Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 206 -



Chương 206 -




Chung Ánh Tuyết: "Thật không có chuyện gì?"
Giang Nam bất đắc dĩ: "Ta cũng không biện pháp tốt gì, binh tới tướng đỡ, nước tới đất chặn!"
Hạ Dao kéo cánh tay Giang Nam hưng phấn nói: "Tiểu Nam tiểu Nam! Bọn họ nói bên phía quảng trường Thời Đại có tên biến thái! Chúng ta đi xem thử đi!"
Giang Nam mang vẻ mặt mặt chột dạ!
"Biến thái có cái gì hay ho chứ? Về nhà về nhà!"
. . .
Về đến trong nhà, Giang Nam tắm rửa xong rất sớm rồi trở về phòng, cũng không đi bày hàng vỉa hè!
Chủ yếu vì không yên lòng hai người bọn họ!
Hồi tưởng lại chuyện ban ngày, không khỏi có chút hối hận!
Nếu bắt tay súng bắn tỉa kia trở về tra hỏi tin tức được thì tốt rồi!
Còn có thể biết được một chút tình báo.
Càng nghĩ tâm càng loạn, vẫn là gửi wechat cho Sơn Miêu.
Nam thần: "Chị Sơn Miêu! Có người muốn giết ta! Cầu ôm đùi!"
Nửa giờ sau.
Lạc Thiên Hồng: "Biết rồi!"
Giang Nam: ? ? ?
Cái gì mà biết rồi?
Biết rồi là xong việc sao?
Ta là bởi vì chuyện bom hạt nhân mới bại lộ oa!
Cũng không bày tỏ một chút!
Về sau mặc cho Giang Nam phiền Sơn Miêu thế nào, cô đều không đáp lời!
"Hừ! Mặc kệ thì mặc kệ nha! Tự ta giải quyết!"
Đêm dài đằng đẵng, lại không thể vô giấc!
Giang Nam lại móc ra tỏi hắc hắc hắc!
Dù sao cũng không thể chậm trễ tu luyện! Nghe nói kẹo nổ xứng với tỏi!
Một ngụm nuốt củ tỏi xuống họng!
Quả nhiên Giang Nam lại biến thành đen!
Chính là loại đen sì sì kia!
Giang Nam cũng không quan tâm, cửa đều đã khóa!
Dù sao người khác lại không nhìn thấy!
Sau 12 giờ lại khôi phục nguyên dạng!
Tốc độ hấp thu linh khí 15 lần không thơm sao?
Sau khi tỏi hắc hắc hắc có tác dụng, kẹo nổ cũng an bài bên trên.
Giang Nam nằm ở trên giường thống khổ cũng khoái hoạt đan xen!
Khiến cho Giang Nam ngạc nhiên là!
Buổi tối 11 giờ, một bóng dáng nho nhỏ lại leo lên từ bên trên bệ cửa sổ!
Chính là thiếu nữ mũ trùm kia, lại bắt đầu móc ra bộ công cụ mở khóa!
Mở khóa! Thổi khói mê! Quá trình đều giống như ngày hôm qua!
Giang Nam:. . .
Không phải chứ?
Vẫn còn tới?
Mỗi ngày đều tới đúng giờ như vậy?
Ngươi có cần phải chấp nhất như vậy hay không a!
Thiếu nữ mũ trùm cẩn thận lăn vào giữa phòng, nhìn xung quanh một vòng, mắt đầy sự thất lạc!
"Tại sao lại không có người?"
"Gia hỏa này không trở về nhà ngủ sao?"
Giang Nam: ! ! !
Lão tử con mẹ nó nằm ở ngay trên giường nha!
Ngươi thế mà không nhìn cho kỹ!
Tôn trọng nghề nghiệp bản thân có được hay không?
Thiếu nữ mũ trùm suy nghĩ một phen, cảm thấy nên lắp đặt camera trong phòng!
Phòng ngừa lần sau bản thân lại phí công!
Thế là bắt đầu lục xoát trong phòng!
"Đặt ở chỗ nào thì tốt?"
Giang Nam: ? ? ?
Gì đây?
Không muốn rời đi trắng tay nữa sao?
Không có người để giết? Vậy nên thuận đường trộm chút đồ vật trở về?
Mẹ kiếp!
Hiện tại sát thủ đều không có tố chất như vậy sao?
Giang Nam thật sự không nhìn nổi nữa!
Người ta đều đã đến liên tiếp hai ngày!
Dù sao cũng phải để cho người ta có chút thu hoạch a?
"Trong ngăn kéo thứ hai bên tay phải của ngươi cái có cái đồng hồ!"
Thiếu nữ mũ trùm: "A . . . Có cái đồng hồ sao?"
Thế là vô thức liền mở ngăn kéo kia ra!
Liếc mắt xem xét!
Đồng hồ điện tử kiểu dáng heo Peppa cho nhi đồng!
Thiếu nữ mũ trùm mở to hai mắt nhìn, biểu lộ dần dần trở nên kinh khủng!
Rốt cuộc ý thức được không thích hợp!
Đột ngột quay đầu!
Chỉ thấy hai con mắt, còn có hàm răng trắng sáng rõ ràng lơ lửng ở giữa không trung!
"Oa! Có quỷ!"
[ Giá trị oán khí từ Diệp Dạ +1000! ]
Dao găm trong tay hiện lên một đường hàn mang, cực tốc đâm về hướng hàm răng trắng kia!
Giang Nam tất nhiên nghiêm túc!
Tay không vật lộn đã được thăng lên đến đỉnh cấp là để trưng thôi sao?
Trực tiếp túm lấy dao găm của cô! Thuấn di đến phía sau cô!
Bắt cổ tay lại, một cú siết cổ bất khả chiến bại!
"Nha! Quỷ oa! Buông ta ra!"
Diệp Dạ giãy dụa giống như là bị điên, bị sợ tới phát khóc, mũ trùm đều rớt xuống!
Khuôn mặt non nớt khiến cho Giang Nam sững sờ!
Mắt to với con ngươi màu xanh lam, ngũ quan tinh xảo nhỏ nhắn vô cùng xinh xắn, răng nanh vừa dữ vừa đáng yêu, khóe mắt là một nốt ruồi lệ!
Trên đầu thắt bím tóc!
Bên trên gương mặt còn mang theo vài phần bụ bẫm!
"Binh!"
Diệp Dạ đột ngột ngẩng đầu, cái đầu nhỏ trực tiếp đụng vào trên cằm Giang Nam!
Liều mạng chạy ra phía ngoài!
Giang Nam bưng bít lấy cái cằm: "Tê ~ hung ác như thế?"
Giang Nam còn có thể để cho cô chạy được sao?
Thuấn di một cái liền chặn ngay cửa sổ!
Giang Nam dưới ánh trăng rọi càng trông đen hơn!
Diệp Dạ bất chấp tất cả để mở cửa!
Khóa! ! !
Giang Nam nhếch miệng cười một tiếng: "Thật vất vả mới bắt được một cái! Ta xem ngươi chạy chỗ nào?"
Diệp Dạ biểu lộ càng hoảng sợ, một đôi mắt to màu xanh lam trong suốt.
Điên cuồng túm cửa!
Bởi vì Giang Nam ở trong mắt cô chính là một hàm răng trắng đang lơ lửng a!



Bạn cần đăng nhập để bình luận