Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1197 -



Chương 1197 -




"Giang Nam ngươi là đồ dối tra, không phải nói mùi thối này là bùa hộ mệnh sao?"
Giang Nam tỏ vẻ đồng tình!
"Tục ngữ nói chó không đổi được tính ăn cứt, các ngươi đây là đụng phải họng súng a!"
"Mùi hương này đích thật là bùa hộ thân, nhưng thân này đến tột cùng có thể giữ được hay không, liền xem tạo hóa của các ngươi!"
Fito đều sắp nghiến chặt răng rồi!
Con mẹ nó chó không đổi được tính ăn cứt, còn phải tiện miệng mắng người mới chịu được sao?
[Giá trị oán khí từ Fito +1000!]
"Chỉ là một đội quân chó ngàn con, xem lão tử càn quét trong một phút đi!"
Trong lúc nói chuyện xương cốt sinh trưởng, trực tiếp tiến vào chế độ chiến đấu!
Nhưng mà đúng lúc này, đầu lĩnh ma khuyển điên cuồng tru một tiếng, bầy chó phía sau cũng nhao nhao tru lên!
"Uông ngô ngao..."
Gần ngàn tiếng chó sủa dung hợp cùng nhau, hình thành sóng âm mà mắt thường có thể thấy được khuếch tán ra ngoài!
Thân thể Danny bị sóng âm bao phủ liền trở nên cứng ngắc, trực tiếp rơi vào trạng thái cứng ngắc!
Thân thể không thể cử động, biểu tình của mọi người đều trở nên hoảng sợ!
Linh kỹ thiên phú này còn có hiệu quả tê liệt nữa sao?
Không thể cử động, đây chẳng phải trở thành món ăn trên dĩa sao?
Vậy chúng ta có khác gì những cây thông dạ quang vừa rồi hay không?
Một đợt sóng này càn quét qua nhất định sẽ bị đục ra trăm ngàn lỗ thủng a!
Danny hoảng sợ run rẩy: "Không, không được, ta là người đàn ông sẽ trở thành Thánh kỵ sĩ, không phải Thánh bị “kỵ” a!"
Trong chốc lát, đám người Danny và Fito đã bị bầy chó bao vây!
Ba bốn đầu ma khuyển Thái Xương điên cuồng liếm mặt Danny, ánh mắt lấp lánh!
Cái mùi này! Quả thực quá tuyệt!
Danny: Ah~ con mẹ nó!
Về phần Fito, giờ phút này đứng yên tại chỗ không thể động, hắn bị hơn trăm đầu ma khuyển vây quanh, thậm chí hình thành một tòa núi khuyển!
Đậu hủ thối càng thối lại càng thơm!
Đạo lý này áp dụng với cứt cũng như vậy!
[Giá trị oán khí từ Fito +1001!]
[Giá trị oán khí từ Danny...]
[Giá trị oán khí từ Walker...]
Giá trị oán khí nhao nhao đổi mới, Giang Nam vô cùng cảm động!
Ta đã nói sẽ không lỗ vốn mà!
"Lại nói linh kỹ thiên phú của ma khuyển Thái Xương có chút thú vị? Có chút tương tự với lang hống của Đại Lang Diệt!"
Hùng Nhị che mặt: "Thái thiên khiếu! Là tuyệt kỹ chiêu bài của nhóm ma khuyển Thái Xương, mang theo hiệu quả tê liệt ngắn ngủi, phóng thích linh kỹ tập thể còn có hiệu quả gia tăng, khá khét tiếng trong giới linh thú!"
"Một chiêu này không biết đã làm tổn thương bao nhiêu trái tim thú!"
"Khắc thiên khắc địa khắc không khí! Ngày qua ngày đặc biệt ngọt ngào!"
Tần Thụ kinh hãi nói: "Bá vương ngạnh thượng cung? Đây là một đám lưu manh trong giới linh thú a!"
(Bá vương ngạnh thương cung là thành ngữ TQ ám chỉ hành động cưỡng gian)
Vương Bá bùng nổ, bổ nhào lên người Tần Thụ loạn đấm: "Lão tử đánh không lại Nam Thần, chẳng lẽ còn đánh không lại ngươi?"
"Oanh!"
Hiệu quả tê liệt trôi qua, một tiếng vang thật lớn, chỉ thấy Fito nhanh chóng đánh nổ núi khuyển, hơn trăm con ma khuyển bay khắp nơi!
Fito đứng dậy ngửa mặt lên trời rống to: "Lão tử và chó không đội trời chung!"
Chỉ thấy trên người hắn lần nữa sinh trưởng ra giáp cốt, nhất là phía sau, từ đáy quần mọc ra hai mảnh giáp xương, bảo hộ kín không kẽ hở!
Khinh giáp biến thành trọng giáp, bắt đầu điên cuồng đánh chết linh thú!
Mà Danny cũng mng vẻ mặt dữ tợn, toàn thân hóa kim loại, cũng không phải là màu bạc, mà là màu đen!
Hai tay duỗi ra hai thanh hắc cương đao, liều mạng chém giết đám ma khuyển!
Giờ phút này, người của hai bên đều điên rồi, thậm chí bất chấp mạng sống cũng muốn giết chó!
Trận chiến này, không riêng gì vì tính mạng của mình, mà cũng là vì tôn nghiêm!
Không cẩn thận, kết quả có thể còn khó chịu hơn cả chết!
Giờ phút này Shirley trốn thật xa, vẻ mặt phát điên!
Cho nên mới nói vì cái gì ta luôn gặp phải loại chuyện này a?
Đây là loại đội ngũ rách nát gì?
Vốn tưởng rằng lần xuống Thâm Uyên này thảm nhất cũng chính là vứt bỏ tính mạng!
Nhưng không nghĩ tới, không cẩn thận lại có thể mất đi tư cách làm người?
Chỉ thấy cô tức giận giậm chân một cái, vô số đất đá hội tụ thành trứng, bao vây trong bản thân trong đó!
Cùng lúc đó phía trên trứng đất, dây leo sinh trưởng, một tầng lại một tầng bao lấy mình!
"Không liên quan đến ta! Các người ai cũng đừng tới đây!"
Trận chiến kịch liệt dị thường!
Giang Nam kích động rùng mình một cái, chó chó cố lên!
Nhưng với thực lực của đám người Fito, đợt thú triều này sợ là không trụ được nửa giờ sẽ bị giết sạch!
Không nên nhúng tay vào trận náo nhiệt này, mị lực của mình lớn như vậy, vạn nhất bị đám chó này chọn trúng thì không tốt!
Trong lúc suy nghĩ liền vỗ đầu rết: "Đi! Đi nhanh lên!"
Cho dù Fito có tức giận, cũng chỉ có thể nhìn Giang Nam nghênh ngang rời đi!
Con mẹ nó Thượng Đế đóng một cánh cửa? Lại mở ra cửa sổ?
Đây rõ ràng là đóng cửa, lại tiếp tục dùng đinh đóng chặt cửa sổ, sau đó còn thả chó cắn người a!
[Giá trị oán khí từ Fito +1000!]
……
Nhoáng một cái đã qua nửa giờ!
Giang Nam vò đầu, không biết vì sao, luôn cảm thấy có người nhìn lén mình!
Không khỏi quay đầu lại!
Trong chốc lát, ánh mắt của một đám nữ sinh né tránh, vội vàng dời ánh mắt nhìn về nơi khác!
Có người giả vờ thưởng thức phong cảnh, có người giả vờ bấm ngón tay!
Chung Ánh Tuyết đỏ mặt, ngồi sau lưng Giang Nam, lén nhìn sườn mặt hắn!
Tiểu Nam thật đẹp trai, càng nhìn càng đẹp ~
Từ từ, ánh mắt Chung Ánh Tuyết dừng ở trên môi Giang Nam!
Lặng lẽ nuốt nước miếng, lại nhớ tới một màn đút đậu lúc trước...
Mặt càng đỏ hơn, vội vàng che mặt lắc đầu một trận!
Trời ơi, mình nghĩ gì vậy?
Do dự nửa ngày, vẫn dựa sát vào Giang Nam!
Bàn tay nhỏ bé thăm dò tiến về phía trước, đầu ngón tay đụng phải ngón tay Giang Nam!
Sau đó len lén xem phản ứng của Giang Nam!
Nhìn biểu tình giống như không có gì thay đổi, vì thế lá gan lớn hơn, bàn tay nhỏ bé chậm rãi đặt ở trên mu bàn tay Giang Nam!
Giang Nam ngẩn ra, quay đầu nhìn Chung Ánh Tuyết!
Chung Ánh Tuyết vội vàng né tránh tầm mắt, khuôn mặt ửng đỏ, nhưng tay lại không bỏ ra.
Ánh mắt Giang Nam tràn đầy ôn nhu, nụ cười xán lạn, một tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Chung Ánh Tuyết, mười ngón đan vào nhau!
Chung Ánh Tuyết cảm giác như mình cũng đang mở Phần Huêts, tim đập nhanh không chịu được!
Nhưng vẻ mặt lại thỏa mãn!
Hạ Dao tựa vào vai Giang Nam, ánh mắt chớp chớp, không biết đang suy nghĩ gì...
Đột nhiên nói: "Này Tiểu Nam, ngươi đã lên Bạch Kim rồi, lần này sao lại nhanh như vậy? Trước đó vẫn luôn là chúng ta dẫn trước…"
Giang Nam mang vẻ mặt đắc ý: "Ngươi xem ta là ai chứ? Còn có thể để cho các ngươi bỏ lại được sao? Ta hơi cố gắng một chút, liền đi lên!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận