Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 362 -



Chương 362 -




"Không có... Chúng ta cảm thấy phiền chán với chuyện đánh đánh giết giết, nên dẫn các anh em đi teambuilding ở châu Phi!"
Giang Nam: ???
Mẹ kiếp!
Lý do này của ngươi đúng là không cách nào phản bác!
Rofi. Carpen nhìn trái nhìn phải, thấp giọng nói: "Người anh em! Lần này các ngươi tới cũng là..."
Giang Nam: "Shh! Ngươi cũng phía sau ta là ai! Ta không chỉ muốn! Còn muốn rất nhiều! ”
Rofi. Carpen giật mình, đứng sau lưng Giang Nam chính là toàn bộ Hoa Hạ!
Chỉ thấy Giang Nam thở dài nói: "Chỉ lo không có đường! Thế nào lão ca? Có người dẫn đường không? Giới thiệu đi!"
"Một khi chuyện thành, số lượng lớn như vậy! Ngươi chỉ cần rút ra một chút! Chẳng phải kiếm được đầy bồn sao? ”
Ánh mắt Rofi. Carpen lóe lên, cắn răng nói: "Lão đệ, ta có thể giới thiệu người cho ngươi, nhưng chuyện này ta không thể xen vào!"
"Tôm tép như chúng ta, uống chút canh cũng sợ bị nghẹn chết!"
Nói xong nhét cho Giang Nam một tấm danh thiếp!
"Hàng cơ bản đều từ trong tay hắn chảy ra, ngươi tìm hắn là được!"
Giang Nam vui vẻ nhận lấy danh thiếp, vỗ vỗ bả vai Rofi!
Một đám người kéo Jessie đã bị đánh sưng mặt, giống như chạy trốn ôn thần, vội vàng rời đi!
Giang Nam thì nhìn thoáng qua danh thiếp, nhíu mày.
Bạch Thiên Tầm ngạc nhiên nói: "Đã tìm được người xuất hàng rồi sao? Vậy theo con đường này chẳng phải là có thể tìm được vị trí của công ty công nghệ sinh học Dracula sao?"
Bọn họ còn chưa tới nơi, manh mối đã tới tay?
Giang Nam cũng quá thần thánh rồi a?
Lại nói sao hắn có thể quen biết mấy người trong giới này?
Hơn nữa còn là gia tộc Rofi có thế lực không nhỏ?
Sơn Miêu nói, "Có thể tin tưởng không?"
Giang Nam lắc đầu nói: "Chỉ tin được ba phần! Có lẽ quay đầu liền bán đứng chúng ta! ”
"Loại người quanh năm hành tẩu trong thế giới ngầm này, trên mặt thì vui vẻ nở nụ cười với ngươi, nói không chừng sau lưng lại đâm dao vào ngươi!"
"Có thể điều tra về người trên danh thiếp! Nhưng trước tiên không cần liên lạc!
Nói xong lại lấy ra một thiết bị định vị từ trong không gian dị độ ném cho Bạch Thiên Tầm!
"Theo dõi đám người Rofi này! Là mèo kiểu gì cũng ngửi thấy được mùi tanh, chúng ta đi theo hắn ta!"
Bạch Thiên Tầm nhìn bộ định vị với vẻ mặt ngốc trệ!
Phía trên biểu hiện vị trí của Rofi. Carpen!
Chỉ mới tiếp xúc một lát, đã đặt thiết bị truy tìm lên thân người ta?
Là lúc choàng vai sao?
Bạch Thiên Tầm ngơ ngác nói: "Sơn Miêu! Bình thường Ám Dạ các ngươi chấp hành nhiệm vụ đều có trình độ thế này sao?"
Sơn Miêu nhìn sườn mặt Giang Nam, quay đầu nói: "Không... Đây là lần đầu tiên ta ra ngoài làm nhiệm vụ với Tiểu Nam!"
Cô có chút ngại ngùng khi nói!
Bình thường mình dẫn tiểu đội chấp hành nhiệm vụ, cho tới bây giờ đều xông thẳng vào rồi đánh!
Mà phía bên này! Giang Nam lấy điện thoại ra chuyển sang chế độ selfie!
Chụp một tấm với biển!
Sau đó gửi cho Chung Ánh Tuyết!
Kết quả, giây tiếp theo, cuộc gọi video trực tiếp gọi tới.
Giang Nam chấp nhận!
Đập vào mắt chính là khuôn mặt mỹ lệ của Hạ Dao và Chung Ánh Tuyết!
Ánh mắt Hạ Dao trong suốt: "Oa! Tiểu Nam, ngươi đang ở đâu vậy? Trên thuyền à?"
Chung Ánh Tuyết: "À~ ngươi đi làm nhiệm vụ ở đâu? Có nguy hiểm không?"
Giang Nam cười rạng rỡ: "Ai da, là một nhiệm vụ tập huấn, không nguy hiểm!"
Đột nhiên trong màn hình xuất hiện khuôn mặt của Ngư Thanh Thanh chen vào: "A~ Ám Dạ chấp hành nhiệm vụ sao? Cho ta xem nữa!"
Giang Nam trừng mắt: "Ai ui? Lén ta đi ăn lẩu à?"
Chung Ánh Tuyết cười hắc hắc, giơ điện thoại di động lên: "Tổ chức tiệc mừng cho Dao Dao~"
Chỉ thấy trong phòng có Ngô Lương, còn có mấy người Tần Thụ đều ở đây, mọi người chào hỏi với Giang Nam!
Trong mắt Giang Nam tràn đầy sự ôn nhu.
Đúng lúc này, đám người trên thuyền bỗng trở nên xôn xao huyên náo, thậm chí vang lên từng tiếng kinh hô!
"Cướp biển! Có cướp biển!"
Xa xa, hơn mười tàu ca nô điên cuồng tiếp cận tàu chở hàng!
Giang Nam ngạc nhiên, tình huống gì đây?
Chung Ánh Tuyết: "Tiểu Nam! Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao lại ồn ào như vậy!"
Giang Nam: "Ah ~ chỉ là xuất hiện một đàn cá heo! Bọn họ nhìn thấy nên ai nấy đều hưng phấn!"
Trên tàu ca nô, mấy ông chú da đen để thân trần cầm gatling bắn phá!
Hướng về phái với thuyền chở hàng!
"Tạch tạch tạch tạch tạch~"
Trong lúc nhất thời ánh lửa bắn tung tóe, viên đạn bắn ra, thậm chí còn có người ngã trên mặt đất!
Hạ Dao ngạc nhiên: "Thanh âm gì vậy? Ồn ào tới vậy? Tiếng tạch tạch tạch đúng không?"
Giang Nam: "Họ nhìn thấy cá heo, nên đốt pháo mừng!"
Ngư Thanh Thanh che miệng nhỏ, kinh hãi nói: "A! Nam thần! Hình như phía sau ngươi có người ngã xuống đất! ”
Giang Nam: "Ai nha! Hắn hưng phấn đến mức ngất xỉu!"
Ngư Thanh Thanh: ???
Tâm tính Giang Nam đều muốn sụp đổ!
Các ngươi có thể yên tĩnh giùm lão tử một chút có được hay không!
Lại nữa ta liền không che giấu được!
Chung Ánh Tuyết bĩu môi: "Vậy ngươi giải thích thế nào về ông chú da đen phía sau ngươi?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận