Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 290 -



Chương 290 -




Nha đầu này sao lại uống được nhiều như vậy chứ?
Hiện tại không khỏi hối hận vì lời hứa bao uống no kia.
Làm thế nào đây?
Tiếp theo phải làm gì chứ!
Mà cùng lúc đó, đám bò kia không chịu nổi nữa!
Không chỉ một con, mà là cả một đám đi tìm thủ lĩnh đàn bò cáo trạng!
Mu..u! Mu.u! Mu..u Mu..u..!
(Thủ lĩnh! Có kẻ trộm uống sữa của ta!)
Mu..u!
(Đã không còn sữa nữa rồi!)
Mu..u!
(Đúng vậy! Chúng ta cũng vậy!)
Bò sữa tuyết trắng: Muuu..!
(Ngươi thấy chưa! Tôi đã nói rồi!)
Thủ lĩnh đàn bò lúc này ý thức được không ổn, nhiều con bò cáo trạng như vậy, chẳng lẽ thật sự có kẻ trộm sữa?
Một đôi mắt bò trừng như chuông đồng, tìm kiếm xung quanh!
Mà giờ phút này, Tần Thụ nhìn đám người Tiểu Ngư uống rất vui vẻ!
Trong lòng phải gọi là vô cùng khó chịu a!
Cắn răng nói: "Không phải là sữa sao! Nhìn ta!"
Nói xong nằm sấp trên mặt đất, đem khí tức của mình áp chế đến mức yếu nhất, ẩn núp đi về phía đàn bò sữa!
Thoáng chốc, hấp dẫn ánh mắt của một đám tuyển thủ!
"Mẹ kiếp? Thế mà có người lại hành động? Hắn ta đang làm gì vậy?"
"Đây không phải là người anh em vừa nói muốn quang minh chính đại uống sữa sao? Hắn ta định làm gì?"
"Không phải..."
"Không thể! Không muốn sống nữa à!"
"Hẳn là có cách gì chứ!"
Hành động của Tần Thụ hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Chỉ thấy tên này một đường ẩn núp trước mặt đàn bò!
Một đôi mắt sắc bén như lưỡi đao!
Chọn một con!
Hóp bụng nâng mông, làm ra tư thế xuất phát!
Sau đó thân thể giống như mũi tên bắn ra, gọi là nhanh như thiểm điện!
Một cái xẹt tới, đến dưới thân của Đại Giác Nãi Ngưu!
Sau đó cả người hình chữ "đại" treo ở phía dưới bò sữa!
Điên cuồng ăn cắp sữa để uống!
Đại Giác Nãi Ngưu: !!
Nhất thời liền kinh hãi!
( ºΔº )!!!
Cúi đầu nhìn, phía dưới mình có một người đang treo!
Còn mẹ nó đang uống sữa của mình?
Nó nổ tung!
Một trận phát điên!
Điên cuồng chạy vòng tròn tại chỗ!
Nhưng mà động tác kịch liệt cũng không có ném được Tần Thụ ra!
Cả người vẫn kiên trì treo ở phía dưới, điên cuồng ăn cắp sữa!
Đám người Giang Nam choáng váng!
Tần Thụ!
Ngươi mẹ nó cũng quá cầm thú rồi phải không?
Các tuyển thủ cũng đều nhìn thấy!
"Mẹ kiếp!"
"Mẹ kiếp!"
"Mẹ kiếp!"
Ngoại trừ hai chữ này, đã không còn gì có thể hình dung tâm tình giờ phút này!
Mẹ nó đây là thần tiên phương nào!
Đúng là dũng sĩ!
Ôm bò uống sữa?
Ra tay đơn gian! Trực tiếp vào miệng!
Bám vào rồi uống?
Còn bám vững chắc như vậy?
Ngươi mẹ nó, cái này cũng quá quang minh chính đại rồi phải không?
Để uống một ngụm sữa!
Ngay cả mạng cũng không cần!
Con bê con: Mu..u!
(Ah! Kẻ trộm sữa!)
Một tiếng bò kêu, nhất thời hấp dẫn cả đàn bò chú ý!
Thủ lĩnh đàn bò nhìn một cái, trong ánh mắt to bằng chuông đồng là lửa giận hừng hực!
Mu..u!!
(Chính là hắn ta! Bắt hắn cho lão tử! )
Mu..uu!
Thủ lĩnh đàn bò mang theo một đám bò liền giết tới!
Trong ánh mắt con bò to bằng chuông đồng nở rộ lửa giận hừng hực!
Giờ phút này Tần Thụ còn bám ở dưới uống sữa!
Hắn giống như thuốc mỡ da chó!
Có lắc thế nào cũng không vứt ra được!
Thủ lĩnh đàn bò đã giận phát điên!
Đội ngũ lão tử dẫn theo nhiều năm như vậy?
Chưa bao giờ gặp phải một gã táo bạo như ngươi!
Cặp sừng liền húc tới muốn Tần Thụ rớt xuống!
Chỉ là tên Tần Thụ này còn không buông lỏng!
Vẫn còn điên cuồng ăn cắp sữa!
Phải gọi là một chút cơ hội cũng không bỏ qua a!
Con bò cái tức giận: (‡▼益▼)
Thân thể ngàn cân trực tiếp nằm bẹp xuống!
Hình thể khổng lồ trực tiếp đè ở trên người Tần Thụ!
Hình thể khổng lồ bảy tám mét, cơ bắp cuồn cuộn!
Trọng lượng này chắc chắn không phải là một trò đùa!
Giờ khắc này Tần Thụ trợn tròn mắt!
"Phụt!"
Một ngụm sữa vừa uống vào bụng đã nôn ra hết rồi!
Giang Nam che mặt!
Mẹ kiếp?
Bị đè còn có thể nôn ra sao?
Người anh em! Có cần phải liều mạng như vậy không!
Nhưng mà thứ đang chờ đợi Tần Thụ, chính là từng cái móng bò cực lớn!
Tần Thụ vừa mới đổ vỏ tội danh trộm sữa của Giang Nam!
Trong mắt đám bò cái kia tràn đầy tức giận, giẫm đạp vô cùng vui vẻ!
Tại chỗ bốc lên một trận khói bụi!
Chỉ nghe trong đám khói bụi truyền ra một trận tiếng "Ngao ngao! Á a! É!"
Tiếng kêu thảm thiết, có thể so với giết lợn!
Một đám tuyển thủ nghe không rét mà run!
Quá thảm!
Ba người Ngư Thanh Thanh không khỏi bịt mắt!
Ừm!
Hắn không phải là đội trưởng của chúng ta!
Chúng ta thực sự không quan biết người này!
Cũng chưa từng gặp qua hắn!
Thật quá xấu hổ!
Ba phút sau, đám bò vẫn còn đang trút giận!
Mặt mũi bầm dập, quần áo rách nát, trên mặt có mấy cái dấu vó bò, Tần Thụ cuối cùng cũng bò ra!
Thủ lĩnh đàn bò sắc mắt!
Nhất thời phát hiện thân ảnh Tần Thụ, đi lên muốn đá một phát!
Giang Nam nhìn thấy, không ổn!
Nếu cứ tiếp tục như vậy, sẽ dễ dàng xảy ra mạng người a!
Vì thế mở trùng động không gian ra, một phen kéo Tần Thụ về lại!



Bạn cần đăng nhập để bình luận