Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1663

Chương 1663
Sức lực Nam Thần bình thường cũng mạnh như vậy sao?
Vẻ mặt Giang Nam áy náy: "Không... Thật ngại quá, ta khống chế không được, thật không phải cố ý a! Các ngươi…"
Không đợi Giang Nam nói xong, tất cả mọi người đều lui về phía sau ba bước!
Nguy hiểm!
Đúng lúc này hai cột sáng phục hồi từ không trung rơi xuống, chữa khỏi cho Tố Cẩm cùng Tôn Hạo!
Chỉ thấy Mira nhào vào trong ngực Giang Nam, mắt to mang theo nước mắt!
"Giang Nam ca ca! Ngươi không có việc gì thật tốt, vừa rồi làm ta sợ muốn chết!"
Tâm Giang Nam mềm nhũn: "Mira ngoan, không khóc!"
Nói xong đưa tay vuốt nhẹ đỉnh đầu Mira!
Thoáng chốc mở ra toàn bộ tốc lực, toàn lực vuốt ve đỉnh đầu Mira!
Giang Nam:!!!
Hỏng bét!
Chỉ thấy động tác trên tay đều ra tàn ảnh, một làn khói xanh bay lên!
Tóc vàng trên đỉnh đầu Mira bị Giang Nam toàn lực sờ trọc, biến thành Địa Trung Hải!
Đầu trọc phản chiếu ánh mặt trời!
Chỉ thấy vẻ mặt Mira đáng thương nhìn Giang Nam, trong mắt tràn đầy u oán!
Tóc vàng trên đỉnh đầu mấy chốc liền dài ra!
[Giá trị oán khí từ Mira +1!]
Giang Nam chột dạ, cũng không dám lộn xộn nữa!
Vội vàng nói sang chuyện khác: "Khục~ tình hình các thành phố khác thế nào rồi?"
Tôn Hạo vội vàng nói: "Quân trợ giúp các thành thị toàn bộ đều đã vào vị trí!"
"Lôi Đạo Thiên còn có Trần Đạo Thiên giờ phút này đang toàn lực thanh lý tất cả Linh Khư ở tỉnh Tình, giải trừ ngọn nguồn nguy cơ ở thành thị!"
"Về phần Tây Cương bên kia, quân trợ giúp chạy đến từ khu không người cũng đã vào vị trí toàn bộ, nhưng bây giờ toàn bộ Tây Cương gần như luân hãm!"
"Dân chúng trong thành chỉ có thể rút lui, trước mắt đang tổ chức cuộc chạy nạn quy mô lớn tới điểm trú ẩn ngoại tỉnh!"
Giang Nam thở phào một cái: "Tổng căn cứ bên đó thế nào? Linh thú có xông ra Tây Cương hay không? có dấu hiệu tản ra các tỉnh khác hay không?"
"Hư Không Hải thì sao? Linh thú có đi ra gây chuyện không?"
Tôn Hạo: "Nam Thần yên tâm, Hư Không Hải có Lý Đạo Thiên trông coi! Về phần tổng căn cứ nhìn từ trên bản đồ vệ tinh, còn đang trong trạng thái vây công, nhưng còn gánh vác được!"
"Tình huống linh thú khuếch tán còn tốt, bởi vì Linh Khư tập trung đại bạo phát ở Tây Cương! Hàm lượng linh khí bên kia tăng lên tới trình độ kinh khủng!"
"Mà linh thú không thích hoàn cảnh có linh khí thấp, cho nên trên cơ bản đều du đãng ở cảnh địa Tây Cương! Tạm thời không có xu thế khuếch tán!"
"Một số lượng lớn bộ đội đã canh giữ ở ngoài Tây Cương, đã bắt đầu bố trí chiến lược phản kích!"
Giang Nam thở phào nhẹ nhõm, kế hoạch Thiên Lục bộc phát bước đầu cuối cùng đã vượt qua được!
Còn lại chính là đoạt đất với linh thú, hoàn toàn ổn định thế cục Tây Cương sao?
Phản ứng của Hoa Hạ cũng không chậm!
Giảm tổn thất của bản thân xuống mức thấp nhất, khối đá lớn trong lòng Giang Nam ruốt cuộc cũng hạ xuống được!
Cảm giác ê ẩm, mệt mỏi trong thân thể đột ngột dâng lên!
Trải qua chiến đấu cường độ cao như vậy, chiến đấu từ Phật quốc đến Tình thị, Giang Nam vẫn chưa nghỉ ngơi lần nào!
Thật sự là mệt mỏi đến cực hạn!
Trên mí mắt tựa như treo hai tòa ngọn núi, vậy mà cứ đứng như vậy ngủ thiếp đi!
Hô hấp đều đều, khóe miệng thậm chí chảy ra nước miếng…
Mà giờ khắc này, hiệu quả đã hết, tác dụng của bánh quy ngựa cũng lặng yên không một tiếng động tiêu tán!
Hình ảnh phát sóng trực tiếp của máy bay không người lái dừng lại ở trên mặt Giang Nam đang ngủ say!
Y phục trên người đã sớm bởi vì chiến đấu mà rách tung tóe, trên mặt tràn đầy vết máu, lại ngủ an lành!
"Đứng đấy ngủ luôn sao? Thật đau lòng~ Nam Thần có bao nhiêu mệt mỏi..."
"Lần đầu tiên ta cảm thấy khuôn mặt một người khi ngủ cũng có thể đẹp mắt như vậy, nhìn thật an tâm, khuôn mặt ngủ đẹp nhất!"
"Tất cả mọi người ở tiền tuyến đều đáng tôn kính!"
"Yếu ớt hỏi một câu, giọt nước miếng kia có ai muốn không? Không cần ta có thể lấy đi!"
Trong lúc nhất thời ảnh chụp màn hình Giang Nam ngủ chảy nước miếng điên cuồng truyền lên mạng!
Giờ phút này bên cổng không gian Linh Khư cấp Kim Cương bị đóng băng truyền ra từng trận nổ vang!
Tôn Hạo giật cả mình: "Xem… Xem ra cái này không cần chúng ta quan tâm đâu!"
"Người xông vào là......"
Hạ Dao cười hắc hắc: "Chị Tiểu Nam, sẽ giải quyết nơi này!"
Mà bọn Chung Ánh Tuyết Ngô Lương sau khi rút lui cũng chạy tới bên này!
Nhìn Giang Nam đang ngủ đứng, trong mắt tràn đầy đau lòng!
"Tiểu Nam nhất định là mệt muốn chết rồi a! Đừng để cho hắn ngủ đứng, đổi cho hắn cái tư thế thoải mái là được rồi!"
Hạ Dao cười xán lạn: "Đúng đúng đúng! Gối đùi của Tuyết Tuyết là mềm mại nhất!"
Chung Ánh Tuyết chậm rãi đi tới trước mặt, dùng khăn lông ướt lau đi vết máu cả nước miếng trên mặt Giang Nam!
Cẩn thận từng li từng tí, sợ đánh thức hắn.
Ngay sau đó chuyển tới phía sau lưng Giang Nam, muốn ôm ôm hắn nằm ngửa, thay một tư thế dễ chịu!
Nhưng ngay khi Chung Ánh Tuyết đi tới phía sau mông Giang Nam!
Chỉ thấy Giang Nam lập tức nhấc chân, dùng một góc độ không thể tưởng tượng nổi đá mạnh ra sau!
Cho dù thời gian tác dụng của bánh quy ngựa đã qua, nhưng một chiêu duỗi chân này động năng vẫn chồng lên nhau, dùng toàn lực đá một cái!
Chung Ánh Tuyết vội vàng không kịp chuẩn bị làm sao có thể phản ứng lại kịp, trực giác cảm thấy như có một chiếc đế giày lớn đang ấn thẳng về phía mặt bản thân!
Thậm chí đá ra tiếng xé gió!
"Ầm!"
Chung Ánh Tuyết bị một cước của Giang Nam vô tình đạp bay!
Chỉ nghe "A" một tiếng thét chói tai, thân thể Chung Ánh Tuyết liền xoay tròn bay ra hơn một mét, nện vào trong tòa nhà!
[Gía trị oán khí từ Chung Ánh Tuyết+1000!]
Tất cả mọi người trợn to mắt nhìn Giang Nam!
Cái này...... Cái này ngươi sao nỡ xuống chân a?
Giang Nam đang ngủ thiếp đi bị đánh thức, đột ngột xoay người nhìn về phía sau!
"Hình như ta nghe được tiếng Tuyết Tuyết..."
Nhưng cái quay người lại này, mông của hắn liền nhắm ngay về hướng Hạ Dao!
Phảng phất như phản ứng bình thường, căn bản không chịu khống chế, đùi theo bản năng toàn lực đá ra phía sau!
Cũng giống như cầm búa nhỏ gõ đầu gối, sẽ không khống chế được nhấc chân!
Trong mắt Hạ Dao tràn đầy kinh khủng nhìn chân sau Giang Nam đạp đến, còn không đợi nói chuyện, cả người liền bị Giang Nam đạp bay ra ngoài!
A~
"Tiểu Nam! Chờ ta cắn chết ngươi nha!"
Thanh âm tức hổn hển từ gần tới xa, Giang Nam run rẩy một cái!
Lại quanh người lại: "A~ Đại Lang Diệt? Ta không…"
Nhưng quay người lại, mông lại hướng về phía Ngô Lương, chân nhanh như chớp đá ra phía sau!
"Ầm!"
Ngô Lương không hề phòng bị cũng bị đạp bay!
Lúc này đám người Tôn Hạo Tố Cẩm đều nhìn đến choáng váng, Nam Thần điên rồi sao?
Điên cuồng đá a?
Trong chốc lát đã đạp bay ba người?
Duỗi chân mạnh mẽ như thế, không có chút bản lĩnh sợ là bị trực tiếp đạp chết đi a?
Bạn cần đăng nhập để bình luận