Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1177 -



Chương 1177 -




Ba người liếc nhau, quả nhiên!
Cái ba lô này không bình thường!
Lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Giang Nam.
"Ba lô không gian? Nam Thần ngươi lấy ở đâu? Còn không? Ta cũng muốn một cái!"
Euco chấn động nói: "Anh trai! Ngươi xem, đó không phải là túi càn khôn sao?"
"Quả nhiên người phương Đông đều biết tu tiên a!"
Đầu của bọn họ còn phát sáng được?
Kim... Kim Đan Cảnh?
Giang Nam cực kỳ trân quý ôm ba lô vào trong ngực: "Ngươi muốn? Không có đâu!"
"Dị năng giả hệ không gian như chúng ta rất đặc biệt, quanh người đều ẩn chứa không gian dao động cực kỳ nồng đậm!"
"Vật phẩm ta mang theo bên người lâu ngày, bị loại không gian dao động thấm nhiễm lâu, liền sẽ nhiễm thuộc tính không gian!"
"Cái ba lô này, ta thế nhưng mang theo bên người ba năm mới tạo thành ba lô không gian đấy, rất quý!"
Lời này vừa nói ra, Euco càng mở to hai mắt!
"Anh trai ngươi xem! Hắn không chỉ biết tu tiên, còn có thể luyện chế pháp bảo!"
Giờ phút này ngay cả mấy người Lăng Phong cũng cả kinh nói không ra lời!
"Còn... Còn có thể làm vậy sao? Sao chúng ta chưa từng nghe nói qua? Thật hay giả?"
Giang Nam trừng mắt: "Đương nhiên là thật! Không tin ngươi hỏi hệ không gian khác đi?"
"Nếu không ngươi nghĩ lý gì mà ta có thể chứa nhiều đồ như vậy trong túi chứ?"
Hạ Dao: …
Chung Ánh Tuyết: ….
Ngươi đúng là rất giới nghiêm túc lừa người mà.
Dù sao nơi này chỉ có ngươi là hệ không gian.
Nói sao cũng được, lại còn ba lô ba năm?
Ở với ngươi lâu như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn ngươi đeo cái ba lô này a.
Chỉ sợ Tiểu Nam có phương pháp gì có thể len lén sử dụng không gian dị độ đi!
Đến tột cùng làm sao mà làm được?
Mọi người không khỏi phát ra từng trận âm thanh sợ hãi, tràn đầy khát vọng nhìn ba lô mà Giang Nam ôm trong lòng!
Nếu như có thể có một cái, vậy thì quá tiện a!
Rết lớn: Rít rít~
Hùng Nhị ngẩn ra: "Nam ca! Nó nói các ngươi có thể cứu nó trước rồi tán gẫu hay không? Sắp chết rồi!"
Giang Nam liếc con rết lớn một cái: "Không thấy lão tử giải nghi cho mọi người sao? Chờ tý đi!"
Con rết lớn: T_T
Làm thú thật khó!
Giờ phút này Giang Nam lại dùng dư quang liếc trộm Heidi.
Chỉ thấy ánh mắt Heidi quả nhiên lấp lánh nhìn "ba lô không gian" trong ngực mình, vẻ mặt khát vọng.
Nhưng lại ví ếch nhỏ cô cầm trong tay, lại do dự.
Giang Nam âm thầm nóng này, tiểu phú bà sao còn không mắc câu chứ?
Tần Thụ kích động nói: "Nam Thần! Ngươi bán cho ta đi, ra giá!"
Tề Ngọc nuốt một ngụm nước miếng: "Ta cũng muốn mua, ta trả nhiều hơn Tần Thụ 1 đồng!"
Giang Nam che ba lô trong ngực: "Ta không bán, ta còn phải dùng!"
Đã không muốn hố các ngươi rồi, sao còn tự xông lên đòi chịu ngược chứ?
"Dù sao ngươi có không gian dị độ, bình thường lại không dùng được!"
Giang Nam mang vẻ mặt do dự: "Nhưng... nhưng..."
Đúng lúc này, Euco lại chạy tới: "Ngươi có thể bán cho ta túi càn không này hay không?"
"Ta dùng tất cả khốn linh châu đánh được của bên này đổi với ngươi!
Giang Nam: Cái gì?
Tiểu phú bà muốn câu lại không câu được, lại câu được một đầu gỗ này?
Cuối cùng các người cũng chịu mua đồ của ta rồi sao?
Nhưng vẫn không nỡ nói: "Nhưng đây là ba lô ta đã ôm ba năm mới ôm ra được, đều có tình cảm rồi!"
Euco nói: "Ngươi cân nhắc thêm tý đi? Lhốn linh châu cũng rất trân quý a!"
Giang Nam cắn răng một cái: "Cũng được, nhưng ngươi phải bảo đảm cho chúng ta bình an thông qua tầng thứ tư!"
"Hiện tại ta còn phải dùng ba lô này, chờ qua tầng thứ tư ta sẽ đưa cho ngươi!
Yuki Euco liếc mắt nhìn nhau, lập tức gật đầu mạnh!
Giao dịch đạt thành, Euco đưa 38 viên khốn linh châu bên mình đánh được cho Giang Nam!
Giang Nam nhìn hơn 100 khốn linh châu trong ba lô của mình mà cảm thấy thoải mái.
Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao sửng sốt, chỉ như vậy liền lừa được vé vào cửa tầng thứ tư?
Có cần thần kỳ như vậy không?
Giờ phút này Heidi lại mang vẻ mặt mất mát.
Mà lúc này Giang Nam mới rảnh rỗi nhìn lại con rết lớn kia, cười hì hì nhét cho mười gốc nhân sâm để ăn!
"Quý trọng mạng nhỏ của mình, đừng tự tìm chết!"
Nhìn nụ cười của ác ma Giang Nam, rết lớn sợ hãi, không ngừng gật đầu.
Nhờ vào mười gốc nhân sâm, thân thể bị chém nát lại phun máu ào ào, khôi phục như lúc ban đầu với tốc độ cực nhanh.
Lúc này Giang Nam đã móc ra 500 đôi dép lê cực tốc: "Nằm trên mặt đất tự mình mang vào, chưa có ta cho phép chân chạm đất thì không được chạm đất biết không?"
Con rết lớn ngơ ngác, nhìn đôi giày trên chân Hùng Nhị, lại nhìn nhóm dép lê như ngọn núi nhỏ...
Đi theo nhân loại lăn lộn đúng là khác biệt, cái còn phải mang cả giày nữa sao?
Vì thế lật mình lại, từng bước từng bước xỏ dép lê vào chân.
Mọi người mà vẻ mặt hoài nghi nhân sinh!
Mẹ nó, có con rết đang đi giày kìa!
Linh tính tới như vậy sao?
Nếu trong nhà nó có tủ giày...
Trong lúc rết lớn mang giày, Lăng Phong Tiêu Chấn lại gần!
"Chúng ta xuống tầng thứ tư thế nào đây? Nước M đã ra tay như vậy với chúng ta, khẳng định cũng sẽ đề phòng tại lối vào tầng bốn!"
Tiêu Chấn gật đầu: "Bởi vì là tầng tài nguyên, nước M đầu tư cho trú điểm không phải lớn bình thường, có thể nói cứ điểm Nova chính là pháo đài sắt thép không thể công phá!"
"Hơn nữa có hạch tâm tầng thứ ba trong tay, ưu thế bọn họ quá lớn, chúng ta sợ là phải bị ép ở chỗ này!"
Giang Nam híp mắt: "Hiện tại không phải là vấn đề xuống tầng thứ tư như thế nào, khiến cho chúng ta ăn thiệt thòi lớn như vậy, nước M nhất định phải trả giá thật lớn cho hành động này!"
"Ta chỉ muốn biết hạch tâm tầng thứ ba ở đâu?"
Tiêu Chấn hít một hơi khí lạnh, Nam Thần muốn trực tiếp đoạt đi hạch tâm tầng tài nguyên của người ta sao?
Có cần tuyệt tình như vậy không?
Lăng Phong lắc đầu nói: "Đừng nghĩ nữa, hạch tâm tầng thứ ba ở trong phòng thí nghiệm Dirk thuộc bản thổ nước M, căn bản không có ở tầng thứ ba!"
"Bọn họ thời khắc đều theo dõi tình trạng của tầng thứ ba thông qua hệ thống Thiên Nhãn, mà pháo đài Nova sẽ truyền tải thông tin cần thiết thông qua đèn tín hiệu."
"Nhân viên phòng thí nghiệm ở bên ngoài phụ trách khống chế hạch tâm, phối hợp hành động với người bên trong!"
"Không riêng gì nước M, chúng ta cũng làm như vậy, dù sao cũng vất vả lắm mới chiếm được hạch tâm, một khi xuất hiện ngoài ý muốn, tổn thất là quá lớn!"
Sắc mặt Tiêu Chấn ngưng trọng: "Vậy chẳng phải nhất cử nhất động của chúng ta đều bị người ta giám thị sao?"
"Vậy phải làm sao mới đánh hạ được cứ điểm Nova chứ?"
Giang Nam có chút mất mát, đang muốn lấy hạch tâm tầng ba tới chơi đùa, cũng không nghĩ tới các bên đều cẩn thận như vậy?
"Hệ thống thiên nhãn cũng không phải vạn năng! Nếu đã như vậy, chúng ta chỉ đành đưa tạm cho bọn họ món khai bị để nhắm nháp trước vậy!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận