Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 168 -



Chương 168 -




Mặc niệm trong lòng ba lần!
Sau đó Andre giơ ly nước lên, uống một hơi đầy mỹ mãn, ánh mắt đầy chờ mong!
"Hà ~ a!"
Andre không khỏi sững sờ!
Hửm?
Sao cảm thấy mùi vị hơi kỳ quái?
Andre gãi gãi đầu, lại uống một ngụm!
Khả năng . . .
Khả năng chính là mùi này nha!
Chỉ cần nửa tháng là có thể trở nên mạnh mẽ tựa như Giang Nam sao?
Suy nghĩ lại, còn có một chút mong đợi. . .
Bên trong khách sạn, Giang Nam trốn trong nhà cầu ba tiếng không đi ra!
Cũng không phải bởi vì không có mặt mũi gặp người!
Mà là bởi vì máu mũi chảy tương đối hung mãnh!
Sợ hù đến mọi người!
Trải qua kiếp nạn đầy đau thương thê thảm này.
Giang Nam cuối cùng đã hiểu được tác dụng phụ của anh đào nhỏ may mắn!
Hiệu quả may mắn kéo dài 30 phút!
Nhưng xúi quẩy lại kéo dài tới 3 giờ!
Hơn nữa khó giải!
Nếu thật sự dùng anh đào nhỏ may mắn để mua vé số mà nói, trúng thưởng thì có thể sẽ trúng!
Nhưng đến thời điểm nhận tiền thưởng, sợ là không đủ tiền thuốc men!
Đã xác định giao dịch, trái tim các đội viên cũng theo đó mà nhấc lên.
Căn cứ theo báo cáo của Vương Thiên Hoa!
Giờ phút này những thế lực còn lại đã rời khỏi trấn nhỏ Voyny, chí ít mặt ngoài là như thế!
Trong thời gian chờ đợi nóng nảy!
Không thu được bất luận thông báo gì!
Một giờ sáng!
Một cỗ xe tải dừng ở trước khách sạn!
Andre gọi tất cả mọi người bang Đầu Trọc lên xe, bí mật tiến về địa điểm ẩn giấu đầu đạn hạt nhân!
"Lão ca! Ta thế nhưng đang sốt ruột chờ ngươi nha! Còn nghĩ ngươi nhận tiền liền chạy!"
Andre cười ha ha: "Làm sao có thế chứ! Thứ này ngươi sớm mang đi ta mới yên tâm!"
Dối với Dã Hùng mà nói thì đầu đạn hạt nhân chính là một cục khoai lang bỏng tay!
Hắn ước gì có thể ném ra bên ngoài sớm một chút, sau đó chạy trốn! Tiêu dao sung sướng!
ĐI xe mất một tiếng, xe tải mang mọi người đi tới rừng sâu!
Lại đi thêm nửa giờ trên núi!
Rốt cuộc đã tới một hầm trú ẩn bị vứt bỏ!
Trong ngoài hầm trú ẩn đều có trọng binh trấn giữ!
Các đội viên đều tim đập thình thình, lăn lộn lâu như vậy!
Rốt cuộc đã tìm được vị trí ẩn giấu của đầu đạn hạt nhân sao?
Mở cửa sắt nặng nề ra, một đường tiến lên!
Rốt cuộc đã thấy được đầu đạn hạt nhân!
Yên tĩnh nằm trên mặt đất, phía trên là chín ô vuông phím ấn!
Đã vào trạng thái sẵn sàng, không giống với trong tưởng tượng!
Một cỗ phong phạm khoa học kỹ thuật nồng đậm đập vào mặt!
Giang Nam và Andre liếc nhau, cũng chỉ cười cười, không nói chuyện!
Mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được!
Mà một tay của Andre vẫn luôn cắm ở trong túi quần!
Từ lúc lên đường cho tới bây giờ, chưa từng một lần móc ra!
Giang Nam híp mắt: "Được rồi lão ca! Thứ kia ta liền cầm đi!"
"Hợp tác vui. . ."
Không đợi Giang Nam nói hết lời!
Hắn liền mở to hai mắt nhìn.
Chỉ thấy sau lưng có một bóng người đột ngột hiển hiện!
Hàn quang mãnh liệt bổ về phía đầu của Andre!
Cùng lúc đó!
Binh sĩ xuất hành cùng Andre nhếch miệng cười một tiếng!
Từ một bên xó xỉnh xông ra!
Trong tay cầm theo con hàng pháo Gatling!
Bóp cò, điên cuồng bắn phá bên trong không gian nhỏ hẹp của căn phòng!
Tiếng súng cùng ánh lửa bắn ra!
Hai nơi đồng thời phát sinh biến động, mọi chuyện đến quá mức đột nhiên!
Trần Thần phản ứng cấp tốc, thân thể trực tiếp chỉa vào phía trước!
Hai con mắt sung huyết, quát to một tiếng: "Mọi người hai tay ôm đầu ngồi xuống!"
Đạn xuyên giáp uy lực to lớn gào thét phóng tới, thậm chí có thể đánh xuyên tấm thép dày 10mm!
Trần Thần triển khai toàn bộ dị năng, lực trường thuộc tính kim khuếch tán, dùng hết toàn lực chống lại những viên đạn đang bay tới!
Vương Thiết điên cuồng quát lên! Toàn thân ngạnh hóa! Trực tiếp hóa thành người sắt! Giang hai cánh tay! Che chắn mọi người sau lưng!
Mà giờ khắc này Giang Nam căn bản bất chấp mọi thứ!
Đưa tay trảo thẳng về phía cánh tay vẫn luôn đút vào túi quần của Andre!
Lúc này!
Giang Nam mới nhìn rõ, người về phía Andre thế mà lại là La Sát!
Dị năng của hắn là ẩn thân?
Bởi vì có động tác mới có thể hơi nhìn thấy rõ thân hình hắn!
La Sát vẫn luôn tiềm phục bên trong khách sạn?
Cứ như vậy đi theo một đoàn người tới đây?
Cho tới bây giờ mới đột nhiên xuất thủ!
Giang Nam đỏ mắt: "Mẹ nó! Ngươi đừng động đến hắn!"
La Sát híp mắt: "Chỗ này không phần nói chuyện của ngươi!"
Thế nhưng Andre lại mắng: "Ta mẹ nó biết mà!"
"Dã Hùng nghe lệnh! Giết hết! Một tên cũng không để lại!"
Giờ khắc này mặt mũi Andre tràn đầy sự điên cuồng!
Bàn tay luôn đút trong túi quần móc ra! Cầm một chìa khóa điện tử trong tay!
Du Giang Nam dùng thuấn di đều không thể đuổi tới kịp!
Andre trực tiếp nhấn xuống dưới, bóp nát cái chìa khóa điện tử!
Đao quang chém xuống!
Andre nghiêng người né tránh, làn da hóa thành nham thạch!
Chỉ nghe "Bang" một tiếng, đao quang chém nát nham thạch!
Máu tươi vẩy ra!



Bạn cần đăng nhập để bình luận