Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 240 -



Chương 240 -




"Làm sao có thể? Một thành viên Ám Dạ bình thường! Sao không thể truy cập? Ngươi có nhầm lẫn không? Cấp tá?'
"Ngươi lại xác nhận một chút..."
Giang Nam thản nhiên nói: "Như thế nào? Không phải là muốn chơi ta sao? Ngươi đã xong chưa?"
"Chưa xong thì cũng vẫn nên đến lượt ta rồi!"
Phùng Trường Thanh cúp điện thoại, hận đến nghiến răng nghiến lợi!
Đến bây giờ vẫn chưa kịp phản ứng! Hiệp Hội Linh Võ làm sao có thể không có quyền điều hành Giang Nam?
Dữ liệu được mã hóa ở cấp quân sự?
Một quân đoàn Ám Dạ bình thường...
"Này! Chị Sơn Miêu à? Ta đang gặp một chút rắc rối ở đây!"
"Phó hội trưởng hiệp hội Linh Võ Giang Thành - Phùng Trường Thanh, cùng tập đoàn La Thiên uy hiếp ta, muốn cướp đoạt khí huyết nhân sâm!"
"Đúng vậy! Bọn họ muốn chế tạo thuốc vạn năng gì đó, liền bắt ta bán giá năm vạn một gốc, không đồng ý thì sẽ chơi ta!"
"Ừm, mang theo một đám đại hán bắt cóc cho ta, còn xốc cả quầy hàng của ta!"
"Còn không cho ta ăn cơm! Không cho ta về nhà! Khiến ta đều sợ hãi tới khóc!"
"Ừm ừm! Được rồi! ”
Nói xong Giang Nam liền cúp điện thoại!
Không phải là cáo trạng sao!
Ai mà không biết chứ!
Một đám người nhìn Giang Nam, vẻ mặt ngây ngốc!
Ai bắt cóc ngươi!
Ai xốc quầy hàng của ngươi?
Lão tử rõ ràng chờ ngươi bán xong hàng mới đón ngươi đi được không?
Ai không cho anh ăn tối? Một bàn thức ăn lớn trước mặt!
Còn khiến ngươi sợ hãi tới phát khóc?
Ta thấy Phùng hội trưởng mới là người sắp bị ngươi làm cho tức đến phát khóc?
Ngươi cũng thật biết đổ dầu vào lửa!
Giang Nam vắt chéo chân ngồi trên ghế đẩu!
Không hoảng sợ chút nào!
Vẻ mặt hài lòng nhìn Phùng Trường Thanh mới ra lò hói đầu!
Chậc ~ thoải mái!
Phùng Trường Thanh cắn răng nói: "Chơi ta? Ai đã cho ngươi cái quyền đó?"
"Ngươi cho rằng gọi điện thoại ta liền sợ hãi sao? Phô trương thanh thế ai mà không biêts?"
"Hôm nay ngươi phải ký hợp đồng này! Không ký cũng phải ký! ”
Giang Nam híp mắt nói: "Hôm nay ta tới đây không phải là nể mặt ai! ”
"Điều kiện tiên quyết để giao dịch là cung cấp cho đối phương sự tôn trọng bình đẳng!"
"A... Ngươi đời này sợ là không có cơ hội lại được chưa bệnh tiểu đường nữa rồi!"
Ngay sau đó, chuông điện thoại đột nhiên đổ chuông!
Phùng Trường Thanh vừa nhìn thấy điện nhân, lúc này lòng liền trầm xuống!
Trụ sở Hiệp hội Linh Vũ Thủ đô! Chủ tịch Trần!
"Ai nha Chủ tịch Trần, trễ thế này sao ngài..."
"Ngươi bị cách chức, chuẩn bị tiếp nhận điều tra từ cơ quan pháp luật đi!"
"Tút tút tút~"
Một câu, chỉ một câu như vậy!
Khiến cho khuôn mặt Phùng Trường Thanh trong nháy mắt trở nên trắng bệch!
Làm sao có thể chứ!
Làm thế nào mà chuyện này có thể xảy ra!
Vừa qua vài phút, mình sao có thể bị cách chức?
Vội vàng gọi lại! Nhưng vẫn bị từ chối!
Mồ hôi lạnh trên mặt Phùng Trường Thanh trong nháy mắt liền rơi xuống, không khỏi nuốt nước bọt!
Điều tra? Điều tra chắc chắn xong đời!
Chắc chắn sẽ phải vào tù một hai năm!
Mà đúng lúc này, điện thoại của La Bắc cũng vang lên!
"Không tốt rồi La tổng! Công ty con hoàn toàn thuộc sở hữu của chúng ta đều bị niêm phong! Nói là sổ sách không đúng! Cần điều tra!"
"Nhà máy dược phẩm, nhà máy thép cũng bị đình chỉ! Mọi chuyện đều xảy ra đồng loạt!"
"Phải xử lý thế nào đây? Có rất nhiều dự án đang tiến hành! Nếu quá thời hạn, số tiền phạt vi phạm hợp đồng quá lớn! ”
"La tổng? Ngài có đắc tội với ai không?"
La Bắc hít sâu một hơi, trong ánh mắt nhìn Giang Nam tất cả đều là vẻ hoảng sợ!
Những công ty con của mình, căn bản không qua nổi điều tra!
Ai mà không có mấy chuyện bẩn thỉu chứ?
Hiệu suất này! Cường độ này!
Không cần phải nghi ngờ!
Là cấp trên ra tay, thái độ cực kỳ kiên quyết!
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, mọi chuyện liền xảy ra!
Phó hội trưởng Hiệp hội Linh Võ bị cách chức! Công ty của mình cũng bị điều tra!
Phùng Trường Thanh xem như phế rồi! Tổn thất của mình, La Bắc căn bản không dám nghĩ!
Đêu không phải là vài trăm triệu!
Có thể tưởng tượng!
Lực lượng phía sau Giang Nam đến tột cùng lớn tới cỡ nào!
Thành viên quân đoàn Ám Dạ bình thường?
Chết tiệt!
Nếu thực sự bình thường, làm sao dữ liệu lại có thể được mã hóa?
Mà tất cả những điều này, chỉ vì một cuộc gọi điện thoại ở Giang Nam!
[Giá trị oán khí từ La Bắc +1000! ]
[Giá trị oán khí từ Phùng Trường Thanh +1000! ]
Phùng Trường Thanh không ngừng gọi điện thoại cho bạn bè, tay đều run rẩy!
Nhưng không ai dám nhận điện thoại của hắn cả!
Thật giống như trực tiếp đẩy hắn từ trên mây vào vũng bùn!
"Sao lại gọi không được? Điện thoại bị nợ tiền sao? Nếu không ta trả cho ngươi một ít?"
Phùng Trường Thanh giận dữ nói: "Đừng cao hứng quá sớm! Ta không ổn! Ngươi cũng đừng nghĩ yên ổn!"
Ngay sau đó!
"Rầm!"
Cửa phòng bị một cước đá văng ra!
Người xông vào một ông già mặc đồ ngủ?
Lông mày trắng cùng tóc trắng! Thêm một chùm râu dê!
Mang theo một cái mũ ngủ hình nón, chóp nón một quả bóng lông tơ nhung trắng?
Phùng Trường Thanh ngây dại.
"Thẩm hội trưởng? Ngài như thế nào..."
Thẩm Hoằng đi lên liền cầm cổ áo Phùng Trường Thanh lên!
Một cái tát mạnh vào mặt hắn!
Hai cái răng dính máu trực tiếp bay ra, Phùng Trường Thanh bị tát cho choáng ngợp!
Sao lại đánh ta?
Nhưng Thẩm Hoằng căn bản không hài lòng, cầm lấy đĩa bên cạnh đập vào đầu Phùng Trường Thanh!
Máu chảy ròng ròng!



Bạn cần đăng nhập để bình luận