Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 616 -



Chương 616 -




Vương Minh Dương cắn răng, làm sao quan tâm được nhiều như vậy?
"Linh kỹ! Khiếu Không!"
Thoáng chốc, phía sau lưng đeo hơn 10 cây gai thép, dưới tác dụng của lực trường hệ kim, bị gia trì đến một tốc độ khủng bố!
Uy năng vượt xa đạn!
Tiếng xé gió chói tai, mãnh liệt đâm trúng thân thể Triệu Đức Trụ!
"Cồng! Cồng! Cồng!"
Liên tiếp tiếng va chạm kim loại truyền ra! Gai thép đâm qua bị sụp đổ một cách vô tình! Đầu gai biến dạng!
Thậm chí còn đâm tới tóe lửa!
Vương Minh Dương choáng váng rồi! Tất cả các học viên phía dưới cũng nhìn thấy!
Có nhầm lẫn gì không?
Thân thể huyết nhục cưỡng ép chống chọi gai thép? Đã xảy ra chuyện gì? Thậm chí ngay cả một chút dấu vết cũng không để lại?
Cơ bắp này có phải là áo giáp xe tăng không?
Kinh khủng nhất chính là, ông lão đầu trọc ngay cả linh kỹ cũng không dùng tới, chỉ đứng đó để cho hắn đánh!
Ông lão đầu trọc tựa như một BOSS HP 1 vạn! Ngươi tận lực đánh! Đại chiêu đều thả ra!
Nhưng ngay cả một giọt máu cũng không rớt?
Vương Minh Dương hoàn toàn đỏ mắt, hét lớn một tiếng, cả người hóa kim loại!
Trên nắm đấm sinh ra gai nhọn, xông lên hướng về phía đại gia đầu trọc, điên cuồng nện một trận!
Sóng gió không dứt!
Trong khi đó, hạt thép, gai thép! Dây cáp! Tấn công điên cuồng!
Ông lão đầu trực sừng sững bất động! Giống như một ngọn núi!
Quan Hổ: "3! 2! 1! Kết thúc!"
Vương Minh Dương thân thể run rẩy, thở dốc từng ngụm!
Hai tay bị chấn động gãy xương, máu tươi đầm đìa!
"Nhiều... Bao nhiêu điểm? ”
Triệu Đức Trụ nhếch miệng cười: "0 điểm! Nnguoiw quá rác rưởi!
Vương Minh Dương trực tiếp đứng tại chỗ!
Có nhầm lẫn gì không? Đánh nãy giờ vẫn 0 điểm?
Phía dưới cũng là tiếng nghị luận đột nhiên nổi lên!
Lực công kích của Vương Minh Dương tuyệt đối không kém, nhưng ngay cả chút thương tích cũng không có?
Yêu cầu của học viện Tiên Phong cao tới như vậy sao?
Giờ phút này, đám người Diệp Tinh Hà cảm thấy áp lực như núi lớn!
"Tiếp theo! Chu Bối Bối!"
"Hai điểm! Không được, không được!
"Vương Phi Dương!"
"Ba điểm! Kém một chút!
Một đám học sinh điên cuồng công kích Triệu Đức Trụ, không ai có thể lay động phòng ngự của hắn!
Kiểm tra qua hơn 300 người! Người cao nhất chỉ có 6 điểm mà thôi!
Da đầu Giang Nam tê dại: "Ông lão này có cấp bậc gì chứ? Không phải là Đạo Thiên chứ?"
Chung Ánh Tuyết: "Không dùng tới linh lực! Căn bản nhìn không ra cấp bậc!"
Sắc mặt Diệp Tinh Hà ngưng trọng: "Triệu đại gia chính là xe tăng trọng giáp được mệnh danh là Long Khải Hoa Hạ!"
"Thời điểm linh khí mới hồi phục, từng dùng thân thể cưỡng ép chặn cánh cổng không gian Linh Khư cấp Kim Cương! Một con linh thú cũng không thả ra"
"Là một giữ cửa chân chính không ai không phục!
"Nam thần! Hãy dùng hết toàn lực! Nếu không sẽ không có cơ hội!"
Giang Nam nặng nề gật đầu! Trở nên nghiêm túc!
Ngay sau đó!
Trên đài cao truyền đến một tiếng nổ lớn!
Ngay cả mặt đất cũng chấn động ba trận!
Tại chỗ có một đám mây nấm nhỏ, luồng không khí mạnh mẽ!
"Ha ha! Tên nhóc này không tệ! 9 điểm!"
Chỉ thấy trên đài cao, thanh niên sắc mặt tái nhợt, tóc dài che mắt yên lặng gật đầu rời đi!
"Cao Hưng Vũ! 9 điểm!"
Dưới sân xôn xao một trận!
"Mẹ kiếp? Ai? Trâu bò vậy!"
"Không biết!"
"Đại học linh võ Thủ Đô đúng không?"
"Hoàng Kim 5 sao! 9 điểm? Dị năng của hắn là gì?"
"Không thấy rõ! Chỉ thấy được vụ nổ!"
Sự xuất hiện của người này đã gây nên một sự chấn động không nhỏ!
Sinh viên đại học đến tranh cử không thiếu sự tồn tại mạnh mẽ, theo thời gian dần dần nổi lên!
7 điểm 8 điểm lại là số lượng không ít!
Luân phiên đến lượt đám người trường trung học như Giang Nam!
Liên tiếp 17 người đi lên! Không phải 0 điểm thì là 1 điểm!
Khiến không ít học viên cười to!
"Đám hài tử này đến đây để tấu hài đúng không? Phụt ha ha!"
"Có nhầm không! Còn có không ít Bạch Ngân!"
"Học viện nghĩ gì vậy? Tuyển một đám người vừa tốt nghiệp trung học làm gì? Đến ngửi khói sao?"
"Chậc chậc chậc! Tội nghiệp! Nói 0 điểm sợ đều là nể mặt!"
Đám người kia lại đi xuống, mặt đỏ bừng, nhưng cũng không thể làm gì được!
Dù sao thực lực chênh lệch bày ra ở nơi đó!
Không được chính là không được!
Mấy người phỏng vấn lúc trước, cũng sẽ là đạo sư ban 10 của đám người Giang Nam, nhìn một màn này cũng là bất đắc dĩ lắc đầu!
"Ai! Tuổi tác vẫn còn quá nhỏ!"
"Cũng không biết có thể có mấy người đi tới, hẳn cũng chỉ có 3 5 người?"
"Ban 10 do ai dẫn dắt?"
"Ngoại trừ Đào Hân Di còn có thể có ai?"
"Phụt... Chị Đào cũng đủ xui xẻo! 3 5 người sợ là không đủ thành lập một lớp chứ? Nhưng cũng rất tốt, còn có thể dạy 1 đối 1! Ha ha!"
"Xui xẻo? A... Xảy ra chuyện như vậy, chết nhiều học viên như vậy, đây là hình phạt mà cô ta nên nhận!"
Quan Hổ híp mắt lại: "Câm miệng! Ta đã nói không được nói về chuyện này!"
"Chuyện đó không phải là lỗi của Đào Tử! Không liên quan gì đến cô ấy!"
"Là Đảo Tử tự xin phép được dẫn dắt ban 10! Các ngươi..."
Có một số đạo sư sắc mặt không đẹp lắm!
Hốc mắt Đào Hân Di ửng đỏ: "Đừng nói nữa Hổ ca! Ta không sao!"
Cô nhìn đám học sinh trung học ở Giang Nam dưới đài, yên lặng cổ vũ cho bọn họ!



Bạn cần đăng nhập để bình luận