩ nữa sao?
Chạy!
Giang Nam nhanh chóng lao di!
"A ~ a ~ a ~ "
Mười con chó ngao Tây Tạng giống như phát điên nhe răng lao thẳng tới!
Kích động xông về phía của Giang Nam!
Tỷ tỷ tóc vàng mắt xanh tiểu: ? ? ? ?
Cả người cô đều bị kéo theo!
Kéo ma sát một trận trên mặt đất!
Tựa như đang chơi trò xe trượt tuyết!
À không!
Không giống ngồi xe trượt tuyết!
Cô mẹ nó chính là xe trượt tuyết!
Nhìn Giang Nam bị mười con chó ngao Tây Tạng lơn điên cuồng đuổi theo, một trận bi thiết!
Biến mất ở cuối con đường . . .
Biến mất cùng với bọn họ còn có cả tiểu tỷ tỷ bị kéo ma sát trên mặt đất!
Các đội viên liếc nhau, không khỏi nuốt nước bọt!
Trần Thần cảm khái: "Làm nhiều chuyện xấu tất bị trời phạt!"
An Ninh không nín được cười: "Đi trên đường cũng có thể bị chó đuổi! Phụt. . ."



Bạn cần đăng nhập để bình luận