Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 360 -



Chương 360 -




Máy bay tiến vào tầng bình lưu, Bạch Thiên Tầm rốt cục thở phào nhẹ nhõm!
Ngay lúc này, tiếp viên hàng không ăn mặc tinh tế bắt đầu đi phân phát bữa ăn trên máy bay!
"Xin chào tiên sinh, xin hỏi ngài cần gì không? Cơm bò khoai tây? Hay cơm cà tím kho?"
Giang Nam: "Cái đó ngon không?"
Tiếp viên hàng không mỉm cười: "Không ngon lắm!"
Giang Nam: ???
Cái quái gì vậy!
Hãng hàng không này thành thật tới vậy sao?
Này, này!
Ngươi nói vậy, sếp của ngươi có biết không?
"Vậy khoai tây thịt bò đi!"
"Xin hỏi tiên sinh muốn uống gì?"
"Nước cam là được!"
Giang Nam mở hộp cơm ra, đang chuẩn bị ăn!
Chỉ nghe phía sau có một nữ tiếp viên hàng không đặc biệt xinh đẹp cầm một chai tương ớt, một tay kia cầm thìa nhỏ, vẻ mặt mỉm cười!
"Thưa tiên sinh! Ngài cần tương ớt không? Rất ngon!"
Nói xong vẻ mặt chờ mong nhìn về phía Giang Nam!
"Vậy... Vậy cho một muỗng? ”
Mẹ kiếp!
Hãng hàng không này phục vụ tạn tình tới vậy sao?
Chỉ thấy tiếp viên hàng không múc một muỗng tương ớt vẩy lên phần cơm của ở Giang Nam!
Lại còn tạo ra một hình trái tim!
Sau đó rút khăn ăn ra đặt trên bàn nhỏ của Giang Nam!
Ôn nhu nói: "Giữ lại ăn xong lau miệng nha!"
Giang Nam ngạc nhiên, nhìn tương ớt hình trái tim trên phần ăn, hình như có hơi quá rồi!
Cắm đầu ăn hết cơm, Giang Nam cầm lấy khăn ăn chuẩn bị lau miệng, kết quả ngây ngẩn cả người!
Chỉ thấy trên khăn ăn có viết một tài khoản wechat!
Sơn Miêu bĩu môi: "Ngươi nha, bình thường ra ngoài đều như vậy sao?"
Được các cô gái yêu thích như vậy?
Bạch Thiên Tầm nhìn Giang Nam, lại nhìn thoáng qua tiếp viên hàng không kia, trợn mắt nhìn!
Tiếp viên hàng không nhận ra ánh mắt chăm chú, khuôn mặt lập tức đỏ lên.
Giang Nam: "Vậy cô ấy sẽ không bắt ta bồi thường tiền tay vịn chứ? ”
Bạch Thiên Tầm: ???
Đây có phải là trọng điểm hay không?
Mạch não của ngươi bị gì vậy?
Chuyến đi bay thật sự khá lâu, trông dáng vẻ của Bạch Thiên Tầm hình như không được thoải mái ở đó.
Giang Nam cầm ly nước cam nhấp một ngụm!
Tư thế ưu nhã!
Ánh mắt tựa như đang nhìn người chưa từng thấy việc đời, vừa nhìn đã biết chưa đi máy bay!
Không thể không nhắc: "Bên cạnh ghế có một tay quay!"
"Ngươi có thể điều chỉnh góc dựa lưng, có thể ngồi thoải mái hơn!"
Bạch Thiên Tầm cau mày, mò mẫm một chút!
"À~ cái kia? Có phải như vậy không?"
Sau đó!
Ghế dựa của Giang Nam đột ngột mất đi sự chống đỡ!
Bất ngờ không kịp đề phòng!
Cả người đều ngã về phía sau, trực tiếp nằm trên ghế!
Trong tay cầm một ly nước cam, toàn bộ đều hất lên mặt!
Giang Nam: ...
Ngươi nói cho ta biết!
Ngươi mẹ nó cố ý phải không?
Có phải ghen tị với nhan sắc đẹp trai bức người của ta hay không?
Ngươi con mẹ nó chỉnh ghế của ta làm gì?
Đồ chỉnh ghế của ngươi nằm bên phía lối đi kìa!
Đại ca ở hàng ghế sau đều ngây ngốc, đột nhiên xuất hiện đầu người?
Bầu không khí trở nên rất xấu hổ!
Đại ca: "Cái kia! Lão đệ, cần giấy không? ”
Sơn Miêu che miệng nhỏ nhịn cười tới khó chịu: "Phụt... A!"
Bạch Thiên Tầm thì ngồi nghiêm, làm bộ như cái gì cũng chưa xảy ra, còn đang đọc tạp chí!
Giang Nam: !!
Ngươi tuyệt đối cố ý phải không?
Cuối cùng cũng kiên trì tới quần đảo Madaga!
Giang Nam cũng không chậm trễ, trực tiếp đến cảng tìm một chiếc thuyền chở hàng đi qua eo biển Gili!
Mòng biển bay lượn! Sóng biển dập dờn!
Ba người Giang Nam đứng trên boong tàu, hóng từng đợt gió mát mẻ!
Trong lòng đều mang theo một cỗ nặng nề!
Ngay lúc này, trên tàu xuất hiện đủ các khuôn mặt người ngoại quốc, có thể nhìn thấy đủ các chủng tộc từ khắp nơi trên thế giới!
Mà gương mặt phương Đông như ba người Giang Nam, vẫn khiến cho không ít người chú ý!
Đặc biệt là đại mỹ nữ như Sơn Miêu cùng Bạch Thiên Tầm!
Mà đúng lúc này, một người đàn ông mặc âu phục màu vàng nhạt, dáng người cao lớn đi tới!
Mang kính râm, ngậm xì gà!
Không hề che dấu khí tức Bạch Ngân đỉnh phong của mình!
Mở miệng liền nói thẳng!
"Này! Người anh em! Một mình ngươi dẫn theo hai em gái? Ngươi chơi nổi sao?"
"Để lại cho ta một ngươi thế nào?"
Nói xong lạilấy ra một xấp tiền giấy từ trong túi quần ném vào trong ngực Giang Nam!
Sắc mặt Sơn Miêu cùng Tiểu Bạch vẫn bình thản nhìn người này!
Giang Nam nhếch miệng cười, trực tiếp nhét tiền vào túi!
Sau đó vẫy vẫy tay với người đàn ông mặc âu phục!
Đôi mắt của người đàn ông mặc âu phục sáng lên, thuận lợi tới vậy sao?
Trong lòng không kìm được một trận nóng rực!
Vừa mới đi về phía trước hai bước, liền phát hiện mình không nhúc nhích được!
Thần sắc đột nhiên trở nên dữ tợn!
Giờ phút này, xiềng xích hư không đã trói chặt hắn ta!
Chỉ thấy Giang Nam tiến lên túm cổ áo người đàn ông kia!
Xoay người chạy hai bước lấy đà, mạnh mẽ nhấc cơ thể người đàn ông này lên rồi ném một cái!
"Mẹ nó!"
"Ah ah! Motherfucker~"
"Bùm!"
Người đàn ông mặc âu phục bay hơn 70 mét, một đầu rớt vào trong lòng biển!



Bạn cần đăng nhập để bình luận