Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 192 -



Chương 192 -




Đây là Linh kỹ cấp Bạch Ngân của Ngân Bối Mật Quán!
Trả cái giả mất đi thần chí trong thời gian ngắn, đổi lấy lực lượng thân thể bạo tăng!
Chỉ thấy Ngô Lương cắn răng nắm tay, đồng dạng từ bỏ phòng ngự, kìm nén một mạch!
Hàn Thành sao có thể bỏ qua cơ hội này? Điên cuồng vận chuyển!
Không mất một lúc, trên người Ngô Lương tất cả đều là máu!
"Con mẹ nó! Mở mắt đỏ sao lại không đánh a! Ngô Lương bị đánh ngốc rồi sao?"
"Hắn có thể đánh trúng mới được! Theo không kịp Hàn Thành tốc độ!"
"Tên Ngô Lương này đang tính làm gì? Nghẹn đại chiêu sao?"
"Sợ là muốn nhất kích tất sát! Đang quan sát xem Hàn Thành phạm sai lầm trước, hay là Ngô Lương không chống đỡ nỗi trước!"
"Cái khác không nói, đầu gấu đen này thật sự chống đỡ quá tốt! Bị đánh ba phút vẫn còn đứng đấy!"
"Hệ khiên này! Nhất định chính là bảo bối! Chỉ có ở trong đội ngũ, mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất a!"
"Trận này, Ngô Lương bị thua thiệt!"
"Con mẹ nó! Xuất thủ!"
Chỉ thấy giữa sân, Hàn Thành vừa đổi khí, muốn động, cũng cảm giác trên đầu có một cỗ ác phong!
Lưng không khỏi phát lạnh, ngẩng đầu nhìn lên!
Một đầu gấu đen cả người là máu với sắc mặt dữ tợn, nâng lên nắm đấm Đại Hùng! Dùng hết khí lực toàn thân vỗ xuống!
Bạo hống nói:
"Bay cho gia!"
Hàn Thành mở to hai mắt vừa muốn chạy, kết quả sau một khắc đầu cảm giác trống rỗng!
Cảm giác giống như là bị núi đè!
"Ầm!"
thân thể Hàn Thành trực tiếp bị một bàn tay CỦA Ngô Lương đánh bay hơn 70 mét!
Hung hăng đâm vào trên tường xi măng, trực tiếp khảm bên trong!
Mà bên này, Ngô Lương lao nhanh tới, không chờ Hàn Thành giãy dụa đi ra!
Hùng Vương Thuẫn đã ngưng tụ thành, một lần nữa đè Hàn Thành trên tường!
Chỉ lộ ra cái đầu!
Trên khuôn mặt gấu của Ngô Lương lộ ra ý cười dữ tợn: "Ta con mẹ nó nhìn thử lúc này ngươi lại chạy được chỗ nào!"
Ngay sau đó nắm tay điên cuồng đập tới!
"Rầm!"
"Rầm!"
"Rầm!"
Khán giả nhìn mà lưng phát lạnh!
Con mẹ nó, đè lên tường ma sát?
Đây cũng quá hung tàn rồi a?
Hàn Thành trực tiếp bị đấm cho chết lặng!
Đầu trống rỗng!
Muốn chạy? Chạy ra ngoài coi như xong!
Đương nhiên!
Sau 10 giây, Hàn Thành cũng không cần suy nghĩ tới vấn đề này!
Bởi vì hắn bị nện choáng!
Chỉ thấy Ngô Lương buông tay, tán đi tấm chắn!
Khắp người hắn là máu me, tự đấm đấm ngực! Ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét!
Tiếng gấu rống vang dội quanh quẩn toàn bộ thao trường!
Các bạn học lập tức bị nhen nhóm nhiệt huyết!
Cái này! Mới là trận chiến của đàn ông!
Ân . . .
Nếu không có cái đầu hói Địa Trung Hải sáng mù mắt chó, còn có sọc trắng xanh đầy tao khí bức người kia!
Có lẽ sẽ càng bá khí hơn một chút!
Kết thúc cuộc chiến, Ngô Lương lấy kết quả thắng thảm để kết thúc!
Ngô Lương chỉ có Thanh Đồng bốn sao mà lại chiến thắng Hàn Thành Thanh Đồng tám sao!
Đã đủ chói sáng!
Bên sân, lão sư búng tay một cái, trên mặt đất đột nhiên mọc ra một khỏa hoa hướng dương cực đại!
Tung xuống những đốm sáng kim sắc, thương thế hai người đều đang chậm chạp khép lại!
Giang Nam vốn định cho Ngô Lương nuốt một phần khí huyết nhân sâm!
Thế nhưng nuốt gốc, tất nhiên thành vòi hoa sen hình người a, suy nghĩ lại thì đành từ bỏ!
Dù sao gấu đen hói đầu đã rất thê thảm!
Mà đúng lúc này, sắc mặt La Thiên Tường âm lãnh đi vào giữa sân!
Trong tay mang theo một cái trường thương màu bạc!
Thương hồng anh *! Cực kỳ phong phạm!
Thương hồng anh
(*): Cây giáo có tua đỏ ở mũi thương thường thấy trong phim cổ trang ngày xưa.
(*): Cây giáo có tua đỏ ở mũi thương thường thấy trong phim cổ trang ngày xưa.
Lạnh lùng liếc mắt về phía Hàn Thành rồi nói: "Phế vật! Thanh Đồng bốn sao đều đánh không lại! Cần ngươi có tác dụng gì?"
Hàn Thành nằm trên mặt đất, hận tới ngứa răng ngứa lợi, thế nhưng trong đầu đều là hình ảnh mình bị chà đạp!
Con gấu đen đầu hói này! Thật sự cực kỳ mạnh!
Mà giờ khắc này, Giang Nam đang bận bán quần lót!
Chỉ thấy La Thiên Tường cầm ngân thương trong tay chỉ về ohias Giang Nam:
"Lăn xuống chiến một trận, đừng có như một tên hề nhảy nhót nữa, hôm nay sẽ là ngày cuối cùng ngươi còn ở lại Linh Võ Tùng Giang!"
"Đây sẽ là một trận chiến nhàm chán! Chuyện đánh bại ngươi chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay!"
"Ta muốn cho tất cả mọi người đều biết, kẻ dám đối đầu với La Thiên Tường. . ."
Giang Nam mất kiên nhẫn khoát tay áo: "Rồi rồi! Đừng trang bức nữa!"
La Thiên Tường tức run người!
"Kẻ dám đối đầu với La Thiên Tường ta, không có một ai. . ."
Giang Nam: "Cái gì? Giảm giá nữa? Ngươi đang nghĩ cái rắm gì! 1 vạn! Không chấp nhận mặc cả thêm!"
La Thiên Tường: ! ! !
"Kẻ dám đối đầu với La Thiên Tường ta, không có một ai có thể sống tốt. . ."
Giang Nam: "Giám cái rắm! 1 vạn, có mua hay không!"
La Thiên Tường giận: "Ngươi con mẹ nó có thể để cho ta nói hết hay không!"
Hắn đều mẹ nó sắp tức nổ!
Hôm qua lão tử trầm tư suy nghĩ, đổi nhiều loại câu đều không thỏa mãn!
Thật vất vả mới nghĩ ra được ngôn từ bá khí!
Kết quả cứ bị Giang Nam cắt ngang!
[Giá trị oán khí từ La Thiên Tường +1000! ]



Bạn cần đăng nhập để bình luận