Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 970 -



Chương 970 -




Cao Hưng Vũ nghiến chặt răng, nghĩ đến hiểu quả thần kỳ của nhân sâm, liều mạng!
Mở nắp ra, cầm thìa lên, đào một muỗng nhét vào trong miệng dưới ánh mắt hoảng sợ vạn phần của mọi người!
Vào miệng liền tan, vô cùng thơm ngọt, mùi hôi thối trên người trong nháy mắt đã được loại trừ sạch sẽ, mùi thơm không gì sánh kịp lan tràn ở chóp mũi!
Tổng sản lượng linh lực trong cơ thể tăng lên tới 150% kinh người!
Cao Hưng Vũ cao hứng nói: "Trời ạ! Thứ này cũng quá thần kỳ! Vị cũng quá ngon đi! Ọe!"
Thứ hàng này thế mà còn có thể khôi phục linh khí, hơn nữa tăng lên tổng sản lượng linh khí?
Tê~
Lại vội vàng ăn một miếng: "Ọe ~ các ngươi đều nhìn ta làm gì? Mau ăn a! thật sự ăn rất ngon!"
Mặt đám người Vương Đông trắng bệch!
Hiện tại ngay cả Cao Hưng Vũ cũng biến thái như vậy sao?
Bộ dáng vừa ăn vừa nôn ọe của ngươi rất không có sức thuyết phục a!
Nhưng mà mùi hôi thối trên người đích xác đã biến mất, mọi người cắn răng giậm chân!
Đều mở hộp cơm ra dùng thìa múc ăn, mọi người nhao nhao liếc nhau, ánh mắt đều sáng ngời!
Rồi sau đó không nói hai lời cầm hộp cơm lên đẩy vào trong miệng!
Tiếng nôn mửa không dứt bên tai!
Thịt sầu riêng thật sự rất ngon, chỉ là lúc ăn mùi vị vẫn sẽ đi vào trong mũi...
Giờ phút này các học viên cũ nhìn các học viên mới điên cuồng đẩy đồ ăn khuya vào miệng mà đều bị dọa cho mặt trắng bệch!
Nhóm tân binh đợt này đều con mẹ nó quá tàn nhẫn a!
Giấy nhám đồ giũa còn chưa tính!
Còn vừa nôn ọe vừa ăn cớt?
Các ngươi bừa mở ra thế giới mới gì sao?
Đúng lúc này, Lưu Ly phòng 701 đứng ở trên ban công, một đầu tóc ngắn hô hấp nặng nề, trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo một vệt đỏ sẫm không bình thường!
Ánh mắt đỏ rực gắt gao nhìn chằm chằm Giang Nam, nhảy một cái đã nhảy xuống lầu!
Đi tới trước sạp hàng, vẻ mặt khát vọng nhìn Giang Nam!
Giang Nam mang vẻ mặt chột dạ, đây không phải là cô gái bệnh kiều kia sao?
"Còn bữa khuya không? Có thể bán cho ta một phần không?"
Giang Nam nuốt một ngụm nước bọt: "Nhưng ngươi không thối, không cần khử mùi!"
Lưu Ly liếm liếm môi: "Ta chính là muốn, chỉ cần là đồ của ngươi, ta đều muốn!"
Giang Nam rùng mình một cái: "Cái này... cái này không tốt lắm đâu? Thịt sầu riêng rất thối a! Ngươi không có gì thì ăn nó làm gì?"
Lưu Ly nghiêng người về phía trước: "Ta mặc kệ! Thối thì tính là gì? Chỉ là thịt sầu riêng thôi! Cũng không phải cái gì khác!"
"Coi như là thứ kia thật, chỉ cần là của ngươi! Ta..."
Giang Nam nổ tung, tiến lên che miệng Lưu Ly lại: "Ngươi đừng nói nữa, ngươi nói nữa sẽ bị người ta coi là biến thái bắt đi đấy!"
Vội vàng đưa cho Lưu Ly một hộp đồ ăn khuya khử mùi: "Đây, không cần tiền của ngươi!"
Lần trước Lưu Ly mang dép lê của mình chạy hơn 800 km, mình còn rất áy náy!
Coi như bồi thường cho cô!
Lưu Ly đỏ mặt, ngơ ngác nhìn Giang Nam!
Hắn... hắn lại sờ miệng của ta?
Trời ơi!
Hơn nữa còn tặng đồ ăn khuya cho ta?
Hắn quả nhiên vẫn yêu ta!
Vẻ mặt Lưu Ly hưng phấn, mở bữa ăn khuya khử mùi ra liền bắt đầu ăn!
Oa... Còn ngon như vậy!
Linh lực thân thể đều bởi vì tình yêu mà xao động!
Giang Nam nhìn vẻ mặt hạnh phúc của Lưu Ly, không đến mức ngon tới vậy chứ?
Đúng lúc này, chỉ nghe một tiếng "rốp" truyền đến!
Thân thể Lưu Ly cứng đờ, khuôn mặt trắng bệch, lông mày nhíu lại!
Bàn tay nhỏ bé thò vào miệng, một viên kim cương to bằng móng tay bị Lưu Ly lấy ra...
Còn mang theo một miếng răng nhỏ...
Ánh mắt lạnh lẽo nhất thời rơi vào trên người Giang Nam!
Mặt Giang Nam trắng bệch!
A cái này...
Đây là lúc thu thập thịt quả không lựa sạch sẽ? Làm rơi viên kim cương?
Giang Nam vẻ mặt lúng túng cười: "Su su ~ Surprise! A ha ha ha..."
"Đây chính là một bất ngờ nho nhỏ ta chuẩn bị cho ngươi, có thích không?"
Lưu Ly ngẩn ra, ngơ ngác nhìn viên kim cương trong suốt trong tay!
Oa! Hắn cũng quá tốt, quá lãng mạn đi?
Vậy mà lại giấu kim cương trong bữa ăn khuya làm quà cho ta?
Hắn quả nhiên vẫn quan tâm ta a!
Trái tim Lưu Ly cũng tan ra, trân trọng nắm viên kim cương trong lòng bàn tay, xấu hổ nói: "Ta sẽ bảo quản thật tốt..."
Nói xong liền trở về ký túc xá, trông rất là vui vẻ!
Giang Nam thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng lừa gạt qua chuyện!
Bị đám học viên ngồi xổm ở cửa lầu lùa đồ ăn khuya kia nhìn đến choáng váng!
Giấu kim cương trong bữa ăn khuya?
Ngươi lãng mạn kiểu gì vậy?
Sẽ không phải là lúc lấy thịt quả không chọn sạch sẽ...
Rốp rốp!
Vẻ mặt Cao Hưng Vũ cứng đờ, răng cửa gãy bay ra hơn mười mét, mặt đau đến trắng bệch!
Lúc này các học viên ăn khuya phía dưới trong miệng thỉnh thoảng vang lên tiếng "rốp rốp", cũng có tia lửa cùng răng vỡ nứt ra!
Giờ phút này trong đêm đông, có vẻ đặc biệt yên tĩnh, từng ánh mắt phảng phất như có thể giết người rơi xuống trên người Giang Nam!
Giang Nam mang vẻ mặt chột dạ: "Đừng... Đừng hiểu lầm, đây chỉ là hoạt động rút thăm trúng thưởng!"
"Để đáp lại sự ủng hộ nhiệt tình của đông đảo người tiêu dùng đối với sạp hàng từ trước đến nay! trong bữa ăn khuya khử mùi, ngẫu nhiên thả một ít kim cương làm phần thưởng!"
Chỉ cần ăn ra một viên kim cương là có thể hồi vốn nha, còn có thể bán không ít tiền!"
[Giá trị oán khí từ Cao Hưng Vũ +1000!]
[Giá trị oán khí từ Vương Đông +1000!]
Đây đâu phải là kinh hỉ? Rõ ràng chính là kinh hách a!
Là ngươi không lựa sạch sẽ có được hay không? Đây là cố ý giết người...
Đúng là lời nói văn vở, lão tử thiếu chút nữa liền tin a!
Ngày mai còn phải quay về trường cũ chỉ đạo dạy học a!
Thối thì không thối! Nhưng răng không còn!
Nam Thần quả nhiên vẫn là hố!
"Đáng giân! Đời này quyết định sai lầm nhất của ta chính là tin Nam Thần!"
"Răng của ta, răng cắn hạt dưa không gì không làm được!"
"Ai? Sao ta còn chưa ăn trúng?"
"Ha ha ~ ngươi xác định không nuốt vào bụng rồi đi? ngày mai đi WC lấy gậy móc đi! không chừng đi xuống đường còn có thể đi ra..."
"Ta liều mạng với Giang Nam!"
"Ngươi đánh không lại hắn!"
"Vậy... Ta đây mắng hai câu trút giận được không?"
"Ngươi cũng mắng không lại hắn..."
Giang Nam giờ phút này khó tránh khỏi có chút chột dạ, đã chuẩn bị dọn quán chạy trốn!
Nhưng mà đúng lúc này, một bóng người lại từ trên lầu ký túc xá trở xuống, vẻ mặt kích động!
"Nam Thần! Đừng vội đi!"
Chẳng qua tư thế của hắn có chút kỳ quái! Không biết vì sao, khom lưng...
Thường Phát khom lưng một đường xông tới cực kỳ giống Quy thừa tướng, hoặc là tôm binh cua tướng?
Giang Nam mang vẻ mặt cảnh giác!
"Ta nói cho ngươi biết, muốn trả hàng không cửa, tiền đã vào trong túi ta thì đừng mơ ta lấy ra lại!"
"Coi như ta đồng ý, ngươi cũng phải hỏi qua nắm đấm của ta có đồng ý hay không!"
"Coi như là nắm đấm của ta đồng ý, ngươi cũng phải hỏi Tiểu Tửu Oa có đồng ý hay không!"
Tiểu Tửu Oa: "Không đồng ý không đồng ý!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận