Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 398 -



Chương 398 -




Mira ôm cổ Giang Nam!
Lại cảm giác được sự an tâm khó hiểu.
Động tác của hắn rất nhẹ nhàng!
Trong trí nhớ của mình, tựa hồ chưa từng có người ôn nhu với mình như vậy...
Chỉ thấy Giang Nam dùng xiềng xích hư không đem Mira trói ở trước ngực mình!
Cầm đường đao trong tay, ánh mắt lạnh lẽo!
Vô số lính đánh thuê xông vào phòng thí nghiệm, nhìn thấy Mira trong ngực Giang Nam, tất cả đều nổ tung!
"Chết tiệt! Mẹ nó ngươi bỏ mẫu thể xuống!"
"Ngươi cho rằng ngươi có thể sống sót rời đi sao?"
"Đặt mẫu thể xuống! Dracula sẽ không để ngươi yên!"
"Không cần quan tâm mẫu thể! Cô ta không thể chết! Toàn lực giết chết tiểu tử này! Tất cả xông lên cho ta!"
Giang Nam giận dữ nói: "Mẫu thể cái rắm! Cô ấy không phải mẫu thể! Cô ấy có tên riêng của mình!"
"Tên cô ấy là Mira!"
Vừa dứt lời liền thuấn di xông vào đám người, giơ đao lên chém!
Công kích từ bốn phương tám hướng vọt tới!
Giang Nam lợi dụng không gian trùng động toàn lực phòng ngự, nhưng vẫn có thanh thép bị sót mà đâm tới!
Đâm thẳng vào lưng Mira!
Những người này căn bản không quan tâm đến Mira, trong nhận thức của bọn họ!
Cô vốn sẽ không chết, lại đã tùng bị cắt đứt xuống không biết bao nhiêu lần! Không có chút uy hiếp nào!
Nhưng Giang Nam không muốn!
Nhanh chóng nghiêng người, che chở Mira tránh thoát gai thép!
Mình lại bị gai thép đâm từ dưới xương sườn, xuyên thẳng qua lá phổi!
Một ngụm máu tươi từ miệng Giang Nam tuôn ra!
"Mẹ nó! Ta biết hôm nay ta phải chịu đòn! ”
Giang Nam lau đi máu tươi trên khóe miệng, sát khí bùng lên, rút đao chém!
Hành lang phòng thí nghiệm giờ phút này phảng phất biến thành địa ngục trần gian!
Mira ôm chặt cổ Giang Nam.
Cô ấy không hiểu!
Không rõ anh trai này vì sao lại dùng thân thể ngăn trở công kích cho mình!
Mình sẽ không chết a...
Nhưng bằng cách nào đó, Mira cảm thấy ấm áp lạ thường!
Đáy lòng có một sự ngọt ngào tuôn ra, làm ấm toàn bộ thân thể!
Giang Nam giống như một chùm ánh sáng, chiếu vào thế giới vốn u ám của cô!
Khiến cho cô biết, thì ra cảm giác được người khác che chở là như thế này!
Hắn chính là người đầu tiên dịu dàng với mình như vậy!
Mira cắn môi dưới, ôm chặt hơn, không muốn buông tay ra cho dù chỉ là một khắc!
Trong lòng vô cùng ấm áp!
Chẳng biết từ lúc này, đôi mắt xanh thẳm đã thấm đầy nước mắt.
Đây có phải là giấc mơ không?
Nếu đây chỉ là một giấc mơ!
Vì vậy, cầu xin Thiên Chúa hãy để cho giấc mơ của con được lâu hơn một chút được không ...
Trong trận chiến máu tươi bắn tung tóe, tiếng la hét không dứt, trong lòng Giang Nam trở thành bến cảng ấm áp nhất của Mira!
......
Bên trong phòng máy!
Tất cả các tài liệu đã được tải về, tất cả các dữ liệu trong đám mây đã bị xóa!
Bạch Thiên Tầm vội vàng đi tới đi lui tại chỗ, trên khuôn mặt tràn đầy lo lắng!
Đúng lúc này, một đạo thân ảnh đột ngột xuất hiện trong kho bảo hiểm!
Bạch Thiên Tầm kinh hỉ nói: "Nam thần! Ngươi..."
Ngay sau đó, cô không thể nói nên lời!
Quần áo Giang Nam sớm đã bị máu tươi nhuộm đỏ, vết thương trên người nhìn thấy mà giật mình!
Dưới sườn còn cắm hai cái thanh thép!
Ôm trong ngực, chính là Mira!
Giờ khắc này da đầu Bạch Thiên Tầm tê dại!
Giang Nam đến cùng đã làm thế nào?
Đột nhiên xông ra để cướp Mira trở về?
Hắn đã trải qua trận chiến thảm thiết cỡ nào chứ?
"Giúp ta rút thanh thép ra! Cánh tay bị phế bỏ, không thể nhấc lên!”
Bàn tay Bạch Thiên Tầm nắm gai thép đều nhịn không được phát run: "Nam thần! Ngươi không thể chết, phải không?"
Giang Nam trợn trắng mắt: "Chết cái rắm! Rút nó ra!"
Bạch Thiên Tầm rút thanh thép ra, máu tươi theo miệng vết thương tuôn ra!
Giang Nam vội vàng ăn một gốc khí huyết nhân sâm, bằng không thật sự sợ mình cúp máy!
Bạch Thiên Tầm nhìn Giang Nam một thân bị thương, không khỏi có chút đau lòng: "Đáng giá sao?"
Giang Nam nhếch miệng cười: "Quan trọng sao? Con người sống cả đời phải xứng đáng với mình!"
"Không cứu cô ấy! Ban đêm ta sẽ không thể ngủ ngon!"
Bạch Thiên Tầm kinh ngạc nhìn Giang Nam!
Nụ cười này cô có thể nhớ suốt đời!
"Đi thôi! Mang ngươi ra ngoài..."
Giang Nam ôm lấy eo liễu của Bạch Thiên Tầm, hai người nhất thời xuất hiện bên ngoài két sắt!
Hàng trăm người vây quanh đây!
Sắc mặt Bạch Thiên Tầm trắng bệch, làm sao có thể đi ra ngoài?
Chỉ thấy Giang Nam giơ đao đi về phía trước!
Trong mắt mấy trăm người đều là sự sợ hãi, lại bị Giang Nam bức ép lui về phía sau!
Thế nhưng không ai dám lên!
Bởi vì kẻ dám lên đều không sống nổi!
Không ai muốn chết!
Bạch Thiên Tầm nhìn một màn này không khỏi nổi da gà!
Hắn mạnh đến mức nào chứ?
Một người ép hơn trăm người không dám tiến lên?
Đều sợ bị giết?
Giang Nam nhếch miệng cười, vung tay ném qua một thứ!
"Ta sắp đi rồi, cũng không có lấy được thứ gì ra!"
"Chút tâm ý này! Không thành kính ý *! Không cần cảm ơn ta!"
Không thành kính ý
(*): thể hiện sự hiếu khách không chu đáo hoặc quà tặng không nặng
(*): thể hiện sự hiếu khách không chu đáo hoặc quà tặng không nặng
Người anh em kia cúi đầu nhìn!
Con mẹ nó?
Bom C4?
Ta mẹ nó thực sự cảm ơn ngươi mà!
[Giá trị oán khí từ Fred. Kent +1000!]



Bạn cần đăng nhập để bình luận