Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 411 -



Chương 411 -




Sơn Miêu vừa thăng lên Bạch Kim, còn chưa hấp thu linh kỹ!
Vừa vặn mượn cơ hội này lựa chọn thử!
Nhất thời, mặt Lý Diệt Thổ và Vương Chính Dương đã không đau nữa!
Bạch Thiên Tầm và Đường Thi hưng phấn tới đỏ mặt!
Sơn Miêu cũng lựa chọn nghiêm túc!
"Chị Sơn Miêu, tìm được thứ phù hợp với mình chưa?"
Sơn Miêu nắm chặt một viên linh châu, có vẻ hơi hưng phấn: "Tìm được một viên! Đã muốn có được từ lâu!"
"Cảm ơn Tiểu Nam!"
Giang Nam mang vẻ mặt tò mò tiến lại gần: "Linh kỹ gì? Nói cho ta biết với!"
Sơn Miêu giơ linh châu lên với vẻ mặt có hưng phấn!
"Viên này là linh châu Khai Sơn Giáp Tê, phẩm chất đạt tới cấp Bạch Kim!"
"Linh kỹ: Tụ lực!"
"Nghe qua sẽ cảm thấy không được lợi hại lắm, tác dụng chủ yếu chính là lực lượng chồng lên nhau, lưu trữ trong thân thể, sau đó một lần bộc phát!"
"Đối với loại dị năng hệ lực lượng như ta không có gì thích hợp hơn, có thể kích cho lực công kích tăng lên tới một mức độ khủng bố!"
Sơn Miêu giải thích rõ ràng, hiển nhiên đã yêu thích từ lâu.
Giang Nam ngạc nhiên! Đây chính là nghẹn đại chiêu trong truyền thuyết sao?
Bạo Long Thú hình người đã rất khủng bố rồi có được hay không, nếu cộng thêm tụ lực!
Chậc chậc chậc!
Giờ phút này, Bạch Thiên Tầm cũng tìm được linh châu thích hợp!
Giống như hiến bảo nâng lên trước mặt Giang Nam!
"Nam thần! Nam thần! Nhìn ta xem! Lôi Hành a!"
"Tiểu Bạch, sau này ta chính là nữ nhân nhanh như thiểm điện rồi!"
Giang Nam: "Vậy cũng không thay đổi được sự thật ngươi tè ra quần..."
Thân thể Bạch Thiên Tầm cứng đờ, không khỏi nghén răng đè Giang Nam trên mặt đất!
"Còn nói! Ngươi còn nói nữa!"
Tất cả mọi người đều chọn được linh châu thích hợp!
Giang Nam cũng tiến lên chọn nhặt!
Không hy vọng xa vời sẽ tìm được linh châu hệ không gian thích hợp với mình!
Nhưng chọn một ít trở về làm lễ vật cho Đại Lang Diệt, Tiểu Tuyết Tuyết cũng tốt.
"A~ vẫn còn có linh châu mà Thẩm lão đầu đưa cho!"
Cho dù đã chiếm được vị trí linh kỹ cấp Bạch Ngân!
Chuẩn bị trước linh kỹ cho cấp Hoàng Kim cũng không có tật xấu!
Giang Nam tiến lên liền chọn hai viên linh châu cấp Bạch Kim!
Một viên là viêm long thương hỏa cấp Bạch Kim! Linh ktx này giúp cho lực công kích tăng mạnh!
Một viên là linh kỹ chiêu bài của Ngân Nguyệt Lang Vương cấp Bạch Kim, Lang Hống!
Hẳn là rất ngầu!
"To con dùng cái gì mới tốt chứ..."
Giang Nam lục loại một trận, đột nhiên nhìn thấy một viên linh châu lóe ra hồng quang.
Không biết vì sao, đáy lòng đột nhiên dâng ra một trận cảm giác buồn bực!
Lại có loại xúc động muốn đánh người.
Chỉ riêng linh châu đã có thể khiến cho cảm xúc của người khác xuất hiện dị động?
"Chị Sơn Miêu! Cái này là gì? ”
Sơn Miêu nhìn thoáng qua linh châu, đi lên liền đấm vào ngực Giang Nam một cái!
Giang Nam: ???
"Ngươi đánh ta làm gì?"
Sơn Miêu nghiêng đầu: "À... Muốn đánh!"
Giang Nam: (◦`~´◦)
"Ta cũng không biết đây là cái gì, nhưng mà có thể xác định là linh châu cấp Bạch Kim!"
Ông chú da đen sửng sốt: "Viên này ta có chút ấn tượng, là từ trên thân một con nhím gai nhọn đào ra!"
"Lúc phát hiện, nó đã ngỏm..."
Giang Nam cũng không biết là linh kỹ gì, nhưng chọn lựa hoài cũng không tìm được thứ thích hợp với Ngô Lương!
Lấy viên linh châu màu đỏ này.
Còn lại Giang Nam không cần, dù sao làm người phải biết đủ!
Lấy củ tỏi hắc hắc hắc đổi thành nhiều linh châu cấp Bạch Kim như vậy, Giang Nam đã rất hài lòng!
Sao còn không biết xấu hổ mà lấy thêm hơn?
Vẻ mặt ông chú tóc đen băn khoăn, cyws cảm thấy Giang Nam chịu thiệt!
" Tổ tông! Ngài chờ thêm một thời gian! Chờ Tiểu Hoàng đẻ trứng, ta khẳng định sẽ mang cho qua cho ngài một quả!"
Giang Nam nhếch miệng cười, cũng không để ở trong lòng.
Đêm lửa trại kết thúc, Giang Nam cũng không có ý định ở lại lâu!
Dù sao còn phải đưa tiểu Mira về nước trước mới an toàn!
Lại thương nghị một phen với ông chú da đen, quyết định sáng sớm ngày hôm sau, tự mình đưa bọn họ Giang Nam ra khỏi sa mạc!
Ban đêm, Giang Nam nhận được lễ ngộ cao nhất của cả tộc Kabu!
Bên trong nhà cây xa hoa, da hổ làm thảm, da hồ làm chăn, quả thực là đãi ngộ như đế vương!
Giang Nam nằm trong chăn nhìn khuôn mặt non nớt mà Nỉa đang ngủ say, vẻ mặt dịu dàng!
Cứ như vậy nặng nề ngủ thiếp đi.
Ban đêm, Giang Nam nửa tỉnh nửa mê, cứ luôn cảm thấy thứ gì đó trơn trượt!
Cọ cọ trên mặt mình một trận!
Trên người cũng ngứa ngáy, giống như có hai bàn tay nhỏ sờ tới sờ lui!
Một mùi thơm quanh mũi.
Oa!
Không hổ là ngủ trong rừng lớn!
Giấc mơ này thoải mái tới vậy sao?
"À~ sao còn chưa phản ứng?"
"Chị, là vì chúng ta còn chưa đủ kịch liệt sao?"
"Cái này... Phải làm gì đây?"
"Có cần thử chiêu mà mẹ nói với chúng ta không?"
"Được… thôi~ Ah! Xấu hổ chết mất!"
"Ưm~"
Giang Nam đột nhiên cảm thấy cái gì đó mềm mại đè lên mặt mình!
Một cảm giác nghẹt thở tự nhiên phát sinh!
Giấc mơ này có gì kỳ lạ thì phải?
Hình như quá thực tế rồi thì phải?



Bạn cần đăng nhập để bình luận