Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 762 -



Chương 762 -




Giang Nam cười rạng rỡ: "Ngươi nó cái gì thì là cái đó! Nhưng nửa đêm ta thật vất vả mới tới được một chuyến, bia cũng không uống thì cũng quá không nể mặt nhau rồi đúng không?"
Tiêu Chấn liếc mắt nhìn Giang Nam một cái: "Vậy thì uống một chai là được, ta cũng thích uống loại bia chai xanh này!"
Nói xong liền ngồi lên giường: "Thất thần cái gì? Bắt đầu đi! Chờ chờ cái gì!"
Giang Nam: ???
Mẹ nó?
Ta chỉ nói thế, vậy mà ngươi làm thật!
Chỉ thấy Giang Nam cầm lấy một chai bia, cười vui vẻ: "Thích uống thứ này sao? ”
Tiêu Chấn: "Ừm, thứ này khá ổn, hơn nữa còn..."
"Bốp!"
Lời còn chưa dứt! Liền trực tiếp bị Giang Nam bổ đầu!
Cả người trợn mắt, hai chân đạp một cái, hôn mê trên giường!
Giang Nam cười hắc hắc: "Xin lỗi! Cái thứ này ở chỗ ta đều dùng để bổ đầu! ”
Nói xong móc ra một chuỗi còng tay Khốn Linh còng Tiêu Chấn lại!
Còng được một nửa, Tiêu Chấn bừng tỉnh, giãy dụa một trận!
"Ngươi thế nhưng lại ám hại ta? Ngươi có giỏi thỉ đánh với ta xem!"
"Bốp!"
Giang Nam cầm chai bia Đại Lục Đoạt Mệnh, hướng về phía đỉnh đầu của Tiêu Chấn lại đập một phát!
[Giá trị oán khí từ Tiêu Chấn +1000! ]
Giang Nam bĩu môi: "Hiện tại con người đều hay có loại đam mê thật kỳ quái!"
Đối với linh võ giả cấp Bạch Kim, Đại Lục Đoạt Mệnh chỉ có thể làm choáng hơn 10 giây!
Nhưng cũng đủ Giang Nam chế phục Tiêu Chấn rồi!
Chờ Tiêu Chấn tỉnh lại lần nữa, hai tay hai chân đều bị một chuỗi còng tay Khốn Linh còng chặt lấy!
Ngay cả miệng cũng bị nhét một đôi dép!
"!!"
Giờ phút này Tiêu Chấn giống như là cừu non đang chờ làm thịt, hoàn toàn không có nửa điểm năng lực phản kháng, ánh mắt hoảng sợ!
Chỉ thấy Giang Nam híp mắt cười sáng lạn!
"Ngươi cho rằng bản thân ngươi không sai! Vậy nên, ta đành phải chuẩn bị cho ngươi một khóa giáo dục cải tạo kỳ hạn 1 tuần!"
Tiêu Chấn: !!
"Bành!"
[Giá trị oán khí từ Tiêu Chấn +1000! ]
[Giá trị oán khí từ...]
Điên cuồng giãy dụa, trong lúc này áo choàng tắm của hắn cũng rơi xuống!
Cả người Tiêu Chấn cứng đờ, trong không khí hoàn toàn lâm vào yên tĩnh!
......
......
Giang Nam liếc mắt một cái!
Miệng nhỏ bĩu môi: Xì~
[Giá trị oán khí từ Tiêu Chấn +1000! ]
[Giá trị oán khí từ Tiêu Chấn...]
Ah, ah!
Ngươi giải thích cho ta, tiếng "xì" của ngươi rốt cuộc có ý gì?
Ngươi khinh thường ai vậy?
Vì sao lại có vẻ mặt khinh bỉ?
Cái này quả thực so với bị trói còn làm cho người ta phát điên a!
Chỉ thấy nụ cười trên mặt Giang Nam càng lúc càng biến thái, bóp bóp nắm đấm!
"Thật ngại quá! Báo thù không bao giờ chờ qua đêm!"
Nói xong cả người trực tiếp nhào tới, nắm đấm tuông như mưa!
Tiếng vang "bốp bốp"không dứt, quyền nện vào thịt!
Đánh tới mức chân giường đều lắc lư!
"!!"
[Giá trị oán khí từ Tiêu Chấn +1000! ]
[Giá trị oán khí từ...]
Phòng ở tầng dưới!
Hai anh em Tề Đức Long và Tề Đông Cường, mỗi người bưng chậu rửa mặt trong tay!
Giờ phút này nghe trên lầu truyền đến tiếng "kẽo kẹt", cùng các loại thanh âm hỗn tạp, không khỏi liếm liếm môi!
"Chấn ca lợi hại a, vừa mới trở về liền không yên? Chậc chậc chậc!"
"Đều bị người ta đánh thành như vậy mà vẫn còn có sực chiến đêm? Mạnh mẽ!"
"Ai, Đông Cường! Ngươi nói hai chúng ta chảy máu cam có phải là bởi vì nghẹn đến phát hỏa hay không!"
"Có đạo lý có đạo lý!"
Nhưng mà ước chừng hai giờ trôi qua, thanh âm còn chưa kết thúc!
Hai anh em thực sự ngạc nhiên!
Chấn ca... Thật sự mạnh mẽ!
Phòng Tiêu Chấn trên lầu!
Giang Nam đứng dậy lau mồ hôi trên đỉnh đầu, vẻ mặt thoải mái!
Tiêu Chấn vừa khôi phục một chút vết thương lại bị đánh sưng lên, giờ phút này dùng ánh mắt đã sưng thành một khe, oán hận nhìn chằm chằm Giang Nam!
Không phải con người! Ngươi không phải là con người!
Không có ai lại đấu pháp như ngươi!
"Ai ui? Còn dám trừng mắt nhìn ta?"
Chỉ thấy Giang Nam khiêng Tiêu Chấn lên, thuấn di một cái liền không còn bóng dáng!
Biệt thự Phong Lâm!
Tại phòng Ngô Lương, giờ phút này đang dạy Hùng Nhị viết bài!
Giang Nam đột nhiên xuất hiện khiến hai người hoảng sợ!
"Nam ca! Ngươi đây là..."
"Ngươi khiêng cái gì?"
Giang Nam cười hắc hắc: "Cũng đừng học nữa! Càn phải kết hợp học tập vui chơi điều độ! Nào nào! Giúp ta đánh!"
Nói xong ném Tiêu Chấn trên vai xuống mặt đất!
[Giá trị oán khí từ Tiêu Chấn +1000! ]
[Giá trị oán khí...]
Nghe đi! Đây còn là tiếng người sao?
Ngô Lương mở to hai mắt: "Mẹ kiếp! Đây không phải là..."
Hùng Nhị: "Ah! Hắn..."
Giang Nam: Shh ~
Ba người liếc nhau, vây quanh Tiêu Chấn một vòng, nụ cười trên mặt trở nên tà ác!
"Có thù báo thù! Có oán báo oán! Đánh cho ta!"
"Bốp bốp!"
Ba người cúi đầu khom lưng ra sức đánh!
"A! Ô ô~"
[Giá trị oán khí từ Tiêu Chấn...]
Hai giờ nữa trôi qua!
Nhìn Tiêu Chấn đang sùi bọt mép bất tỉnh nhân sự trên mặt đất!
Ngô Lương nuốt nước bọt: "Nam ca... Nếu như bị người ta phát hiện thì sao?"
Hùng Nhị: "Tối nay chúng ta sẽ chỉnh đứt hắn luôn sao?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận