Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1347:

Chương 1347:
Tiến lên cầm lấy tay Martin, vẻ mặt kích động!
"Các ngươi tới đây giao lưu học thuật đúng không? Trông sao trông trăng cuối cùng cũng trông được các ngươi rồi!"
"Oa! Thật nhiều khuôn mặt quen thuộc a, hả? Thế này chẳng phải quá chịu ngược rồi sao?"
"Ngàn dặm xa xôi chạy tới đây chri để bị đánh thêm lần nữa? Các ngươi có ý đồ gì chứ!"
"Không có đòn sát thủ, tuyển thủ hạt giống gì gì đó sao?"
Danny: (TT)
Shirley: …
Ivy: (=
= )
Tuyển thủ hạt giống vừa mới bị ngươi thổi bay...... Hai lần!
Giờ phút này, các học viên còn lại đều đỏ cả mắt, từng ngươi tức giận đến dậm chân nghiến răng!
[Giá trị oán khí từ...]
Con mẹ nó khinh thường người tới như vậy!
Quá sức phách lối rồi!
Hai cú hắt hơi vừa rồi kia, tuyệt đối là cố ý a!
Martin tức giận!
"Ngươi nói cái gì? Có gan thì ngươi nói lại…"
"Ắt xì phi phi~"
Một phát ba lần?
[Giá trị oán khí từ Martin...]
Cận thân giáp mặt, không hề báo trước liên tục nổ pháo!
Cho dù là Martin cũng không kịp phản ứng, chờ đến khi lấy lại tinh thần lại đã bị phun đầy mặt!
Cả người Martin cứng đờ!
Quả nhiên là cường giả Đạo Thiên, lực khủng bố như vậy, ngạnh kháng ba đợt liên tiếp cũng không chút nhúc nhích!
Nhưng kính râm trên mặt đều bị phun nát, chỉ còn lại gọng kính.
Xì gà ngậm trên miệng cũng nổ thành hoa hướng dương, cả người giống như bị sấm nổ qua!
Cú hắt xì mang theo cuồng phong nhấc lên làn váy Nicole, dọa cho cô vội vàng che lại!
"Ai nha ~ Đáng ghét!"
[Giá trị oán khí từ Martin +1000!]
Giờ khắc này, vô luận là người ở đây hay là người xem phát sóng trực tiếp đều chết lặng!
[A a a! Dám ắt xì vào mặt Đạo Thiên! Chính diện, còn mẹ nó đặc biệt liên tục ba lần a!]
[Phốc ha ha ~ các ngươi nhìn mặt Martin kìa, thật đen ah, ùm, đen cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng!]
[Có thể bỏ đi hoài nghi! Nam Thần tuyệt đối là cố ý! Đây là cố ý trả thù!]
[Chết tiệt! Sao lại không dùng sức nữa? Liền có thể thổi tung váy lên rồi!]
Giang Nam: "A ~ thật ngại quá, con người ta đặc biệt mẫn cảm, dị ứng với không khí! Liền sẽ nhảy mũi!"
"Ngươi sẽ không tức giận vì ta hắt hơi vài cái với ngươi đó chứ?"
Martin tức điên!
Con mẹ nó dị ứng với không khí a, bình thường sao không thấy ngươi hắt xì?
Ngươi rõ ràng đặc biệt chọn người mà phun!
Còn phun liên tục ba lần?
"Thật sự cho rằng ta không dám động đến ngươi đúng không? Lão tử sẽ xé sống ngươi!"
Nói xong giơ bàn tay to lên vỗ về phía đỉnh đầu Giang Nam!
Tất cả mọi người là cả kinh!
Martin lại thật sự động thủ hướng Giang Nam?
Nhưng mà Giang Nam không chút hoảng hốt, vẻ mặt thản nhiên!
Đúng lúc này, chỉ nghe một tiếng nổ vang, Triệu Đức Trụ từ xa vọt tới!
Phất tay liền hất bàn tay Martin ra.
Martin cắn răng: "Lão già thối!"
Trụ gia híp mắt: "Đám ranh con!"
Trong lúc nhất thời trong sân nồng nặc mùi thuốc súng, hai người đã từng đánh nhau ở trên biển!
Giang Nam thì mang vẻ mặt ngạo khí, nếu như ở bên ngoài, mình có thể còn sợ!
Nhưng đây là đâu? Học viện Tiên phong!
Chỗ dựa vững chắc khắp nơi, Giang Nam không tin Martin có thể ở địa bàn của mình, động vào một cọng tóc gáy của mình!
Vậy còn sợ cái rắm gì? Cứ mặc sức phách lối!
Martin cả giận nói: "Các ngươi có ý gì? Chúng ta tới trao đổi học thuật, vừa lên liền phun về phía chúng ta? Phun xong học sinh của ta còn dám phun cả ta?"
"Đây là cách tiếp khách của các ngươi sao?"
Triệu Đức Trụ vừa nghe, vẻ mặt nghiêm khắc nhìn về phía Giang Nam!
"Ngươi bị sao vậy hả? Không phải đã nói với ngươi đừng hắt xì với người khác sao? Không lễ phép tí nào!"
Giang Nam: "Ta cũng không hắt xì với người a?"
Triệu Đức Trụ: "Hắn không hắt xì vào người!"
[Giá trị oán khí từ Martin +1000!]
Con mẹ nó!
Không có ai lại phách lối như các ngươi cả!
Hai người kẻ tung người hứng, thay đổi các chọc người đúng không?
Triệu Đức Trụ ho nhẹ hai tiếng: "Ngươi cũng thấy được, đứa nhỏ nhà ta gần đây bị cảm mạo, hắn không có cố ý!"
Martin trừng mắt: "Vớ vẩn, hắn rõ ràng cố ý, cố tình phun chúng ta! Sao hắn lại không phun ngươi?"
Lời còn chưa nói xong, chỉ thấy Giang Nam đã nổ ra một cú hắt xì hạt nhân về phía Triệu Đức Trụ!
Thần sắc Triệu Đức Trụ không thay đổi: "Phản Thương Giáp!"
"Ầm!"
Một tiếng vang thật lớn, khuôn mặt Giang Nam trắng bệch, bị hiệu quả phản thương khiến cho ngực khó chịu!
"Trụ gia! Bản lĩnh tốt!"
Triệu Đức Trụ bình tĩnh lau đi bụi đen trên mặt, bản thân dã uống qua sữa hạt nhân, đương nhiên có chuẩn bị tâm lý!
Mà một màn này lại khiến mọi người nhìn tới ngây người!
Trong học viện Tiên phong, quan hệ thầy trò đều hài hòa như vậy sao?
Triệu Đức Trụ: "Các ngươi cũng nhìn thấy, chỉ là cảm mạo bình thường mà thôi, các ngươi sẽ không thật sự tức giận đi?"
"Nếu chút độ lượng đó mà cũng không có, ta thấy học thuật trao đổi lần này cũng không cần thiết tiến hành nữa!"
Martin nắm chặt nắm tay nghiến răng ken két!
"Được được được! Chờ đó cho lão tử!"
Nghẹn một bụng lửa giận không có chỗ phát tiết, làm sao có thể không tiến hành?
Đây chẳng phải sẽ bị phun vô ích sao!
Charles bò ra khỏi rừng, mắt đỏ bừng!
"Giang Nam, đừng cao hứng quá sớm, ta..."
Nhưng mà chỉ thấy Giang Nam lại mở miệng với Charles!
Hơ ~
Charles:
Vội vàng btư thái phòng ngự, linh khí bạo khởi!
"Dẫn Lực Hộ Thuẫn!"
Giang Nam: A ~ buồn ngủ quá!
Giang Nam ngáp một cái, chắp tay sau lưng, quay đầu đi về phía học viện!
Charles cứng đờ!
Danny: Ha ha!
"Còn có mặt mũi nói ta? Giang Nam chỉ hắt xì một cái, đã bị dọa thành cái dạng này!"
[Giá trị oán khí từ Charles +1000!]
Giờ khắc này mặt Charles đều xanh mét!
Ngươi còn có thể đê tiện hơn một chút không?
[Giá trị oán khí từ...]
Hồ Thạc vui đến phát điên, chúng ta thích quay lại loại chuyện này a!
Vội vàng gọi cho đoàn phóng viên: "Mau đuổi theo!"
Một hàng người đi về phía học viện Tiên Phong!
Quan Hổ cũng mang theo mấy đạo sư tới nghênh đón, dù sao cũng là học thuật trao đổi, cũng nên nể mặt nhau một chút!
Nhưng mà vừa mới tiến vào cửa học viện, đám người Martin Nicole nhìn một màn trước mắt trực tiếp ngây dại!
Ngay cả đoàn phóng viên trong nước Hồ Thạc cũng trợn tròn mắt!
Cái khung cảnh gì đây?
Cũng quá khác biệt đi?
Khắp nơi đều là hố to, có thể so với mặt trăng!
Sân thể dục vỡ nát giống như mạng nhện, còn có tất cả tòa nhà khoa học kỹ thuật đều là lỗ thủng!
Ký túc xá không có trần nhà, tường phòng học cũng không có!
Đây thật sự là học viện Tiên phong?
Mà không phải hiện trường vụ nổ hạt nhân sao? Quả thực chính là một mảnh phế tích, đổ nát thê lương a!
Mắt Martin sáng lên, coi như bắt được cơ hội rồi!
"Đây là học viện của các ngươi sao, còn có thể nát hơi được nữa sao?"
"Sân tập bắn của học viện Tự Do Quang Huy chúng ta còn mới hơn nơi này!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận