Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 268 -



Chương 268 -




Giang Nam liếc nhìn đồng hồ vệ tinh.
Hiển thị vị trí của bản thân trên bản đồ, ở phía dưới trái của khu vực nhận tín hiệu!
Mà hòn đảo giống như hồ lô kia lại nghiêng về phía nam một chút.
Khu vực nhận tín hiệu sẽ co lại sau hai ngày!
Đến lúc đó vị trí hiện tại của mình cùng đảo hồ lô hẳn đều không ở khu vực tiếp nhận tín hiệu!
Mình phải tụ hợp với đám người Chung Ánh Tuyết trước khi phạm vi khu vực tiếp nhận tín hiệu điều chỉnh!
Vậy nên, thời gian hẳn là đủ!
Ánh mắt không khỏi rơi vào trên người Thẩm Miểu.
"Đồng đội của ngươi đâu?"
Thẩm Miểu nghiêng đầu: "Bọn họ cũng đáp xuống hòn đảo này!"
"Ta bị treo trên cây, không nhìn thấy vị trí cụ thể của họ ..."
Giang Nam vuốt trán: "Vậy ta sẽ dẫn ngươi đi tìm đồng đội của ngươi trước đi, trong Linh Khư một mình rất nguy hiểm!"
Ánh mắt Thẩm Miểu sáng ngời: "Hắc hắc! Cảm ơn Giang Nam ca!"
Cũng không phải Giang Nam dại gái!
Mà vì lúc trước Thẩm Hoằng có dặn dò qua mình, nếu gặp được người có thể giúp thì giúp đỡ!
Dù sao chuyện Linh Châu, lão già Thẩm kia cũng từng giúp mình!
Đây cũng là trả lại ân tình!
Hai người tùy ý đi trên đảo, không khí ẩm ướt, giống như địa hình rừng mưa nhiệt đới...
Linh khí so với bên ngoài nồng đậm hơn rất nhiều.
Thẩm Miểu gắt gao đi theo phía sau Giang Nam, khuôn mặt nhỏ nhắn đều là sự khẩn trương!
Tóc sừng dê đuôi ngựa đung đưa!
"Ah! Đó là linh...".
Chỉ thấy một con vượn cáo mặt trắng cực lớn từ trên cây vọt tới!
Đi thẳng đến Giang Nam!
Nhưng đúng lúc này, Giang Nam rút đường đao ra! Mở trùng động không gian!
Nửa cánh tay đều biến mất trong trùng động không gian!
Chỉ nghe một tiếng kêu lên!
Vượn cáo mặt trắng kia liền ngã xuống đất...
Thời điểm Giang Nam thăm dò trở về, Linh Châu đều bị rút ra.
Tiện tay ném cho Thẩm Miểu.
"Giữ lại khôi phục linh lực!"
Thẩm Miểu: !!
Cầm Linh Châu còn dính máu với vẻ mặt ngốc trệ!
Có cần thong dong tới như vậy hay không?
Đây chính là một linh thú Thanh Đồng 8 sao, linh kỹ còn chưa kịp sử dụng ra!
Liền bị đâm chết ngay lập tức?
Giang Nam thậm chí còn không dừng bước!
Mạnh tới như vậy sao?
Hai người một đường đi về phía trước, Thẩm Miểu thật sự kiến thức được cái gì gọi là nhẹ nhàng thoái mái!
Dọc theo đường đi gặp phải linh thú!
Căn bản không cách nào tới gần Giang Nam trong vòng bán kính 100m!
Trùng động không gian xuất quỷ xuất thần phối hợp với đường đao!
Mở rộng phạm vi công kích của Giang Nam đến mức 300 mét!
Dưới Bạch Ngân, căn bản không cách nào tạo thành chút uy hiếp nào đối với Giang Nam!
Giờ phút này trong mắt Thẩm Miểu đã tất cả đều là ngôi sao lấp lánh!
"Ùng ục ~"
Thẩm Miểu ôm bụng, khuôn mặt xinh đẹp đỏ lên.
Giang Nam nhếch miệng cười, lấy ra hai que kẹo từ trong không gian dị độ, một que kẹo nhét cho Thẩm Miểu!
Thẩm Miểu cảm động nhận lấy.
Vừa lợi hại lại còn tinh tế!
Người này cũng hơi bị tốt quá rồi phải không?
Ông nội! Ta dường như đang yêu!
Thẩm Miểu ăn kẹo thì đột nhiên nghĩ đến một vấn đề!
Thuận miệng hỏi: "Giang Nam ca! Tại sao vừa rồi ngươi lại đớp cứt?"
Giang Nam: !!
Con mẹ nó...
Thẩm Miểu đột nhiên cảm giác một trận khí lạnh ập tới!
Sau đó liền cảm thấy hai chân mình rời khỏi mặt đất!
Chỉ thấy Giang Nam một phen bắt được hai sừng dê đuôi ngựa của Thẩm Miểu!
Trực tiếp níu lại!
Sự ôn nhu tri kỷ vừa rồi đều đi đâu mất tiêu rồi?
"Ta không có! Đó không phải là cứt! Ta không có đớp cứt! Ngươi không cần bím tóc của ngươi nữa đúng không?"
Thẩm Miểu che đầu, trong mắt tất cả đều là ủy khuất!
A!
Ngươi thế nhưng thật sự giựt tóc ta!
Ngay sau đó!
"Râm!"
Tiếng va chạm to lơn xen lẫn luồng không khí thổi tới!
Còn mang theo một tiếng kêu thảm thiết!
Đá vụn rơi ra giống như đạn pháo đập tới, thậm chí còn xuyên thủng cây cối!
Giang Nam cầm dao chém!
Mấy đốm lửa đều tóe ra, hất văng đá vụn.
Chỉ thấy xa xa dưới vách đá, một con nhím mật sắt cao chừng năm mét!
Thực lực ước chừng có cỡ Bạch Ngân ba sao!
Một cô gái tóc đen dài với hai tay toát ra lục quang đang đứng đó, khuôn mặt trắng bệch!
Trên mặt đất có từng dây leo to lớn quấn của cánh tay, quấn quanh trên người nhím, hạn chế hành động của nó!
Mà một thanh niên lùn đang chế tạo tường đất, muốn ngăn cản nhím mật sắt trùng kích!
Một thanh niên khác đang dựa vào cây! Có một cái gai nhọn trên đùi! Máu đầm đìa!
Trên thân ba người đều bị thương!
Mà trên người nhím mật sắt cắm bảy tám cây gai, cũng bị thương!
Nhưng đau đớn càng kích thích hung tính của nhím mật sắt, giờ phút này đã hoàn toàn đỏ mắt!
Thẩm Miểu vẻ mặt lo lắng: "Tiểu Bắc! Quả Quả! Đội trưởng! Các ngươi..."
Cô gái quay đầu lại thì thấy được Thẩm Miểu, vội vàng nói: "Miểu Miểu chạy mau! Linh thú này quá mạnh, chúng ta căn bản... A, a!"
Chỉ thấy nhím mật sắt cả người gai nhọn dựng thẳng lên, mãnh liệt bắn ra bốn phương tám hướng!
Gai sắt màu đen có uy lực cực lớn, bắn xuyên qua cây cối xung quanh!
Thậm chí nhúng vào đá!
Cô gái tên là Quả Quả bị đâm xuyên qua cánh tay! Linh lực ngắt đoạn!
Nhất thời nhím mật sắt tránh thoát trói buộc!
Cuộn tròn thành một quả bóng mật sắt khổng lồ! Rễ gai được dựng lên!
Hung hăng lăn về phía trước!



Bạn cần đăng nhập để bình luận