Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1216:

Chương 1216:
Giang Nam vừa thấy là đám người Shirley, không nói hai lời móc ra đại kích ẩm kích, thuấn di mấy cái đã vọt tới!
Một kích chém ra, liền chém đầu hai người, đầu xoay vòng nện xuống đất !
Bổ một Hoàng Kim thành hai khúc!
Đưa tay lên phóng ra lỗ đen hư không, lại gạt bỏ thêm ba người!
Vừa mới tiếp xúc, đã có sáu người bị Giang Nam chém chết, máu tươi bắn tung tóe!
Shirley: !!!
"Đi! Đi mau! Đừng đợi nữa!"
Nói xong lại đâm đầu vào cánh cửa không gian, chân trước vừa đi, đại kích ẩm huyết của Giang Nam chém xuống!
Nhưng chỉ để lại một sợi tóc: "Máy ấp trứng này chạy cũng rất nhanh!"
Nhìn trên mặt đất còn bốc lên nhiệt khí tàn thi, những người này không có Fito làm chỗ dựa, nào dám liều mạng với Giang Nam?
Đều đấm vào bên trong cánh cổng không gian!
Nhưng mà vẫn bị Giang Nam giữ lại mười hai người, giờ phút này tất cả đều ngã ở trong vũng máu!
Đại kích ẩm huyết vung lên, máu như mực rơi trên mặt đất!
Giờ phút này, đại đội mới chạy tới cửa cánh cổng không gian!
Lăng Phong Diệp Tử thấy trên mặt đất có 12 cỗ tàn thi không hoàn chỉnh mà nuốt một ngụm nước miếng!
Chỉ trong chốc lát đã chém chết nhiều như vậy?
"Ngươi xử lý có chút mau lẹ a!"
Giang Nam nhếch miệng cười: "Thu hoạch chút lợi tức trước, đống nợ kia sẽ tính sau!"
"Toàn bộ thành viên, chuyện đầu tiên sau khi xuống tầng thứ tám chính là hội hợp trước!"
"Chỉ cần đuổi theo ánh sáng là có thể tìm được đồng đội!"
"Trong quá trình này có thể thích hợp tìm kiếm hạ hạch tâm, chờ tập hợp gần đủ cả rồi sẽ chính thức đi tìm, đều nhớ rõ ràng sao?"
Mọi người lớn tiếng đáp lại: "Tuân lệnh!"
Giang Nam hài lòng gật đầu, một đầu đâm vào trong cánh cổng không gian, mọi người nhao nhao theo sát phía sau!
……
Giang Nam vừa hạ cánh, còn chưa kịp thăm dò hoàn cảnh xung quanh!
Chỉ thấy một ngụm Ma Chu mở ra cái miệng to như chậu máu cắn về hướng Giang Nam!
Giang Nam giơ tay lên đánh mạnh một cú đấm vào hàm dưới!
Lực lượng cực lớn đánh toàn bộ ngã ngửa trên mặt đất, còn không đợi đứng dậy, Giang Nam chém ra một kích, nát đầu!
Lhốn linh châu đều bị đào ra!
Giang Nam bắt tay: "Linh lực dị năng lại bị phong tỏa sao?"
Giờ phút này Giang Nam mới leo lên cây cao, quan sát tình huống xung quanh!
Xung quanh dãy núi kéo dài, rừng cây rậm rạp, nơi này bị lực trường khốn linh bao phủ!
Không hổ là tầng thứ tám khoáng sản phong phú, thậm chí trên mặt đất cũng có thể nhìn thấy khoáng thạch lộ ra!
Dáng vẻ vô cùng nguyên thủy, tầng thứ tám là địa phương chưa được khai phá!
Mà giờ phút này, mơ hồ có thể nhìn thấy các nơi dần dần lóe lên điểm sáng chói mắt!
Có vẻ như độ sáng của cả tầng 8 đã tăng lên rất nhiều.
Nhưng mà Giang Nam lại mang vẻ mặt ảo não!
"Không phải chứ? Sao lại ném ta đến nơi xa như vậy?"
Phần lớn điểm sáng đều bị truyền tống đến phương bắc, chỉ có lác đác mấy chục cái ở phía nam!
Mà mình lại ở phía nam, muốn hội hợp sợ là cần một ngày nửa ngày!
Giờ phút này Giang Nam nhíu mày, cảm giác được bản thân có chút ù tai, ngực buồn bực, đầu hơi có chút đau!
Giống như trong lúc vô hình có sóng điện gì đó vẫn công kích đại não!
Đây chính là ảnh hưởng của tầng thứ tám sao? Đây rốt cuộc là vật gì?
Tuy có ảnh hưởng, nhưng cũng vẫn chịu đựng được!
Vừa muốn xuống cây, chợt nghe phía sau núi truyền đến từng trận tiếng nổ vang!
Một con đà điểu ba chân cấp Bạch Kim có thân hình khổng lồ đỏ mắt lao về phía Giang Nam, phá vỡ tầng tầng rừng rậm!
Giang Nam liếc mắt: "Không phải chứ? Thú khốn linh nhiều như vậy sao?"
Ba phút sau!
Chỉ thấy Giang Nam cưỡi trên cổ một con đà điểu mặt mũi bầm dập, đại kích ẩm huyết đặt trước cổ nó!
Hai móng vuốt phía dưới bị xỏ vào đôi dép lê cực tốc, chạy ra tànảnh.
Cái chân thứ ba căn bản theo không kịp tần suất hai cái kia cất bước, chỉ có thể co lên treo ở giữa không trung!
Thật xấu hổ!
Đà điểu ba chân lấy tốc độ siêu nhanh chạy như điên ở trong rừng rậm, tựa như một đoàn mây đen phi hành cực nhanh trong rừng!
Đà điểu: (T_T)
Ta là xe ba bánh!
Ngươi cũng không cần keo kiệt đến vậy chứ! Không thể cho bánh xe thứ ba của ta cũng được mang dép sao?
Ánh sáng khu cái này cũng không ổn!
Giang Nam: "Chạy nhanh lên, nếu không chặt chân thứ ba của ngươi để ngâm ớt ăn!"
Đà điểu: Hu hu ~
Mẹ ơi! Nhân loại đều đáng sợ như vậy sao?
Giang Nam nhíu mày: "Đà điểu cũng là chim phải không? Ngươi không biết bay sao? Chạy hơi chậm!"
"Đôi cánh dài này của ngươi cũng không có tác dụng gì a, nếu không..."
Tốc độ của đà điểu ba bánh lại nhanh hơn vài phần!
……
Trong rừng rậm, đám người Ngư quốc đến sớm hơn Giang Nam mấy giờ đã hội hợp hơn 30 người!
Trên thân không ít người đều mang thương tích!
Số lượng thú khốn linh ở tầng thứ tám cũng không phải nhiều bình thường!
Đoàn người đi trong rừng rậm không ai nói gì, mà thời khắc cảnh giác bốn phía!
Nếu cẩn thận quan sát liền có thể phát hiện, tất cả mọi người đều duy trì một khoảng cách với Adams!
Từ khi tiến vào tầng thứ tám, cũng không có ai nói chuyện với hắn!
Ngay cả Heidi và Robert cũng không thèm để ý đến Adams!
Trong lòng Adams nghẹn một cỗ lửa, cả giận nói: "Thế nào? Đều chướng mắt lão tử phải không?"
"Nếu như không phải ta, Ngư quốc có thể đoạt được tiên cơ này sao?
Heidi rốt cục nhịn không được, hướng về Adams quát: "Vậy ngươi liền có thể hại người nhà sao? Còn vứt bỏ đồng bào của mình! Giang Nam một mực giúp chúng ta! Ngươi báo đáp bọn họ như thế?"
"Những lời Đế Sư dạy cho chúng ta, người một chút cũng không học được đến, trước khi làm việc cần phải học làm người trước!"
Adams tức giận cắn răng: "Cánh của ngươi cứng rồi đúng không? Dám rống ta?"
Nói xong sải bước đi về phía Heidi!
Sắc mặt trắng Heidi bệch, nhưng vẻ mặt quật cường trừng Adams, nửa bước không nhường!
Nhưng mà đúng lúc này, lại nghe trong rừng rậm truyền đến từng trận tiếng nổ vang!
Một đoàn mây đen màu đen từ trong rừng rậm lao ra cực nhanh!
Robert vẻ mặt lạnh như băng, nhấc cương kiếm lên bảo vệ Heidi!
Giờ phút này mọi người mới nhìn ra, đây đâu phải là mây đen gì, rõ ràng là đà điểu ba chân a!
Nhưng mà mọi người lại mơ hồ, đà điểu này sợ không phải có bệnh chứ?
Có ba chân, vì sao lại dùng hai chân chạy trốn?
Adams thấy một con đà điểu vọt tới, không khỏi rút thái đao bên hông ra, sải bước tiến lên!
"Người khác phiền ta còn chưa tính, ngươi là súc sinh cũng tới phiền ta?"
"Thật ngại quá! Hôm nay ngươi đụng phải họng súng, thịt dày cầm chân..."
Nhưng mà lại không có ai nghe Adams, đều lạnh lùng nhìn hắn.
Vẻ mặt Adams cứng đờ, thần sắc dữ tợn, mắt thấy đà điểu kia vọt tới gần mình!
"Không cần các ngươi! Chính ta..."
Nhưng mà không đợi hắn nói xong!
Chỉ thấy bên trong một đoàn đội lông vũ màu đen, dưới thân đà điểu lại bao bọc một người!
Đúng là Giang Nam!
Chỉ thấy hắn túm lông đà điểu, cả người đều treo ở phía trên!
Một tay cầm đại kích ẩm huyết, trên mặt mang theo nụ cười làm cho người ta không rét mà run!
Bạn cần đăng nhập để bình luận