Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 763 -



Chương 763 -




Giang Nam cười nói: "Sẽ không có người phát hiện ra! Hai người cứ học tiếp, tối mai tiếp tục!"
Nói xong lại khiêng Tiêu Chấn trở về ký túc xá của hắn!
Chỉ thấy Giang Nam đeo găng tay nhiệt tình như lửa, vừa lên liền thi triển một trận vả miệng!
"Ai ~ dù sao ta làm người thiện lương!"
"Loại ký ức thống khổ này vẫn là không nên lưu lại!"
Nhanh chóng tát cho ký ức của Tiêu Chấn quay về lúc 12 giờ đêm!
Lập tức lại đút cho hắn một viên đậu nành giải độc!
Lại tỉ mỉ sắp xếp phòng lại một lần, khôi phục lại bộ dáng lúc trước, Giang Nam mới cảm thấy mỹ mãn rời đi!
......
Sáng hôm sau! Ánh nắng mặt trời vừa lên!
Tiêu Chấn chậm rãi tỉnh lại, cảm thấy trong chăn là một mảnh ấm áp!
Không khỏi ngồi dậy duỗi thắt lưng, cảm thấy cả người đau nhức khó nhịn!
"Hả? Sao ngủ dậy mà lại mệt mỏi tới như vậy chứ!"
Tiêu Chấn nhíu mày, lập tức không khỏi ngửi ngửi!
"Hít ~ mùi gì vậy? Sao lại thối như vậy!"
Vén chăn lên, hắn bị cảnh tượng ngoạn mục trước mắt làm cho sợ ngây người!
"Ọe~ Ọe ọe!"
Tiêu Chấn xuống giường, nhanh như chớp chạy đến toilet, không ngừng nôn mửa!
Mình năm nay đã 23 tuổi rồi! Cái này ... Sao vẫn có thể xử lý ở ngay trên giường?
Ọe~
Tiêu Chấn thật sự bị bản thân làm ghê tởm, vừa chuẩn bị rửa mặt tỉnh táo!
Tiêu Chấn nhìn thấy mặt mình thì thiếu chút nữa trừng rớt tròng mắt ra!
Mẹ kiếp! Sao lại sưng lên như thế này?
Tối hôm qua không phải cũng đã khôi phục gần hết xong sao?
Ngủ một đêm sao lại trở nên nghiêm trọng như vậy?
Nắm đấm của tên nhóc Giang Nam kia còn kèm theo ám kình sao, quyền pháp này, hậu kình lớn như vậy!
Tiêu Chấn cắn chặt răng, vô cùng oán hận!
Nhìn thảm trạng trên giường mình, Tiêu Chấn kiên trì thay bộ chăn ga trải giường!
Tâm tính đều sụp đổ!
Đánh chết không thể để cho người ta biết ta làm trên giường, bằng không lão tử còn có thể sống đượchay không?
Ước chừng lăn qua lăn lại hơn nửa tiếng đồng hồ ở trong ký túc xá, lúc này Tiêu Chấn mới ra ngoài!
Dọc theo đường đi, không biết bao nhiêu người ngạc nhiên nhìn Tiêu Chấn!
"Trời ơi! Hôm qua bị Nam thần đánh thành như vậy sao? Mấy lời trên diễn đàn nói ta còn không tin, cái này ... Quá thảm hại!"
"Nam thần cũng quá hung dữ!"
"Hôm qua ta ở hiện trường, hình như Tiêu Chấn bị thương cũng không nặng như vậy?"
"Quỷ mới biết nha, không chừng sau đó còn có phản lực! Tê ~ thật thảm!"
[Giá trị oán khí từ Tiêu Chấn +1000! ]
Sáng sớm!
Nhóm ba người Giang Nam Hùng Nhị Ngô Lương đeo cặp sách, nhảy nhót trên đường đến lớp sớm!
Hạ Dao tò mò nói: "A? Sao hôm nay ba người lại vui vẻ như vậy? Có chuyện gì sao?
Chung Ánh Tuyết: "Tiểu Nam không phải là nhặt được tiền đó chứ?
Dù sao, tựa hồ không có chuyện gì khác có thể làm cho Giang Nam vui vẻ như vậy!
Giang Nam cười hắc hắc: "So với nhặt được tiền còn làm cho người ta vui vẻ hơn!"
Tối qua đánh Tiêu Chấn quả thực sảng khoái không tả được được!
Đánh xong phải nói là cả người thông thấu, tai rõ mắt sáng a!
Ngay cả Ngô Lương Hùng Nhị cũng mang vẻ mặt thoải mái!
Hạ Dao: "Còn một tháng nữa là đến Tết rồi! Bên phía viện sẽ cho ba ngày nghỉ! Tất cả các người có về nhà không?"
Chung Ánh Tuyết lắc đầu cười nói: "Năm nay ta không muốn trở về!"
Ngô Lương nhếch miệng cười nói: "Ba mẹ ta về quê, ta cũng không theo trở về, ở đây cùng Hùng Nhị! ”
Giang Nam xông lên ôm vai Ngô Lương và Hùng Nhị, cười xán lạn!
"Các ngươi ở đâu! Nhà ta ở đó, ha ha!"
Hạ Dao cười hì hì nói: "Vậy chúng ta ở lại đây ăn tết là được!
Giang Nam vẻ mặt thần bí nói: "Ta sẽ chuẩn bị quà cho mọi người, năm đến tết cho đưa các ngươi!"
Lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người sáng lên, trong lòng đều không khỏi chờ mong!
Hùng Nhị đầu đầy chấm hỏ
"Tét là cái gì?"
Giang Nam híp mắt nhìn!
Nhưng vừa đến cửa lớp học!
Chỉ thấy Lâm Sâm đỏ mắt tựa vào bộ phận sưởi ấm ở hành lang!
"Giang Nam trời đánh nhà ngươi! Ta muốn giết ngươi! Ngươi trả lại tiền mồ hôi nước mắt của ta!"
"Hôm qua ta đã xem lại hồ sơ chuyển tiền! Toàn bộ tiền của lão tử đều chuyển cho ngươi! Hơn 7000 vạn! Ngươi còn nói chưa nhận?"
Giang Nam ngạc nhiên: "Tiền gì?"
"Ta nói cho ngươi biết! Ăn có thể ăn bậy, nhưng nói không thể nói lung tung!"
"Gói dịch vụ ngày hôm qua ngươi căn bản không mua, ngươi chuyển tiền cho ta cái gì?"
[Giá trị oán khí từ Lâm Sâm +1000! ]
"Vậy lịch sử chuyển khoản này của ta..."
Giang Nam: "Ta đều đã giảm giá cho ngươi! Ngươi lại không có tiền trả thì chuyển cái gì? ”
Lâm Sâm gãi gãi đầu! Trong trí nhớ đích xác là chuyện như vậy a! Nhưng...
"Vậy cái mặt này của ta, ngươi nói xem? Bọn họ đều nói ta đã chuyển tiền để ngươi đánh!"
Giang Nam trừng mắt: "Đánh rắm! Ngươi dùng đầu ngón chân mà nghĩ thử đi! Ngươi bị ngu sao?"
"Ngày hôm qua ta cũng không chạm vào ngươi, ngươi chuyển tiền gì cho ta chứ?"
Lâm Sâm choáng váng!



Bạn cần đăng nhập để bình luận