Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1441:

Chương 1441:
Tử thủ một mảnh lãnh thổ này!
Nhưng những năm gần đây Linh Khư mới xuất hiện thường xuyên, hơn nữa Phật quốc cũng không yên tĩnh!
Tình thế bên phía căn cứ Tiền Tiêu cũng bước đi gian nan!
Giang Nam làm sao cũng không nghĩ tới, bên phía Tây Cương thế mà lại mắc trong thế cục như vậy!
Nhìn trên xe tải có không ít binh sĩ Long Uyên đều ôm súng, nhìn ra xa sa mạc!
Trên mặt đều bị phơi nắng ngăm đen, tróc da, thậm chí có binh sĩ Long Uyên khuôn mặt thoạt nhìn còn rất non nớt, hiển nhiên tuổi tác cũng không lớn!
Thấy Giang Nam nhìn lại, cười đáp trả vô cùng tươi tắn!
Trong lòng Giang Nam không khỏi thắt lại, nghiêm nghị kính nể, lấy mu bàn tay dụi dụi mắt.
Chính bởi vì có bọn họ thủ hộ một mảng sơn hà tráng lệ này, mới có được một Hoa Hạ an định tường hòa!
"Tiểu Nam? Sao vậy?"
"Không có việc gì, bão cát quá lớn, có chút cay mắt..."
Quý Xuyên cười hì hì: "Nam Thần, ngươi không biết đâu, các anh em đều muốn gặp được ngươi!"
"Đoạn thời gian trước, nhóm vũ khí khốn linh đầu tiên đưa đến căn cứ Tiền Tiêu, các anh em đều vui ra rắm!"
"Buổi tối hận không thể ôm đạn pháo để ngủ, trong tay có được hỏa lực, trong lòng cũng nắm chắc a!"
Lời này vừa nói ra, binh lính Long Uyên trên xe đều lấy lại tinh thần, nhất thời náo nhiệt hẳn, nhao nhao nói đến uy lực vũ khí!
Trong ánh mắt nhìn Giang Nam tràn ngập cảm kích chân thành!
Mà Giang Nam lại xấu hổ lau mũi!
Không nghĩ tới nhóm vũ khí khốn linh đầu tiên đã được chế tạo ra và vận chuyển đến Tây Cương!
Động tác đủ nhanh!
Đám Tiểu Ngưu Phê ị cũng không ít?
Nhìn các anh em hưng phấn như vậy, hẳn cũng không nên nói ra cho bọn họ biết vũ khí khốn linh được làm từ cứt đi?
Rất nhanh, radar của máy bay cảnh báo đã tìm thấy bầy thú thứ ba!
Cũng không chạy đến khu vực đông đúc dân cư, mà lại tụ tập tại một chỗ bỏ hoang trong thành thị!
Quy mô mấy trăm con, đoàn người Giang Nam phối hợp với đội hành động săn thú của Quý Xuyên, rất nhanh đã bắt giữ được!
Mà ven đường có mấy linh thú lạc đàn cũng bị phân đội đuổi theo đánh chết, sau đó sẽ có bộ đội hậu cần tới xử lý!
Đến lúc này, đàn thú lao ra khỏi khu không người xem như hoàn toàn bị giải quyết!
Đám người Giang Nam vừa lúc cũng đi nhờ xe chạy thẳng đến căn cứ Tiền Tiêu!
……
Trước khu không người Địch Khắc, trạm Tiền Tiêu số 001 tọa lạc trong bình cốc do hai ngọn núi đá hình thành!
Là căn cứ then chốt trọng yếu nhất của Tây Cương, trái tim của tất cả trạm Tiền Tiêu, diện tích mặt đất cực kỳ khủng bố!
Bên trong có sân bay, nhà ga, kho đạn dược, nhà ga, vật tư đầy đủ, các loại kiến trúc công năng san sát nối tiếp nhau!
Thậm chí có thể so với một tòa thành thị loại nhỏ!
Tường vây cao ngất, phía trên được trang bị tên lửa, pháo phòng không đầy đủ!
Ban đêm lại có không ít binh sĩ Long Uyên ra ra vào vào làm việc, khung cảnh vô cùng nhộn nhịp!
Giờ phút này, Sơn Miêu mặc một thân quân trang Ám Dạ, phía trên có dính không ít máu thú lầy lội!
Cứ như vậy đứng nghiêm tại cửa căn cứ Tiền Tiêu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào dòng xe cộ qua lại trên quốc lộ!
Hai binh sĩ Long Uyên đứng gác bên cạnh không khỏi xì xào bàn tán!
"Đội trưởng Sơn Miêu của quân đoàn Ám Dạ đúng không? Chẳng phải vừa mới chấp hành xong nhiệm vụ trở về sao? Lại đứng ở cửa làm gì? Cũng đã đứng yên hai tiếng rồi!"
"Đã mấy ngày liền đều như vậy, mỗi ngày đến đứng hai giờ..."
Chỉ thấy Sơn Miêu cúi đầu nhìn đồng hồ, nhíu mày!
"A~ Hôm nay cũng chưa tới sao?"
Trong mắt không khỏi mang theo vài phần mất mát, vừa muốn xoay người rời đi!
Giang Nam đột ngột xuất hiện ở trước mặt Sơn Miêu, giang hai tay ra trực tiếp ôm lấy, giống như là gấu túi treo ở trên người Sơn Miêu!
"A ha ha ha!"
"Có phải đặc biệt đến chờ ta hay không? Nhớ ta tới như vậy sao?"
"Đến đây! Để ta xem có rám nắng không?"
Sơn Miêu đỏ mặt, ánh mắt nhìn về nơi khác!
"Ta chỉ trùng hợp mới làm xong nhiệm vụ vừa trở về mà thôi, trùng hợp!"
"Đừng... Đừng ôm, trên người ta bẩn, cọ bẩn hết người ngươi bây giờ!"
Giang Nam cười hì hì: "Không đen lắm, nào! Ăn kẹo bổ đi!"
Lập tức không nói lời nào nhét viên Thịnh Thế Mỹ Nhan Đan vào miệng Sơn Miêu!
Mà hai binh sĩ Long Uyên đứng gác ở cửa kia biểu lộ dần dần buồn cười!
Thì ra mấy ngày nay đều đang chờ Nam Thần tới?
Đội trưởng Sơn Miêu không thích hợp nha!
Rất nhanh, Quý Xuyên đã lái xe tới, mặt Sơn Miêu càng đỏ hơn.
Một phát bắt lấy sau gáy Giang Nam, kéo hắn từ trên người mình xuống, đặt trên mặt đất!
"Ngươi nếu lại tới chậm vài ngày, ta liền sẽ đi trạm gác số 097 chấp hành nhiệm vụ!"
"Lần này vừa vặn có thể ngồi cùng một chuyến xe!"
Ánh mắt Giang Nam vẫn nhìn chằm chằm Sơn Miêu, biểu lộ tươi cười, dần dần khống chế không được ý cười trên mặt!
"Nói một câu nhớ ta khó lắm sao?"
Sơn Miêu cười rạng rỡ: "Nhớ! Nhớ muốn chết!"
Giang Nam không ngừng gật đầu, vẻ mặt hòa tan, đúng đúng đúng, thứ ta muốn chính là những lời này a!
Hả? Hình như chỗ đó không đúng?
[Giá trị oán khí từ Lạc Thiên Hồng +1000!]
Sơn Miêu: …
Khuôn mặt Giang Nam trắng bệch!
Chờ đám Chung Ánh Tuyết tới, Sơn Miêu cười phất tay: "Cùng tới luôn sao? Đi! Dẫn mọi người làm quen với căn cứ!"
Chỉ thấy Giang Nam mang vẻ mặt tủi thân ôm đầu đứng ở bên cạnh Sơn Miêu, trên trán còn có một cục u lớn!
Mấy người run rẩy, đồng thanh nói: "Chào chị Sơn Miêu!"
Một hàng lập tức tiến vào căn cứ, giờ phút này Ngô Lương làm gì còn nhịn được?
Lại gần Sơn Miêu hỏi thăm chỗ ở của Thiết Ngưu, rồi nhanh như chớp bỏ chạy không thấy bóng dáng!
Hiển nhiên là đi giải trừ nỗi khổ tương tư!
Mà Sơn Miêu lại dẫn mọi người tham quan trong căn cứ!
Sự tồn tại của tiền đồn không thua gì tầm quan trọng của khu 53 với nước Mỹ!
Bên trong cũng có thiết bị thí nghiệm cỡ lớn, rất nhiều thứ bí mật không chưa được công bố đều đi ở tuyến đầu thời đại!
Giang Nam xem như được mở rộng tầm mắt, nhưng ánh mắt cũng không nhịn được đánh giá chung quanh!
Sơn Miêu trợn trắng mắt: "Ngươi lại nghĩ tới chuyện xấu gì?"
Giang Nam cười xua tay: "Nào có, chỉ đang suy nghĩ kho vũ khí đạn dược của căn cứ Tiền Tiêu ở chỗ nào!"
"Kiên ca đều đã nói, chỉ cần ta lấy được hạch tâm về, vũ khí khốn linh gì gì đó ta cứ tùy tiện lấy!"
"Ta muốn lấy ít tên lửa xe tăng, pháo điện từ, đầu đạn hạt nhân gì đó hẳn không quá đáng đúng không?"
Sơn Miêu che mặt, quỷ mới dám dẫn ngươi đi tham quan kho vũ khí!
Chuyện xấu ngươi làm lại không phải một lần hai lần!
Cũng không dám lại dẫn Giang Nam đi dạo lung tung, trực tiếp đi tới tòa nhà văn phòng quân bộ Tây Cương, tới tìm Vương Đại Lôi!
Còn chưa vào sân, Giang Nam đã bị một con mèo quýt mập mạp hấp dẫn ánh mắt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận