Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 967 -



Chương 967 -




Máu lưu động trong mạch máu tản mát ra ngân quang, tựa như đồ đằng màu bạc trải rộng toàn thân!
Hai bên má lại xuất hiện ba vạch màu bạc, ngay cả đồng tử cũng hoàn toàn hóa thành màu bạc!
Vẻ mặt Giang Nam kinh ngạc nhìn Hạ Dao!
Phần Huyết? Lang Vương? Cái này...
Giang Nam nhanh chóng quay đầu nhìn về phía Lê Băng ngồi trên khán đài, chỉ thấy vẻ mặt Lê Băng mỉm cười đầy đắc ý!
Hình như là đang nói ta lợi hại đúng không?
Vào giờ khắc này, chức năng thân thể của Hạ Dao điên cuồng tăng vọt!
"Ngân Ảnh!"
"Lang Vương - Cương Trảo!"
"Ầm!"
Một tiếng vang thật lớn, thân thể Hạ Dao hóa thành một mũi tên nhọn màu bạc, gần như bay sát mặt đất!
Cơ Bắp Ma Sơn kinh hãi, đã như vậy rồi sao còn có thể bộc phát ra lực lượng kinh người như thế?
Chính là chờ mình sức cùng lực kiệt mới thi triển sao?
Ánh mắt lưu chuyển nhìn xung quanh, nhưng tốc độ của Hạ Dao nhanh đến mức mắt thường cũng không theo kịp!
"Lang Hống! À ú..."
Một tiếng sói con kêu truyền ra!
Thân thể Cơ Bắp Ma Sơn cứng đờ, cả người đều bất động!
Hạ Dao xông lên, xoay người đạp lên trời, lập tức đá thân thể khổng lồ của Ma Sơn lên không trung!
"Phù Không Liên Trảm!"
Trong nháy mắt Hạ Dao tựa như ngân quang nhảy nhót trên không trung, móng vuốt lóe lên, liên tục để lại vết thương dữ tợn trên người Cơ Bắp Ma Sơn, máu tươi bắn tung tóe!
Giang Nam nhìn đến ngây người, cái này... Quả thực không phải mạnh bình thường a!
Hắn liền thuấn di đi tới bên người Lê Băng: "Chuyện này là sao? Phần Huyết - Lang Vương?"
Lê Băng cười hắc hắc nói: "Nha đầu này tự tìm tới ta, hỏi ta có thể cho cô cũng dùng huyết thanh Phần Huyết hay không!"
"Sau khi kiểm tra thân thể tố chất của cô, quả thực là tài liệu thí nghiệm siêu cấp tốt!"
Vẻ mặt Giang Nam tối sầm, này là nhờ ngâm đại lực!
Lê Băng: "Vì thế ta liền cho cô ấy phần huyết thanh đã qua cải tạo dựa trên phần cơ sở ba đầu! Nha đầu này chống đỡ rất tốt! Tỷ lệ tương thích lên tới 98%! Cũng không tệ lắm!"
Giang Nam ngạc nhiên: "Cải tạo cái gì?"
Lê Băng đắc ý nói: "Ta đã chiết xuất ra chuỗi gien từ trong máu của Ngân Nguyệt Lang Vương cấp Đạo Thiên!"
Vẻ mặt Giang Nam kinh hãi! Máu thú của Ngân Nguyệt Lang Vương cấp Đạo Thiên?!
"Cái này nguy hiểm tới cỡ nào? Đại Lang Điệt cô ấy..."
Lê Băng liếc mắt một cái, đưa tay búng trán Giang Nam một cái: "Người ta chỉ không muốn bị ngươi bỏ rơi quá xa, đều đã cố gắng tới như vậy!
"Ai bảo ngươi biến thái như vậy?"
Giang Nam rụt cổ, trong lòng cảm thấy ấm áp!
Không muốn được mình bảo vệ, mà lại muốn cố gắng đứng sánh ngang với mình?
Không riêng gì Đại Lang Diệt, đám người Chung Ánh Tuyết, Ngô Lương cũng đều như vậy!
Đều đang yên lặng cố gắng!
Giang Nam nở nụ cười, cười rất rạng rỡ!
Có một đám người nhà như vậy ở bên cạnh, thật sự rất tốt!
Sau chiêu liên trảm, Cơ Bắp Ma Sơn gần như mất đi năng lực hành động, đã bị đánh bay lên trên không trung trăm mét!
Hạ Dao vọt tới trên không giơ cao chân dài, giống như chiến phủ nện xuống!
"Giảo Sát!"
"Rầm!"
Chân như răng nanh, hung hăng bổ vào trên mặt Cơ Bắp Ma Sơn, thân thể tựa như đạn pháo đập vào lôi đài, bất động!
Toàn trường kinh ngạc, thật sự bị Hạ Dao phản sát?
Trọng tài vội vàng nói: "Người thắng! Hạ Dao!"
Hạ Dao đáp xuống đất kịch liệt thở dốc, máu dần dần bình ổn, cô như nhớ tới cái gì đó, ngẩng đầu nhìn về phía khán đài, tựa hồ là đang tìm kiếm bóng dáng của ai đó!
Giờ khắc này, ánh mắt của cô rơi vào trên người Giang Nam!
Trên khuôn mặt xinh đẹp như hoa lộ ra nụ cười xán lạn, vẩy tay với Giang Nam!
Giang Nam: Ngươi giỏi lắm!
Hạ Dao cười càng vui vẻ, Chung Ánh Tuyết vội vàng xông lên khán đài, đút cho cô một gốc nhân sâm!
"Hắc hắc! Hạng 6 nha ~ Tuyết Tuyết! Ta hạng 6~"
"Ai nha ~ đã thấy rồi, nhìn ngươi đắc ý kìa, vết thương còn không có ổn, đừng lộn xộn, Dao Dao ngốc!"
Đến lúc này, cuộc thi xếp hạng cả năm của học viên mới tronng học viện Tiên Phong xem như đã hạ màn!
Giang Nam lấy được hạng 1 không thể tranh cãi!
Cao Hưng Vũ đích xác có chút tài năng, hạng 2!
Chung Ánh Tuyết dựa vào sát thương vô cùng bạo lực lấy được vị trí thứ ba!
Ngô Lương dùng Kim Chung Tráo siêu cấp kháng đòn của mình, lại thêm Không Phục Chơi Ta và Phản Thương Giáp cũng vọt được vào top 10!
Hùng Nhị hạng 23!
Diệp Tinh Hà cũng không phụ danh hiệu Tiểu Long Nhân, xông vào top 10, cũng rất mạnh!
Tính tổng thể, xếp hạng thay đổi, ban 10 vốn không được coi trọng nhất lại thật sự vọt tới hạng thứ nhất!
Thành công lấy được danh hiệu ban 1 của học kỳ mới!
Trên đài lĩnh thưởng, ba người Giang Nam Cao Hưng Vũ Chung Ánh Tuyết đứng ở phía trên!
Triệu Đức Trụ trao ba cái huy chương nhỏ!
Mà phía dưới, đội ngũ ban 10 đứng chỉnh tề, đám người Thỏ Con Ngư Thanh Thanh đều hưng phấn mới mức khuông mặt đỏ bừng, không ngừng vẩy tay với Giang Nam!
Trái lại chín lớp còn lại, ai nấy đều cau mặt!
Tiếng nôn ọe không dứt bên tai, mùi hôi thối trên người xem như không hết!
Chín đạo sư kia bóp mũi đứng thật xa, vẻ mặt ghét bỏ!
"Thế này cũng quá thối rồi! Không muốn nhận học viên lớp này!"
"Bây giờ xin cấp trên đổi học viên có còn kịp không?"
Đám học viên kia đều sắp khóc, ngay cả đạo sư cũng ghét bỏ chúng ta a!
Nam Thần trời đánh ! Ta...
Nhưng vừa nhìn Giang Nam ở trên đài lĩnh thưởng không khỏi rùng mình một cái!
Cái này... Vẫn là quên đi!
Đào Hân Di nhìn Giang Nam với vẻ mặt kiêu ngạo, dương dương đắc ý nhìn về phía chín vị đạo sư còn lại!
Thế nào?
Bây giờ còn ai cảm thấy lớp chúng ta vô dụng không?
Trong lớp người cường đại cũng không chỉ riêng gì Giang Nam, những học viên truy đuổi bóng lưng Giang Nam, đều rất có thực lực!
Thần sắc Triệu Đức Trụ nghiêm túc nói: "Trải qua chuyện lần này, các ngươi cũng thấy được thực lực của Giang Nam!"
"Giang Nam Hoàng Kim 5 sao! Mạnh không?"
Lời này vừa nói ra, không ít học viên phía dưới cúi đầu!
Đâu chỉ là mạnh! Quả thực không phải là người a!
"Các ngươi đạt hạng 2 hạng 3 là bởi vì thực lực của các ngươi đến trình độ này! Mà Giang Nam thì không phải! Giang Nam đạt hạng 1, là bởi vì phía trên cũng không còn hạng nào khác!"
"Thực lực không phải chỉ tu luyện là ra! Là phải trải qua vô số lần thực chiến mới mài ra được!"
"Vận khí, mưu kế, đầu óc, kinh nghiệm, tất cả, đều là một bộ phận của thực lực!"
Giang Nam ngạc nhiên nhìn Trụ gia, sao lại nói đến ta?
Triệu Đức Trụ: "Trong học kỳ kế tiếp, ta hi vọng các ngươi ở trong học viện có thể làm phong phú thêm kỹ năng của mình, chấp hành thêm nhiều nhiệm vụ bên ngoài!"
"Nhìn những học viên cũ kia đi, ta không hy vọng bất luận kẻ nào trong các ngươi không thể sống đến ngày tốt nghiệp!"
Nói tới đây, cơ hồ trong lòng mọi người đều trầm xuống!
Ánh mắt Đào Hân Di ảm đạm, nắm chặt tay, thậm chí nắm đến xanh cả ngón tay!
Triệu Đức Trụ ho nhẹ hai tiếng, gãi đầu, có phải lời nói có chút tàn nhẫn hay không?
"Cái kia... Cái kia ~ người xếp hạng trong top 100, lập tức chấp hành nhiệm vụ chỉ đạo sinh viên các đại học toàn quốc, kỳ hạn nửa tháng! Bản thân tự chọn trường mình muốn tới!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận