Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 145 -



Chương 145 -




Chỉ thấy An Ninh kéo tay Giang Nam tới, viết dòng chữ trong lòng bàn tay của hắn.
"Một trong 12 cán bộ của Huyết Minh! Cấp Hoàng Kim! Rất mạnh!"
Giang Nam không ngừng cười hắc hắc! Cá lớn oa!
Mà một màn này khiến bang chúng Huyết Minh hận ngứa răng ngứa lợi!
Hận không thể xông đi lên đánh Giang Nam một trận!
Hàn Trạch nở nụ cười lạnh lùng!
Cứ để cho các ngươi đắc ý thêm một đoạn thời gian.
Xuống xe, chính là ngày chết của các ngươi, về phần hai người phụ nữ này?
Hừ hừ!
Hai phe đều muốn chơi chết đối phương!
Chỉ có điều Huyết Minh lựa chọn xuống xe mới hạ thủ!
Mà Giang Nam làm người chưa bao giờ chờ qua đêm.
"Mọi ngươi! Thu chân lại!"
"Hạt hướng dương, nước ngọt, nước khoáng tới rồi đây!"
"Đậu phộng đậu nành các loại!"
Nhân viên phục vụ đẩy xe đồ ăn ở lối đi lại!
Đêm dài đằng đẵng!
Ghế ngồi cứng quả thực không cách nào ngủ oa!
Đám người Hàn Trạch này sao có thể chịu được?
Trực tiếp mua một đống hạt hướng dương đậu phộng gì đó!
Ánh mắt Giang Nam sáng lên!
Giờ phút này không hành động, còn chờ đến khi nào?
"Tiểu Nhuế Nhuế, tới thơm một cái nào!"
Tô Nhuế: ? ? ?
Cái này . . .
Còn tới thơm nữa sao?
Chúa ơi! Chấp hành nhiệm vụ này cũng quá khó rồi a!
Nhưng nhìn vào khuôn mặt Giang Nam.
Tim cô lại đập rộn lên một trận.
Thơm. . . Hình như cũng không mất mát gì!
Hắn đẹp trai như vậy!
Đấu tranh tâm lý một phen, lại thêm bản thân tự an ủi lấy cớ, Tô Nhuế đỏ mặt hướng về phía khuôn mặt của Giang Nam.
Mà giờ khắc này, Giang Nam lại là mượn thân hình của Tô Nhuế để che chắn.
Mở trùng động không gian, điên cuồng rắc bột màu trắng vào đồ ăn!
Vừa hạ dược, Giang Nam còn vừa phát ra tiếng cười: "Ai hắc hắc ~"
Cười xấu xa, khiến người ta nghe mà sợ hãi!
Tô Nhuế: ? ? ?
Không phải muốn hôn hôn sao?
Hừ hừ!
Người xấu!
Lừa gạt tình cảm người ta, không biết vì sao! Trong lòng còn có một chút hơi mất mác!
Mà giờ khắc này, đám người Trần Thần đều trông mong nhìn nhân viên phục vụ đẩy xe đi qua.
Căn bản không có mở miệng!
Nhìn một màn trước mặt của Giang Nam, có thể cho mua bia được mới là lạ!
An Ninh ngạc nhiên: "Nam thần? Đây là . . ."
Giang Nam: "Xuỵt ~ "
"Ai hắc hắc ~ "
An Ninh giật nảy rùng mình một cái, cứ có loại dự cảm không tốt.
Rắc xong bột trắng, Giang Nam còn móc ra một nắm linh hẹ, nhắm ngay buồng xe giường nằm, lại mở trùng động không gian!
Điên cuồng vắt hẹ vào trong nước uống!
An Ninh:. . .
. . .
"Dô ~ "
Rót bia ra, đám người Huyết Minh chạm cốc một cái, sau đó bắt đầu uống cạn.
Đám người Trần Thần phải nói là đều hâm mộ oa.
Cũng muốn uống một ly.
"Con mẹ nó? Sao bia này lại có cỗ mùi là lạ?"
"Ta cũng nếm ra mùi đậu nành?"
"Quá hạn sao?"
"A! Còn mẹ nó bán 10 đồng một chai? Thật đắt!"
"Chưa quá hạn! Quản nó có mùi vị gì! Có thể uống là được rồi!"
Hàn Trạch vẻ mặt cười nhạo: "Quê mùa tới vậy sao? Đi ra khỏi nhà, ngay cả bia cũng uống không nổi? Một đám quỷ nghèo!"
"Chậc chậc chậc, uổng công chúng ta để tâm!"
"Nhà quê! Còn mẹ hắn bang Đầu Trọc? Ta cười chết!"
Giang Nam hoàn toàn không để ý tới!
Trong buồng xe! Ngụy Trường Thắng cùng mỹ nữ mới vừa xem hết một bộ phim.
Trên bàn là hai ly cà phê cứt chồn đã được pha xông!
Ngụy Trường Thắng uống một ngụm, lông mày cau chặt: "Sao cà phê này lại có một cỗ mùi là lạ?"
Xinh đẹp nữ: "Ta nếm thử xem?"
"Ân! Một mùi hẹ nhè nhẹ!"
Ngụy Trường Thắng mang vẻ mặt ghét bỏ: "Hay là con chồn này ăn hẹ nên mới cho ra mùi hẹ a?"
"Con mẹ nó thật khó uống!"
. . .
Ở buồng xe ghế ngồi cứng, Giang Nam đá đá một đám anh em!
"Nhiệm vụ!"
Chỉ một thoáng ánh mắt các đội viên đều tập trung, có nhiệm vụ?
"Tổng cộng tám khoang xe lửa! Trừ bỏ buồng xe chỗ Ngụy Trường Thắng! Bảy người các ngươi đi chiếm hết nhà vệ sinh cho ta!"
"Ai tới cũng không được mở cửa! Biết không?"
Trần Thần: ? ? ?
Các đội viên: ? ? ?
Mẹ nó loại nhiệm vụ gì đây oa?
Nhiệm vụ... Chiếm hầm cầu không đi ị?
"Thất thần làm gì? Còn không mau đi đi? Trấn giữ phòng vệ sinh! Là giữ được thắng lợi!"
Từ lúc nào mà thắng lợi lại móc nối cùng phòng vệ sinh?
Mặc dù vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi!
Thế nhưng bảy gã đầu trọc vẫn hành động!
Giờ phút này An Ninh không khỏi nghĩ tới việc Giang Nam vụng trộm rải bột màu trắng!
Vẻ mặt kinh khủng!
Cái này . . . Đây chẳng lẽ . . .
Giờ này khắc này!
Ngụy Trường Thắng cùng người phụ nữ xinh đẹp nằm ở trên giường đều có cảm giác toàn thân khô nóng!
Mỹ nữ đưa tay sờ soạng, cười hắc hắc.
Ngụy Trường Thắng run một cái, hai người mắt đối mắt.
"Ân ~ Ngụy ca ~ "
"Đến! Làm!"
"Không thể ở chỗ này nha! Nhiều người ở đây! Người khác có thể nghe!"
Ngụy Trường Thắng nuốt nước bọt, thật sự là nhịn không nổi: "Đi theo ta!"
Liền lôi kéo mỹ nữ đi tới phòng vệ sinh!
Vừa đóng cửa! Khóa cạch một cái!
Nương theo tiếng xe lửa có tiết tấu: "Xình xịch~ Xình xịch~ Xình xịch~"
Ngụy Trường Thắng cũng cảm thấy đặc biết có tiết tấu! Hôm nay bản thân!
Phá lệ dữ dội!



Bạn cần đăng nhập để bình luận