Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 948 -



Chương 948 -




Đào Hân Di cũng bị dọa sợ, vội vàng chạy đến bên cạnh Giang Nam!
"Bạn học Giang Nam, ngươi mau tắt Phần Huyết đi, tiếp tục như vậy thân thể của ngươi sẽ chống đỡ không nổi a!"
Giang Nam lau máu mũi, run rẩy viết chữ B ở trên bài thi!
"Thi cử giống như chiến đấu, nhất định phải dốc hết toàn lực! Ta còn có thể làm được! Phụt oa~"
Phun ra một ngụm máu, Giang Nam lại viết chữ A!
Đào Hân Di mặt đều bị dọa trắng bệch: "Ta đã cảm nhận được ngươi thái độ nhiệt tình yêu thương học tập của ngươi, nhưng đây chính là cuộc thi, không cần thiết như vậy liều mạng a!"
"Mau tắt đi, ngươi sẽ chết!"
Giang Nam lau sạch máu tươi khóe miệng, vẻ mặt kiên quyết: "Không, để ta trả lời thêm một câu nữa!"
Hốc mắt Đào Hân Di không khỏi có chút ướt át, lớp trưởng Giang Nam này quả thực quá xứng với chức!
Phần nhiệt tình đối đãi với học tập này, đáng giá để mọi người học theo!
Lại viết chữ C, Giang Nam vội vàng tắt đi Phần Huyết, ý thức cả người đều có chút mơ hồ!
Mình đã dốc hết toàn lực, mở tiếp nữa liền thật sự xong đời a!
Nhìn mình dùng nửa cái mạng để đổi lấy 13 đáp án, sống mũi Giang Nam đau xót!
Ta con mẹ nó quá khổ mà!
Đào Hân Di thấy Giang Nam đóng Phần Huyết lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cảm động nói: "Nhìn thấy học viên của mình nhiệt tình yêu thương học tập như vậy ta thật sự rất cảm động!"
"Chọn ngươi làm lớp trưởng là quyết định chính xác nhất của ta, các học viên thấy đấy, tuy cách làm của Giang Nam không đáng giá để bắt chước, nhưng phần thái độ này lại đáng giá để mọi người học tập!"
Mọi người dùng vẻ mặt kinh hãi nhìn Giang Nam!
Bọn ta thật sự lần đầu tiên nhìn thấy tham gia thi viết mà còn có thể hộc máu a!
Ngay cả Nam Thần cũng vì lớp mà liều mạng như vậy, bọn ta sao có thể thua kém?
Cả đám đều tràn đầy động lực!
Chỉ có Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao mang vẻ mặt hồ nghi, không thích hợp!
Ngươi thi thì thi, có liên quan gì đến Phần Huyết?
Tiểu Nam sẽ không phải lại có ý tưởng quỷ quái gì chứ?
Phòng học khôi phục bình thường, Giang Nam mang vẻ mặt suy yếu nhìn bài thi, buồn không chịu được!
Phần Huyết không thể mở nữa, còn chiêu gì nữa đây?
Dùng củ tỏi hắc hắc hắc sao? Không được! Ta cũng cần mặt mũi a!
Anh đào nhỏ? Ta còn muốn sống thêm hai năm nữa!
Giờ khắc này Giang Nam thật sự đang vắt hết óc, như ngồi trên đống lửa!
Đúng lúc này, Tiểu Tửu Oa ghé vào trên vai Giang Nam nhỏ giọng nói: "Chủ nhân! Ta giúp ngươi nha~"
Không đợi Giang Nam nói chuyện, chỉ thấy Tiểu Tửu Oa đập cánh bay tới trên vai Đào Hân Di!
"Chị Hân Di... muốn cọ cọ..."
Sau đó thân mật cọ má cô!
Tim Đào Hân Di đều bị tan chảy: "Tiểu gia hỏa ngươi thật đáng yêu, ở chỗ này với ta đi!"
Tiểu Tửu Oa ngọt ngào nói: "Ừm! Ta không quấy rầy chủ nhân~"
Nói xong liền bò lên đỉnh đầu Đào Hân Di ngồi xuống!
Giang Nam ngạc nhiên, Tiểu Tửu Oa đang làm gì?
Chỉ thấy Tiểu Tửu Oa ghé vào đỉnh đầu Đào Hân Di mở to một đôi mắt to dị sắc, thu hết bài thi vào đáy mắt!
Lập tức chớp chớp mắt nhìn Giang Nam!
Sau đó, các chấm màu xanh đỏ ở hai bên má bắt đầu nhấp nháy theo nhịp điệu!
Hồng quang lam quang không ngừng lóe lên cực kỳ có vận luật!
Giang Nam bối rối!
Tiết tấu má hồng nhấp nháy này sao lại có chút quen thuộc?
Chết tiệt! Mã Morse?
Gửi mã morse cho ta bằng việc nhấp nháy má hồng sao? Thế này có được không?
Chỉ với thời gian ngắn ngủi vừa rồi mình nói chuyện với đám người Tần Thụ liền học được?
Tiểu Tửu Oa, ngươi có cần thông minh như vậy không!
Ha ha!
Điện báo má hồng sao?
Công dụng của linh sủng này cũng quá rộng rãi đi?
Chờ thi xong nhất định phải thưởng cho Tiểu Tửu Oa thật tốt!
Giờ phút này Giang Nam còn do dự gì nữa? Vội vàng giải mã, múa bút thành văn!
Bởi vì Tiểu Tửu Oa đậu trên đỉnh đầu Đào Hân Di, cô căn bản nhìn không thấy má hồng nhấp nháy của Tiểu Tửu Oa!
Nhưng những học viên còn lại thì thấy rõ ràng, cả đám đều ngây dại!
Con linh sủng Giang Nam này sinh bệnh sao?
Vì sao má hồng của nó lại lóe lên?
Đây là cosplay đèn giao thông sao?
Mà ba người Tần Thụ cũng gắt gao nhìn chằm chằm má hồng lấp lánh của Tiểu Tửu Oa, trong mắt tràn đầy kinh hỉ!
Đây rõ ràng là mã Morse!
Đã luyện tập hơn nửa tháng nên không thể quen thuộc hơn được nữa, được không?
Nam Thần phái Tiểu Tửu Oa ra trận sao?
Có cần lợi hại tới như vậy không!
Làm thế quái nào mà ngươi đã khiến nó học được mã điện báo chứ?
Chủ nhân là thần tiên! Linh sủng cũng là thần tiên luôn sao?
Ba người kích động điên rồi!
Cố gắng nửa tháng không uổng phí a, quả nhiên cơ hội cho tới bây giờ đều dành cho người có chuẩn bị!
Ba người không khỏi giơ ngón tay cái lên với Giang Nam, ta nguyện xưng ngươi là mạnh nhất!
Thế là cũng bắt đầu điên cuồng điền đáp án!
Cũng quyết định sau khi kết thúc nhất định phải khao Tiểu Tửu Oa thật tốt, đây quả thực là phụ trợ mạnh nhất có được không?
Cuộc thi căn bản không có thời gian nghỉ ngơi, môn này đến môn nọ!
Ước chừng thi cả một ngày, má hồng của Tiểu Tửu Oa cũng theo đó lóe lên cho tới trưa!
Tám môn đã qua, rốt cục thi tới môn cuối cùng!
Chú văn học!
Bốn người Giang Nam tràn đầy chờ mong nhìn về phía Tiểu Tửu Oa!
Chỉ thấy Tiểu Tửu Oa cau mày lắc đầu!
Má hồng lấp lánh: (Không được! Mọi người đều không biết làm!)
Chỉ thấy giờ phút này trong phòng học, tất cả học viên đều vò đầu bứt tai một trận, nhìn đoạn chuỗi ký hiệu chú văn cứ na ná nhau!
Chung Ánh Tuyết nghẹn mặt đỏ bừng, Đại Lang Diệt điên cuồng cắn bút run chân, gấp đến độ nắm tóc!
Ngay cả tiểu học bá Ninh Du Du cũng nhăn mặt, chỉ có Thỏ Conn còn đang ném bút chì...
Giang Nam che mặt, chú văn học nổi tiếng khó hiểu, dù đã giải mã qua vẫn khó học như vậy, càng miễn bàn công tác giải mã!
Người có thể hiểu được thứ đồ chơi này đều là thần tiên!
Thứ duy nhất mà mình biết chính là phù văn tăng trọng, thuật bành trường tiền thì mình vẫn có thể hiểu rõ!
Nhưng chỉ có một chút như vậy cũng vô dụng a, đúng lúc này, con mắt Giang Nam sáng ngời!
Trực tiếp tìm Giang Ninh tới đây không phải là được rồi sao! Cô ấy là Bose, cô ấy chắc chắn sẽ làm được!
Tuy rằng bị còng tay Khốn Linh hạn chế linh lực cùng dị năng sử dụng!
Nhưng hạt Bose không bị trói buộc, trong cơ thể mình có chứa hạt Bose to bằng quả trứng đà điểu!
Nghĩ đến đây, Giang Nam liền trực tiếp tách một chút hạt Bose nắm ở lòng bàn tay!
Cũng không biết Giang Ninh có thể cảm nhận được hay không!
Sau vài phút chờ đợi, Giang Nam cảm thấy bàn tay dưới bàn học trở nên lạnh lẽo!
Chỉ thấy một bàn tay nhỏ bé nửa trong suốt như thạch từ trong không gian cao duy vươn ra, bóp bóp tay Giang Nam!
Tựa hồ là đang hỏi, tìm ta có chuyện gì sao?
Giang Nam cười một tiếng!
Ổn rồi!
Ngoại viện mạnh nhất đã vào cuộc!



Bạn cần đăng nhập để bình luận