Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 641 -



Chương 641 -




Giờ phút này, thanh niên tóc dài và Lâm Sâm dựng thẳng lỗ tai nghe thanh âm truyền đến từ lều trại, không khỏi nuốt nước miếng!
Cực kỳ ghen ghét!
"Cái này... Có phải quá trực tiếp rồi hay không?"
"Nhịp điệu này! Trời đất! Cái tên Tôn Lỗi này, bình thường nhìn không ra a!"
"Chậc! Cái này cần dùng tới bao nhiêu sức lực a! Lợi hại!"
"Ah ah ah! Ta cũng muốn! Tại sao lúc này người trong lều không phải là ta chứ?"
Hạ Dao cắn chặt môi dưới, cố nén ý cười!
Cái này ... Còn có người muốn tranh đoạt được ăn đánh sao?
Tiểu Nam thật bại hoại mà!
Ba phút sau, Giang Lưu Ly kéo lều ra một khe hở nhỏ, thò đầu ra!
Chỉ thấy giờ phút này tóc Giang Lưu Ly có chút lộn xộn, thở dốc từng ngụm! Sắc mặt đỏ bừng!
Không có cách nào! Mở Phần Huyết để tát người cũng thật mệt mỏi a!
"Còn có người nào muốn tới không? Người bên trong đã sắp không còn được rồi!"
Ừm... Theo nghĩa đen!
Lâm Sâm cùng thanh niên tóc dài vừa nghe, nhất thời ánh mắt sáng ngời! Không khỏi giơ tay lên!
"Ta! Ta đi! Tôn Lỗi rác rưởi này! Chỉ mới bao lâu mà đã không chịu nổi chứ? Ta chắc chắn là tốt hơn hắn ta! Để ta đi!
"Tên này không được sao? Rác rưởi! Để ta! Chọn ta đi! Ngươi chọn ta!
Diệp Tinh Hà và Tề Ngọc đều choáng váng rồi!
Cái này ... Cuộc cạnh tranh này khốc liệt tới như vậy sao?
Không khỏi rùng mình một cái!
Nam thần mẹ nó cũng quá tàn nhẫn a! Sau này có muốn chơi thủ đoạn với ai cũng đừng chơi với Nam thần a!
Chơi với Nam Thần?
Chết thế nào cũng không biết được? Ngay cả bị đánh cũng đều tranh tới mặt đỏ tai hồng!
Hết đường cứu chữa!
Bàn tay nhỏ bé của Giang Nam nhếch lên, thanh niên tóc dài cười ha ha!
Một bước tiến lên, hai tay chắp trước ngực! Như một con thú dữ đâm vào lều!
"A!"
[Giá trị oán khí từ Thường Phát +1000!]
Nào nào!
Là do chính người đòi tới!
Đánh chết chúng ta sẽ chôn ngươi!
Hai cánh tay Giang Nam điên cuồng đánh ra! Vẻ mặt phấn khích!
Đánh đến mức cái đầu đồi to hơn một vòng!
Lâm Sâm ở bên ngoài manbg vẻ mặt đáng tiếc, oán hận nhìn lều trại một cái!
Sao lại không chọn ta? Chướng mắt ta sao?
Nghe tiếng giòn vang từ trong lều trại, Lâm Sâm rốt cuộc không nghe được nữa!
Trực tiếp đi vào rừng ngoài doanh địa, tai không nghe tâm liền tịnh!
Tìm thấy hai người anh em đang canh gác!
"Sâm ca? Sao ngươi lại ra ngoài?"
Lâm Sâm hít một hơi thuốc, vẻ mặt phiền muộn: "Hai người trở về đi! Để ta giúp hai người canh gác một lát!"
"Cứ theo tiết tấu này! Thường Phát cũng chịu không được bao lâu liền phế! Đến lúc đó hai người lại tới!"
Hai người ngây ngẩn: "Tới đâu cơ?"
Lâm Sâm thần bí cười: "Tới đâu sao? Tới đỉnh!"
"Nghe ta! Không sai! Qua đó đi! Có chuyện tốt!"
Hai người mang theo nghi hoặc nồng đậm trở lại doanh địa!
Chỉ thấy trong lều trại màu vàng truyền đến một trận âm thanh giòn vang có tiết tấu!
Mơ hồ còn có thể nhìn thấy bóng người nhấp nhô!
Hai anh em liếc nhau một cái, nhao nhao nuốt nước miếng, ánh mắt sáng lên!
Cái này ... Kích thích như vậy sao?
Không bao lâu, Giang Lưu Ly trong lều trại liền thò đầu ra!
Tóc rối bời, khuôn mặt xinh đẹp đỏ thẫm!
Nhìn thấy hai anh em bên ngoài ánh mắt sáng ngời, không khỏi liếm liếm môi: "Hai vị tiểu ca ca? Muốn cùng vui vẻ không? Đưa các ngươi lên đỉnh!"
Hai người ngạc nhiên!
"Cùng... Cùng nhau sao?"
"Như vậy cũng không tốt lắm thì phải?"
"Hiện tại đều chơi như vậy sao?"
Giang Lưu Ly khẽ chớp mắt: "Ai nha! Đến đây~"
Hai người làm sao còn có thể kháng cự?
Cái này ... Ai có thể cưỡng lại chứ!
Nhanh như chớp chạy tới, hai tay chắp lại! Như mãnh thú đâm vào!
"A!"
Một trong hai người liền gục ngã trong nháy mắt!
Mà một người anh em khác vừa xông vào lều trại, tươi cười trên mặt cũng liền cứng đờ!
Biểu tình cũng trở nên hoảng sợ!
Chỉ thấy có hai người bị đánh sưng lên một vòng đang xếp chồng lên nhau ở một bên!
"Ngươi..."
"A!"
Không gian trùng động vừa mở ra! Đại Lục Đoạt Mệnh liền bổ xuống!
Giang Nam vỗ vỗ bàn tay nhỏ, nhìn hai con mèo già nằm trên mặt đất!
Cười đắc ý: "A ~ đúng là đàn ông!"
"Bạch bạch bạch! Bạch bạch! Bạch!
Trong tù!
Những học viên mới không biết chuyện, giờ phút này nhìn lều trại màu vàng mà nuốt nước bọt!
"Chậc chậc chậc! Đã có 4 người vào trong! Cũng quá dữ dội!"
"Ai ~ đến trâu cũng phải mệt chết! Cày cấy như vậy có mà hỏng cả trâu!"
"Ước được vào trong cày cấy!"
Ninh Du Du đỏ mặt: "Phi! Không biết liêm sỉ, lại ở trong doanh địa làm ra loại chuyện xấu hổ này!
Hạ Dao nhịn không được vui vẻ! Người phụ nữ không biết liêm sỉ kia chính là Tiểu Nam!
Thấy bốn phía không có người trông coi, Hạ Dao lặng lẽ phun chìa khóa từ trong miệng ra, cởi bỏ còng tay Khốn Linh!
Tất cả mọi người thấy thế đều cả kinh!
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Làm sao cô ấy có được chìa khóa?
Hạ Dao: "Suỵt ~ mọi người đừng lên tiếng!"
"Ta chỉ hỏi một câu, mọi người có muốn trốn ra ngoài không?"
Tất cả mọi người vừa nghe đều gật đầu, ánh mắt kích động!
Hạ Dao: "Vậy phải nghe theo lời chỉ huy, lát nữa ta sẽ tháo còng tay Khốn Linh cho các ngươi! Tất cả mọi người nhanh chóng phục hồi! Nhưng đừng nhúc nhích, thời gian vẫn chưa đến!"
Mọi người nhao nhao gật đầu!



Bạn cần đăng nhập để bình luận