Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1113 -



Chương 1113 -




Giang Nam lớn lối nói: Hừ! Ngươi dám ta đánh ta một cái thử xem?
Nói xong liền xông lên búng trán Cung Lâm!
Giang Nam trong nhìn của Cung Lâm: Chị Lâm Lâm muốn đánh Tiểu Nam sao? Chị Lâm Lâm không thích Tiểu Nam sao?
Cung Lâm ôm trán, trên khuôn mặt xinh đẹp đều là tình thương của mẹ!
"A ~ hắn chỉ muốn giúp chúng ta giải độc thôi, Tiểu Nam Nam sao có thể có ý xấu gì được chứ?"
"Chị Lâm Lâm tha thứ cho ngươi! Ngoan!"
Nói xong còn tiến lên hôn lên trán Giang Nam một cái!
Tất cả mọi người điên rồi!
Toàn thân hắn đều là ý xấu có được không?
Đã không đánh Giang Nam, còn hôn hắn một cái?
Lăng Phong cả kinh nói: "Ngươi điên rồi? Bởi vì hắn, ngươi đã biến thành giấy cuộn a, ngươi không tức giận sao?"
Cung Lâm bĩu môi: "Sao ngươi lại nhỏ nhen như vậy? Đương nhiên là lựa chọn tha thứ cho hắn rồi!"
Lăng Phong: ???
"Được được! Vậy để ta!"
Nhưng Lăng Phong vừa xông lên nhìn vào Giang Nam, trái tim đều tan ra!
"Hắn lại làm sai cái gì chứ? Cho dù làm sai, chúng ta cũng nên tha thứ cho hắn a!"
Giang Nam đứng ở trên giường chống nạnh, cười ha ha!
Đi lên liền búng đầu Lăng Phong!
Lăng Phong trừng mắt: "U a? Ngươi..."
Giang Nam cười đắc ý:
"Sao? Không phục sao?"
Lăng Phong cười hiền từ: "Tha thứ cho ngươi!"
Vẻ mặt Giang Nam hưng phấn, trời ạ!
Đây là cảm giác muốn làm gì thì làm sao?
Cái mũ tha thứ và ná cao su này quả thực là tuyệt phối có được không?
Còn muốn đánh ta?
Chỉ thấy Giang Nam tiến lên, búng đầu từng người một, cả đám tức hổn hển, nhưng trong nháy mắt nhìn thấy Giang Nam liền tha thứ cho hắn!
Giờ phút này những người không vào phòng mà ở hành lang đều điên rồi!
Mấy người Tần Thụ mặt đều sợ trắng bệch!
Nam nhân này quả nhiên là người trên trời!
Chẳng những không bị đánh khóc, ngược lại còn bị Giang Nam vỗ đầu?
Ngay cả tiền bối tiên phong cũng dám đánh?
Cả đám không nói hai lời, quay đầu chạy về phòng mình!
Giang Nam: Khụ khụ!
Thân thể các học viên đều cứng đờ tại chỗ, thần tình hoảng sợ!
"Không liên quan đến chúng ta! Đều là các tiền bối lôi kéo chúng ta tới!"
"Đúng vậy đúng vậy, chúng ta khuyên cũng khuyên không nổi!"
"Đều do Bá ca dẫn đầu, không liên quan chút nào tới chúng ta!"
Giang Nam trợn trắng mắt: "Tự búng đầu mình ba cái! Phải thật vang!"
Mấy người Tần Thụ điên cuồng búng đầu mình mấy cái rồi vội vàng chạy về phòng!
Mà nhóm người "tha thứ" Giang Nam, sau khi trở lại phòng mình đều mang vẻ mặt thấy quỷ?
Chết tiệt!
Mình làm sao có thể tha thứ cho Giang Nam chứ?
Không bóp chết hắn đã không tệ rồi!
Vừa rồi thật sự là gặp quỷ...
Chuyện này cũng quá tà tính đi?
Vương Bá mang vẻ mặt phát điên, ở trong phòng điên cuồng nện ngực mình, chỉ hận mình mềm lòng!
Người vừa rồi nhất định không phải là ta!
Đừng để ta bắt được ngươi!
[Giá trị oán khí từ Vương Bá...]
Lăng Phong cũng mang vẻ mặt hoài nghi nhân sinh, mình bị Giang Nam vỗ đầu vậy mà còn tha thứ cho hắn?
Đầu ta có bị vô nước hay không?
Nếu như lại cho lão tử thêm cơ hội, nhất định phải đánh cho khóc mới thôi!
Mà giờ phút này Cung Lâm lại nằm sấp trên giường, điên cuồng lăn lộn...
[Giá trị oán khí từ Lăng Phong...]
[Giá trị oán khí từ Cung Lâm...]
Mà Giang Nam ở trong phòng mình lại hưng phấn không thôi!
Quá lợi hại, quả là thần khí bảo mệnh a!
Quả thực quá thích hợp với mình!
Nhưng ảnh hưởng của mũ tha thứ cũng không quá lớn, giá trị oán khí lại một lần nữa bùng nổ!
Hơn nữa so với lúc trước còn dữ dội hơn!
Xem ra không phải ảnh hưởng lâu dài, chỉ ảnh hưởng trong trạng thái lúc đó sao?
Thế này cũng đã rất trâu bò rồi!
Nhưng mà Giang Nam lại đột nhiên lo lắng, mũ tha thứ lợi hại như vậy!
Vậy tác dụng phụ mạnh đến mức nào chứ?
Mang theo tâm tình thấp thỏm vượt qua một giờ, Giang Nam đứng đối diện với gương nhanh chóng tháo xuống mũ!
Không mọc sừng?
Trong lòng Giang Nam trầm xuống, mặt trắng bệch!
Xong đời rồi!
Thuấn di chạy đến phòng Hạ Dao, trực tiếp lôi Lang Diệt đang ngủ say ra khỏi giường!
Nhanh chóng lắc tỉnh lại!
Đại Lang Diệt mơ màng: "Ngô? Tiểu Nam? Ngươi sao vậy? Muốn tới ngủ chung sao?"
Giang Nam khẩn trương nói: "Đại Lang Diệt, có phải ngươi sinh ra suy nghĩ muốn chạy trốn cùng anh đẹp trai khác hay không?"
Hạ Dao dụi dụi mắt, tinh thần lập tức trở nên phấn chấn!
Ngươi hơn nửa đêm chạy tới phòng ta hỏi mấy vấn đề quỷ quái gì?
Lập tức vẻ mặt cười xấu xa!
"Sợ ta chạy trốn với anh chàng đẹp trai khác như vậy sao? Vậy nếu ta nhất định cứ phải chạy trốn với anh chàng đẹp trai khác thì sao?"
Thân thể Giang Nam cứng đờ, tựa như bị sấm sét đánh trúng đỉnh đầu!
Xong rồi, xong rồi!
Không khỏi nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Hạ Dao, vẻ mặt bi thống cô đơn!
"Ngươi muốn chạy cùng anh chàng đẹp trai khác sao? Đều tại ta!"
Khuôn mặt Hạ Dao có chút đỏ lên, tim đập một trận gia tốc!
Tiểu Nam quan tâm đến ta như vậy sao?
Nhìn vẻ mặt cô đơn của Giang Nam, Hạ Dao có chút không đành lòng, vẻ mặt ngạo kiều!
"Nếu có anh trai nào đẹp trai hơn ngươi, đối xử tốt với ta hơn ngươi, ta nhất định sẽ chạy trốn với người ta!"
Giang Nam vẻ mặt như sắp khóc rồi!
"Thật sao?
Đáng giận!
Không nên đội cái mũ rách nát đó!
"Nhưng trên thế giới này làm sao có thể có người đẹp trai hơn so với Tiểu Nam nhà ta, đối với ta tốt hơn so với Tiểu Nam nhà ta?"
Nói xong trực tiếp sờ đầu Giang Nam!
Đại Lang diệt hay không chạy?
Vậy là Tuyết Tuyết muốn chạy?
"Ngươi chờ ta một lát!"
Nói xong liền thuấn di không thấy bóng dáng, Hạ Dao vẻ mặt mơ hồ!
Sao tối nay Tiểu Nam lại kỳ quái như vậy!
Trong phòng Chung Ánh Tuyết, cô cũng bị Giang Nam xoa mặt đánh thức!
"Tuyết Tuyết, ngươi muốn chạy trốn cùng anh đẹp trai khác sao?"
Chung Ánh Tuyết dụi mắt nói mê: "Sao có thể! Không phải đã nói là không rời khỏi thế giới của nhau sao? Tiểu Nam ngươi lo lắng lung tung cái gì?"
Giang Nam nuốt nước miếng, trả lời dứt khoát như vậy?
Tuyết Tuyết cũng không chạy?
Giang Nam lại chạy đến phòng Mira!
"A ~ Giang Nam ca ca? Không phải nói ta đã trưởng thành, không thể ngủ cùng sao?"
Giang Nam lo lắng nói: "Mira, ngươi muốn đi cùng anh trai khác sao?"
Mira ngẩn ra, lập tức nước mắt tràn mi!
"Ô oa ~ Giang Nam ca ca lại không cần Mira nữa sao? Ta không chịu! Ta không muốn! Ô oa ~ đã nói sẽ luôn ở bên cạnh ta! Ngươi gạt người!"
Giang Nam sợ hãi, vội vàng nói là đùa cô chơi, ôm Mira dỗ dành một trận!
Lúc này mới lần nữa dỗ được cô ngủ!
Giang Nam vuốt cằm, vẻ mặt trầm tư!
"Đều không chạy? Vậy tác dụng phụ của chiếc mũ tha thứ này là gì?"
Thuấn di một cái lại chạy đến phòng hai người Ngô Lương Hùng Nhị!
Hai người nhìn Giang Nam đều mang thần tình kinh ngạc!
"Nam ca? Ngươi..."
Giang Nam: "Hai người có sinh ra ý nghĩ nửa đêm lén đâm chết ta hay không?"
Ngô Lương Hùng Nhị choáng váng: "Không có? Nam ca ngươi..."



Bạn cần đăng nhập để bình luận