Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1234:

Chương 1234:
Lăng Phong nói một cách nghiêm túc: "Nếu như bọn họ xuống thì phải làm sao đây? Hắn đã là Tinh Diệu, Thâm Uyên này Fito có thể đi ngang rồi!"
Giang Nam cười lạnh: "Khả năng lớn sẽ không xuống, nếu như ta là Fito, ta tất nhiên sẽ chặn ở cửa!"
"Chỉ cần chúng ta muốn ra ngoài, nhất định phải đi qua tầng thứ tám, hắn chỉ cần chặn ở cửa, không cần bỏ công tìm kiếm, chỉ ngồi chờ chúng ta chui đầu vào rọ là được!"
"Đương nhiên cũng không loại trừ khả năng sẽ xuống!"
"Không cần lo lắng, ta có rất nhiều biện pháp có thể chơi chết hắn!"
Có những lời này của Giang Nam, lòng mọi người cũng an tâm!
Giang Nam quay đầu nhìn Heidi!
Vẻ mặt Robert vô cùng đề phòng, vội vàng kéo Heidi đến phía sau mình, gắt gao bảo vệ!
Giang Nam nhếch miệng cười: "Chuyện của Fito vừa rồi, cám ơn, chuyện Adams liền tha thứ cho các ngươi!"
"Cùng nhau bắt tay! Vẫn là bạn tốt!"
Nói xong liền vươn bàn tay về phía cô!
[Giá trị oán khí từ Robert +777!]
"Vậy chuyện ngươi dùng thánh nữ đập đầu ta thì tính như thế nào?"
Lăng Phong: ???
Nụ cười trên mặt Giang Nam cứng đờ: "Nếu không ngươi lại dùng thánh nữ đánh ta đi?"
Mặt Robert tối sầm, hung hăng liếc Giang Nam một cái, vẫn bắt tay với Giang Nam!
Người Ngư Quốc cũng thở phào nhẹ nhõm!
"Hiện tại chúng ta cũng không cầu có thể làm được hạch tâm, có thể sống ra khỏi Thâm Uyên cũng đã là lời rồi!"
Khu vô khoáng tầng thứ tám!
Fito ngồi trên một tảng đá lớn, trên mặt mang theo niềm vui sướng nhàn nhạt!
Giờ phút này khí tức của hắn đã ổn định ở trình độ Tinh Diệu 1 sao!
Một thân thương thế khủng bố, nhưng khí tức kinh người!
Nhìn cánh tay cụt của mình, còn có đại kích ấm huyết cắm trên tảng đá bên cạnh!
Fito cắn răng nói: "Giang Nam! Lão tử thật đúng là không biết nên hận ngươi hay nên cám ơn ngươi!"
Không có một cánh tay, thiếu chút nữa bị Giang Nam chém chết!
Nhưng cũng nhân họa đắc phúc, đột phá Tinh Diệu!
"Mập mạp lại đây!"
Chỉ thấy mập mạp như núi thịt tròn vo kia cười hì hì đi tới, hai tay đặt ở sau lưng Fito!
Một thân thương thế khủng bố của Fito bắt đầu nhanh chóng khôi phục, ngay cả cánh tay phải bị gãy kia cũng một lần nữa sinh trưởng ra!
Nhưng mà mập mạp kia có thể dùng mắt thường để thấy được đang bạo gầy, trực tiếp gầy thành da bọc xương!
Khôi phục chân tay bị gãy cho cấp Tinh Diệu, trực tiếp bị khô quắt.
Fito nắm chặt tay phải, vẻ mặt hài lòng!
Walker lại gần, vẻ mặt hưng phấn: "Lão đại, lần này thì hay rồi! Ngài lên được Tinh Diệu, chúng ta liền có thể đi ngang Thâm Uyên!"
"Hạch tâm tầng thứ tám tầng thứ chín tất nhiên là của nước M chúng ta!"
Fito cười ha ha: "Đừng nói đi ngang, ngươi đi ngược cũng được! Tìm hạch tâm thế nào rồi?"
Walker thở dài: "Đã lục soát khắp nơi gần đây, không có, hẳn đã bị người Hoa Hạ lấy đi!"
"Mặt khác cũng phát hiện ra cửa vào cánh cổng không gian tầng thứ chín ở bên trái, người Hoa Hạ hẳn đã chạy trốn tới tầng thứ chín!"
"Chúng ta có nên đuổi theo hay không? Đoạt mảnh vỡ hạch tâm về? Với thực lực của ngài, còn không phải thêm vui vẻ thoải mái sao?"
"Để hơn một ngàn người Hoa Hạ bọn họ giúp chúng ta tìm hạch tâm ở tầng thứ chín không tốt hơn sao?"
"Ta chỉ cần bảo vệ cánh cổng không gian tầng thứ tám! Vô luận như thế nào, hai hạch tâm tầng thứ tám tầng thứ chín đều là của ta!"
Ánh mắt Walker lấp lánh: "Đỉnh! Vậy bây giờ chúng ta làm gì?"
Fito đứng dậy cười lạnh: "Làm gì? Tất nhiên là dọn dẹp!"
"Bánh ngọt trên bàn cơm của lão tử, cũng không cần chia cho người khác!"
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt rơi vào trên người Danny ở bên cạnh!
Giờ phút này Danny một thân bị thương nằm trên mặt đất, bị người chế trụ, vẻ mặt cười khổ!
Đây chính là kết cục của lột da hổ sao?
Fito lên Tinh Diệu, hoàn toàn trở mặt!
Danny giãy dụa nói: "Ngươi tốt nhất đừng quá đáng, đừng quên tầng thứ năm là của Ưng quốc chúng ta..."
Fito cười nhạo: "Ngươi cho rằng chuyện cho tới bây giờ, lão tử còn sợ cái này sao? Ngươi không có thứ gì có thể uy hiếp đến ta!"
Danny cắn răng, vẻ mặt không cam lòng: "Nhưng ngươi đừng quên, ngươi muốn ra khỏi Thâm Uyên, giết chúng ta, Ưng quốc sẽ không thể nào bỏ qua cho!"
Fito lạnh nhạt nói: "Cho nên đây chính là nguyên nhân ngươi vẫn còn sống tới hiện tại!"
"Cho ngươi thời gian một ngày, mang theo đội viên Ưng quốc của các ngươi cút ra khỏi tầng thứ tám!"
"Trận cờ này, các ngươi đã bị loại!"
Cho dù Danny không cam lòng, nhưng cũng không dám làm trái lời của Fito, tá ma giết lừa chính là ý này đi?
Cũng may vẫn giữ được mạng sống, chỉ có thể mang theo đám người Shirley rút khỏi tầng tài nguyên!
Fito híp mắt: "Lão tử xem ngươi có thể chơi ra trò gì!"
……
Trên tiểu Hồng Nhan, đoàn người Giang Nam đang tìm kiếm hạch tâm tầng chín!
Mười mấy radar cường quang bao trùm toàn bộ khắp nơi , không để lại góc chết!
Xe ba bánh mặt mũi bầm dập chạy bên cạnh Tiểu Hồng Nhan, trong cánh ôm một đống khoáng thạch khốn linh!
Thỉnh thoảng dùng móng vuốt thứ ba của mình đút cho Tiểu Hồng Nhan ăn khoáng thạch...
Đại ca ăn ~
Tần Thụ cười ha hả: "Hiện tại ngay cả công cụ thú cũng có đàn em sao?"
Vừa rồi, Xe Ba Bánh cũng muốn ngồi trên người Tiểu Hồng Nhan đi nhờ xe!
Kết quả bị Tiểu Hồng Nhan đánh cho một trận, ác ma cưỡi ta thì cũng thôi đi!
Một cái bánh xe rách nát nhà ngươi mà còn muốn cưỡi trên đầu tàu cao tốc của ta?
Muốn lất trời rồi phải không?
Giang Nam vỗ vỗ đầu Tiểu Hồng Nhan, hài lòng nói: "Vẫn là đường sắt cao tốc dùng tốt hơn, cái xe ba bánh rách nát kia căn bản chạy không nhanh!"
Vẻ mặt tiểu Hồng Nhan đắc ý!
Đúng lúc này, Heidi đột nhiên nói: "Bên trái! Một đám thú khốn linh, có vẻ gần trăm con!"
Tiểu Hồng Nhan vừa nghe, ánh mắt sáng ngời, vội vàng đổi hướng phóng về phía bên trái!
Một tiếng hí vang, đông đảo thú khốn linh thiên kỳ bách quái đều quỳ rạp trên mặt đất, nhìn Tiểu Hồng Nhan với thần tình sợ hãi!
"Tê tê ~"
"Hống oa oa!"
Hai bên bắt đầu trao đổi, mọi người nghe không hiểu gì cả, phỏng chừng lại đang hỏi thăm vấn đề hạch tâm!
Đã hỏi thăm một đường, chỉ tiếc không có được manh mối có ích gì!
Chỉ có Hùng Nhị nghe chăm chú, vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ!
Hỏi thăm xong, tiểu Hồng Nhan quay đầu nhìn về phía Giang Nam, làm như đang hỏi!
Hùng Nhị: "Chúng nó không biết cái gì hạch tâm, nhưng nói có thể dẫn chúng ta tới một địa phương tốt!"
"Coi như nộp phí bảo hộ, hỏi chúng ta có đi hay không!"
Tiêu Chấn che mặt, cái này con mẹ nó cũng quá tiện đi!
Không hổ là nhân vật cấp lão tổ tông ngành Linh Sủng a!
Hạch tâm tầng thứ bảy, tiểu đội Tiêu Chấn tìm trọn một tháng mới tìm được!
Mà tầng thứ tám chỉ mới được bao lâu đã lấy được tới tay?
Giang Nam: "Dù sao cũng không có manh mối gì, cứ đi theo xem thử đi!"
Vì thế mọi người bị đám thú khốn linh dẫn tới khu vực trung tâm tầng thứ chín!
Trường lực khốn linh ở đây nồng nặc dị thường, khắp nơi đều là núi quặng sắt khốn linh trần trụi!
Lại bị gặm đầy lỗ thủng, giống như pho mát đầy lỗ thủng!
Mà nơi này lại là một mảnh bồn địa thật lớn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận