Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 34 - Tranh Thủ Quảng Cáo



Chương 34 - Tranh Thủ Quảng Cáo




[Giá trị oán khí từ Alexander. Joyekovski +1000!]
Khá lắm!
Cái tên dài như vậy vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy!
Alexander đang điên cuồng giãy dụa trên lưng Giang Nam!
"Đừng! Ta cầu xin ngươi! Ngươi để ta chết!"
Giang Nam: "Không! Sinh mệnh quý giá!"
Alexander tuyệt vọng: "Mẹ nó ngươi để cho ta chết!"
"Không được! Bị thương tới như vậy mà có thể sống sót cũng là mạng lớn! Đại nạn không chết, tất có hậu phúc ngươi có biết hay không!"
Hiện tại Alexander thực sự có chút áp lực!
Alexander mẹ nó đều sắp điên tới nơi rồi!
Lão tử ở chỗ này chờ chết cũng không yên được sao?
Mẹ nó ai bảo ngươi đồng tình ta a...
Đại nạn không chết tất có hậu phúc?
Hắn chỉ biết, nếu còn sống đi ra ngoài, vậy nhất định là sống không bằng chết a.
Giang Nam cảm nhận được sự giãy dụa của Alexander, cười lạnh một trận!
Bị thương thành như vậy còn ra vẻ trấn định chờ chết?
Là người bình thường mới lạ!
Lại liên tưởng đến một màn trước đó nhìn thấy...
Thân phận của người này liền có thể bổ não mà ra.
Muốn chết đúng không? Tiểu gia cũng không cho ngươi chết!
"Ngươi để cho ta chết đi! Coi như ta cầu xin ngươi!" Alexander sắp khóc rồi!
Giang Nam: "Không được! Sinh mệnh đáng quý..."
"Ngươi để cho ta chết, ta cho ngươi tiền!"
"Cho bao nhiêu?"
Alexander:...
Vừa mới nói sinh mệnh đáng quý, không thể được đo bằng tiền!
Hiện tại liền hỏi giá?
[Giá trị oán khí từ Alexander. Joyekovski +666!]
"Trong túi ta..."
Giang Nam liền ném hắn xuống đất, bắt đầu sờ tới sờ lui trên người hắn!
"A a! Ngươi có thể nhẹ nhàng hơn được không!"
"Ah! Đừng chạm vào cánh tay ta!"
"Ồ! Đau, đau!"
"Trong túi quần trái của ta!"
Giang Nam lấy ra một khẩu súng lục, ba hộ chiếu, một điện thoại di động, hai trăm năm mươi đồng...
Không khỏi bĩu môi: "Sinh mệnh của ngươi có chút rẻ a! Chỉ 250 đồng thôi sao?"
"Mật khẩu điện thoại di động là bao nhiêu? Có tiền trong WeChat không? Alipay thì sao?"
"Ta nhìn thắt lưng này của ngươi không tệ..."
Alexander trừng mắt: "Mẹ nó ngươi..."
Giang Nam giơ tay lên vả một phát, vả cho nửa hàm răng đều không còn!
Alexandrer: ???
"Ta có lòng cứu ngươi, ngươi còn mắng ta?"
[Giá trị oán khí từ Alexander. Joyekovski +1000!]
Giang Nam nhếch miệng cười, xách thắt lưng quần của hắn lên, liền thuấn di mang hắn ngoài ném trên mặt đất.
Nhìn Giang Nam xách ra một tiểu ca ngoại quốc toàn thân đầy máu, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Chỉ thấy Giang Nam hướng về phía lão ca cảnh sát vũ trang kia nói: "Người này tên là Alexander. Joye gì đó! Có phải là người các ngươi muốn không?"
Lão ca cảnh sát trừng mắt, đây chẳng phải là người trong danh sách truy bắt sao!
Lúc đó có một đám người, họng súng đen ngòm trực tiếp chỉa vào đầu Alexander!
Alexander tựa như một con chó điên: "Bắn! Các người bắn đi!"
Giang Nam ngồi xổm xuống, lại tát một cái, trực tiếp tát hắn trợn trắng mắt, lúc này mới ngất đi.
Đột nhiên xảy ra tiếng động này, khiến không ít người giật nảy mình.
Mẹ kiếp?
Hung dữ như vậy?
Mọi người đều ngạc nhiên nhìn chằm chằm Giang Nam.
Chỉ thấy Giang Nam nhếch miệng nói: "Tên này một lòng tìm chết, cũng đừng giết! Phỏng chừng sẽ có tình báo trọng yếu gì đó!"
Lão ca cảnh sát cười khổ, một cái tát này của ngươi thiếu chút nữa không tát chết người ta!
"Linh Võ giả cấp Hoàng Kim quốc tịch Nga! Dưới tay tên này có thể phạm không ít chuyện, may mà có ngươi a! Giỏi lắm!"
Giang Nam thoáng cái đứng lên, vẻ mặt chột dạ!
Mẹ nó?
Cấp Hoàng Kim?
May là đã phế, nếu không vừa rồi...
Hồi tưởng lại Giang Nam nuốt nước bọt.
Cấp Hoàng Kim đều bị ngược đãi thành như vậy? Vậy người phụ nữ nhảy từ tầng 6 còn hung dữ đến mức nào?
Cảnh sát vũ trang đã đưa Alexander lên xe!
Giang Nam đứng dậy, đám người được cứu xuống nhao nhao chạy đến cảm kích, còn có một tiểu cô nương tặng hoa cho Giang Nam.
Giang Nam ngượng ngùng, liên tục gãi đầu, có vẻ có chút ngại ngùng!
Các đồng chí phòng cháy chữa cháy ở phía xa giơ ngón tay cái lên về phía Giang Nam, những người vậy xem cũng vang lên những tràng pháo tay nồng nhiệt!
Vừa quay đầu lại, phóng viên Hồ Thạc mang theo camera cùng micro vây quanh.
Bởi vì quá mức kích động, micro thiếu chút nữa liền chọc vào trong miệng Giang Nam!
Giang Nam:...
Phóng viên Hồ Thạc vẻ mặt xin lỗi: "Xin lỗi! Ta xin lỗi!"
"Vừa rồi ngài nghĩa vô phản cố xông vào cứu người, xin hỏi ngài đã có suy nghĩ như thế nào? Có sợ hãi hay có bất kỳ cảm xúc gì khác hay không?"
Giang Nam sửng sốt hỏi: "Livestream sao?"
Phóng viên Hồ Thạc cười nói: "Livestream!"
"Tất cả mọi người có thể nhìn thấy?"
"Vâng! Đài tin tức phát hành với thời gian thực!"
Chỉ thấy Giang Nam lau mặt!
Hắng giọng!
Nghiêm trang nói:
"Chợ đêm Giang Thành, quần lót, cột tóc, kẹp tóc! Mười đồng hai món!"
"Còn có Nông Phu Tam Tuyền."
Đầu phóng viến Hồ Thạc liền choáng váng!
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Còn bài phát biểu cảm nghĩ thì sao?
Đây là một bài phỏng vấn!
Tại sao lại trở thành tin quảng cáo không thể hiểu được!
Có cần chuyên nghiệp tới như vậy không?
Quá dân dã rồi a?
"Cắt nhanh! Cắt cảnh này nhanh!"
[Giá trị oán khí từ phóng viên Hồ Thạc +888!]
[Giá trị oán khí từ Hạ Dao +666!]
[Giá trị oán khí từ Chung Ánh Tuyết +333!]
......



Bạn cần đăng nhập để bình luận