Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 662 -



Chương 662 -




Lưu Ly: "Vậy ta sẽ tiễn ngươi đi!"
Nói xong đứng dậy liền dùng chân câu lấy một đôi dép lê cực tốc rồi mang vào chân!
Giang Nam: !!
"Này! Ngươi đừng..."
Không đợi Giang Nam nói xong, bước chân của Lưu Ly đã bước ra!
Thân thể tựa như mũi tên rời cung xông ra ngoài!
Tốc độ nhanh đến mức ngay cả tóc cũng không đuổi kịp!
Chỉ thấy cả người Lưu Ly đã xông ra ngoài, quả đầu láng bóng trọc lóc!
Tóc vẫn còn nguyên tại chỗ!
Giang Nam: ???
Tóc... Tóc giả?
Cô ấy đội tóc giả à?
Lưu Ly bàng hoàng hoảng hốt!
[Giá trị oán khí từ Lưu Ly +1000! ]
[Giá trị oán khí từ Lưu Ly...]
Căn bản không khống chế được tốc độ và phương hướng của mình, Lưu Ly chỉ kịp quay đầu lại lấy tay bắt lấy bộ tóc giả của mình, một tay đội vào đầu mình!
“Rầm!”
Kèm theo một tiếng nổ lớn, vách tường bị đâm ra một cái lỗ lớn!
Một người phụ nữ tóc dài mặc váy ngủ trắng nhảy thẳng xuống từ tầng 7!
Một đầu đâm vào trong rừng nhỏ điên cuồng chạy xa!
"Ta quả nhiên vẫn phải đâm chết ngươi a! !! Giang Nam!"
[Giá trị oán khí từ Lưu Ly...]
Giang Nam rụt cổ lại, thuấn di một cái liền chạy không thấy bóng dáng!
Ừm...
Gần đây vẫn không nên tới ký túc xá nữ sinh nữa!
......
Tiêu Phong Hỏa đẩy xe lăn đi trên con đường nhỏ yên tĩnh, hưởng thụ thời gian yên tĩnh một mình!
Hít một hơi thật sâu, ngửa đầu nhìn mặt trăng!
"Ánh trăng tối nay, thật đẹp!"
Đúng lúc này, Tiêu Phong Hỏa mơ hồ cảm thấy phía sau có gió lạnh thổi tới!
Không khỏi quay đầu lại nhìn thoáng qua!
Lập tức nhếch miệng cười: "A~ lại tự dọa mình!
"Làm sao có thể! Chắc chắn là già rồi, mắt cũng hoa, ừm... Chắc là vậy!"
Nhưng mồ hôi lạnh trên mặt lại ào ào chảy ròng ròng, Tiêu Phong Hỏa ma xui quỷ khiến nuốt nước bọt lại quay đầu nhìn thoáng qua!
Chỉ thấy một người phụ nữ áo trắng tóc dài mắt lóa hồng quang, tay cầm đao nhọn! Đang đến gần với tốc độ kinh người!
Khủng bố hơn, dưới váy của cô không có chân!
Chỉ có tàn ảnh mơ hồ a!
Cả người đều là "phiêu" tới đây a!
Nụ cười trên mặt Tiêu Phong Hỏa cứng đờ, trán đổ mồ hôi!
Im lặng trong ba giây!
Lập tức hai cánh tay gống lên cơ bắp, điên cuồng đẩy bánh xe lăn!
Lực đẩy quá lớn khiến cho bánh xe lăn trên mặt đất điên cuồng ma sát! Toát ra từng tia lửa!
Lập tức cả chiếc xe lăn dùng tốc độ kinh người bắn lên, cuồng bạo đi ra ngoài!
Tăng từ 0 dặm/giờ lên 100 dặm/giờ chỉ cần 6.7 giây!
Trực tiếp bắn xa hơn 100 km mỗi giờ!
Trong nháy mắt vượt qua kỷ lục trượt dốc lần trước!
Nếu không phải cánh tay của Tiêu Phong Hỏa đẩy ra tàn ảnh kia, quỷ cũng không tin một chiếc xe lăn có thể lăn nhanh như vậy a!
Hóa ra! Đứng trước sinh tử, tiềm năng của con người là vô hạn!
Tiêu Phong Hỏa: !!
"Ngươi mẹ nó đừng có tới đây a!"
Quay đầu lại nhìn, người phụ nữ bay tới kia còn đang dùng tốc độ kinh người tiếp cận!
Xe lăn của Tiêu Phong Hỏa đều bốc khói, trực tiếp tăng đến hơn 120km/h!
Vượt quá giới hạn của cơ thể con người!
Hai cánh tay nổi lên gân xanh, liều mạng điên cuồng đẩy!
Đều sợ hãi đến phát khóc!
"Lão tử mới 91 tuổi! Còn có thể sống thêm hai ba mươi năm! Ngươi nhầm người rồi!"
"Ngươi mẹ nó đừng có tới đây a!"
"A a a a a a! Ma!"
Lưu Ly: ...
Lưu Ly giờ phút này một tay giữ tóc trên đầu, một tay cầm đao!
Cố gắng không để cho mái tóc giả của mình bị gió thổi bay!
Tâm tình trực tiếp sụp đổ!
Chết tiệt!
Dép lê mà Giang Nam đưa cho mình đến tột cùng là cái quỷ gì?
Tại sao lại không thể dừng lại?
Cái này phải chạy đến khi nào mới coi như xong đây?
Lưu Ly đều gấp tới phát khóc!
"Ô ô ~ a a ~ô ô ~"
Nghe được tiếng khóc truyền đến từ phía sau, da đầu Tiêu Phong Hỏa tê dại, lông tơ dựng đứng!
Trong lòng đều sợ hãi!
Khóc nói: "Khi còn sống ngươi có oan khuất gì mà ngươi nói với ta! Mẹ nó đừng có đuổi theo ta, được chứ?"
Tốc độ hiện tại của lão tử đều đã là nhanh nhất rồi!
Lưu Ly: !!
Oan khuất duy nhất của bổn cô nương chính là tin vào tình yêu a!
[Giá trị oán khí từ Lưu Ly +1000! ]
Trên xe lăn là Tiêu viện trưởng sao?
Sao hắn lại chạy nhanh vậy?
Hắn nghĩ mình là một con ma sao?
Không, không, không! Mọi thứ không giống như ngươi nghĩ đâu!
Không, ta không thể! Ta phải đuổi theo và giải thích cho hắn biết!
Tiêu Phong Hỏa ngồi ở phía trước điên cuồng liều mạng chạy!
Lưu Ly ở phía sau cầm đao điên cuồng liều mạng đuổi theo!
Hai người lao ra khỏi rừng!
Đi thẳng đến sân trống!
Trên sân thượng của tòa nhà công nghệ y tế!
Lê Băng nằm sấp trên lan can, mang theo quầng thâm mắt nhìn ra bầu trời đầy sao!
Có một ly rượu vang đỏ trong tay!
Một bên đặt một thùng mì thịt bò!
Sau đó, cô nhìn thấy một lão già ngồi trên xe lăn, lấy tốc độ 120km/h chạy quanh sân trường!
"À~ không thể thức đêm nữa! Đều nhìn thấy ảo giác rồi sao?"
Giờ phút này Lưu Ly đã đuổi theo sát!
"Ah ah ah! Đừng đến đây! Có ma! Cứu ta! Mẹ nó cứu ta!"
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Lưu Ly tràn đầy lo lắng, đưa tay giải thích: "Tiêu...
Một bàn tay này vươn ra không quan trọng, tóc giả không còn tay giữ!
Trực tiếp bị gió mạnh thổi xuống, lộ ra đầu hói của Lưu Ly!
Bộ tóc giả bị thổi bay thẳng vào mặt Tiêu Phong Hỏa!
"A!! A!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận