Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 203 -



Chương 203 -




Ý của lão tử là như vậy sao?
[ Giá trị oán khí từ Tần Thụ +666! ]
Lúc này liền dựa trên ghế, cánh tay duỗi ra: "Tiêm đi!"
Trợn mắt tròn xoe!
Khí thế phi phàm!
Chị gái y tá: "Vậy muốn hiến bao nhiêu cc?"
"Hiến ít nhất là bao nhiêu?"
Giang Nam che mặt!
Ngươi có thể đừng dùng vẻ mặt sắp chết đó để cố gắng giữ thể diện như vậy hay không!
Dùng khí thế tựa như biển để nói ra lời nói như vậy?
Chị gái y tá không nín được cười: "300cc a!"
Tần Thụ nhắm hai mắt lại, hiển nhiên là biểu lộ tựa như lên pháp trường!
Ghim kim vào, máu chậm rãi chảy vào bên trong túi máu!
Theo thời gian đưa đẩy, mặt Tần Thụ càng ngày càng trắng!
Trên trán đều là mồ hôi lạnh, bờ môi đều phát xanh.
Chị gái y tá lo lắng nói: "Ngươi . . . Ngươi không sao chứ? Nếu không ta đừng lại!"
Tần Thụ cả giận nói: "Chúng ta đàn ông, sao có thể bỏ dở nửa chừng chứ?"
"Tiếp tục!"
Giang Nam nuốt nước bọt: "Gia hỏa này không phải là sợ máu đó chứ?"
Hạ Dao: "Ai . . . Thực sự khó xử mà!"
Tần Thụ nghe xong liền không nhịn được: "Nói bậy! Đàn ông chúng ta! Đỉnh thiên lập địa! Làm sao có thể sợ máu?"
Sau đó hắn liền liếc túi máu của mình một cái, mặt lập tức trắng bệt!
Cả người đều co quắp trên ghế, tựa như bất tỉnh!
Giang Nam ngạc nhiên!
Mẹ kiếp! Thật đúng là sợ choáng! Ngươi sợ máu thì còn tới hiến máu làm gì!
Chỉ nghe Tần Thụ hữu khí vô lực nói: "Nhanh! Nhanh truyền trở về cho ta!"
Chị gái y tá đều ngây dại, vội vàng treo túi máu lên, một lần nữa ghim kim vào, truyền máu cho Tần Thụ!
Máu hiến ra đều truyền ngược trở về, như thế còn chưa đủ, còn ăn vạ thêm 300cc!
Lúc này sắc mặt Tần Thụ mới đẹp hơn một chút!
Chị gái y tá trầm mặc một hồi mới nói: "Được rồi, người kế tiếp! Về sau nhớ kỹ không được đi hiến máu a!"
Tần Thụ ngạc nhiên: "Quà tặng của ta đâu? Không phải nói có quà tặng sao?
Giang Nam: ? ? ?
Hạ Dao: ? ? ?
Toàn thể đồng học: ? ? ?
Ngươi có tự trọng hay không?
Ngươi con mẹ nó còn cần mặt mũi nữa hay không?
300cc hiến ra đều bị trả lại cho ngươi!
Lại còn ăn vạ thêm 300cc!
Ngươi con mẹ nó còn có mặt mũi đòi quà?
Ngươi không phải đến hiến máu! Ngươi là đến cướp bóc a!
Chị gái y tá:. . .
Quà tặng?
Chỗ của ta chỉ có một búa muốn tặng vào đầu ngươi!
Tần Thụ hiện tại hơi xanh xao!
Uổng công chịu đựng một kim, chứng nhận hiến máu không có, quà tặng cũng không có!
Tủi thân!
Chị y tá liếc mắt!
Cho ngươi quà tặng cái rắm? Chúng ta còn lỗ 300cc!
Mà đổi bên, rốt cuộc cũng đến phiên Giang Nam!
Chỉ thấy Giang Nam bệ vệ ngồi trên ghế, vẻ mặt trang nghiêm!
Chị y tá: "Xin hỏi muốn hiến bao nhiêu cc đâu?"
Giang Nam liếm môi một cái: "Hiến 300cc thì có quà tặng à?"
Chị gái y tá cười nói: "Có! Bên phái chúng ta có bộ dao nỉa, tách cà phê, còn có . . ."
Giang Nam nghĩa chính nghiêm từ: "Rút cho ta! Rút mười cân máu!"
Chung Ánh Tuyết, Hạ Dao: Σ(°△°|||)
Chị gái y tá với vẻ mặt kinh ngạc: ? ? ?
Các bạn học: 〣( ºΔº )〣
Toàn trường yên tĩnh!
Cái gì?
Rút mười cân? Ngươi coi mình là kho máu di động à?
Nếu thật sự rút ra mười cân, chẳ phải là bị rút ra khô sao!
Hạ Dao im lặng: "Uy uy uy! Vì chút quà tặng, ngươi có cần liều mạng tới như vậy hay không!"
Chung Ánh Tuyết: "Ngươi là dự định cosplay xác ướp sao?"
Vì sao đến lượt Giang Nam, tất cả đơn vị đều sẽ biến thành cân a!
Linh châu, kim cương, hiến máu cũng vậy. . .
Tần Thụ nghe Giang Nam muốn rút mười cân liền suýt chút nữa ngất đi, ngươi còn là người à?
Chị gái y tá trực tiếp chết lặng!
Đúng lúc này, một chị gái y tá khác đi tới!
Tóc dài cuộn bên trong mũ y tá, thân cao một mét bảy cũng không tính là thấp, ngũ quan tinh xảo, mang khẩu trang! Dáng người bạo tạc!
Bên trên vành tai còn mang theo một cái khuyên tai chuông gió!
Phong phạm ngự tỷ bạo lều!
Cười nhạt nói: "Tiểu Vũ, vẫn nên để cho ta!"
Ánh mắt Giang Nam dò xét qua lại trên người cô, nhếch miệng cười một tiếng: "Tiểu tỷ tỷ tiêm nhẹ! Ta sợ đau!"
Cô liếc mắt nhìn Giang Nam, chỉ là cười cười, cũng không nói chuyện!
Thuần thục chuẩn bị kim và túi máu!
Nhìn máu của mình chậm rãi chảy vào túi máu, Giang Nam mạn bất kinh tâm nói: "Các ngươi có bao nhiêu người tới?"
Trong lòng chị gái y tá hơi có chút hồi hộp!
[ Giá trị oán khí từ Tô Hà +1000! ]
Thế nhưng biểu lộ trên mặt không thay đổi nói: "Chỉ có năm chiếc xe hiến máu a!"
Giang Nam: "Đừng giả bộ! Nhìn đường cong bắp chân của ngươi rõ ràng thấy được cơ bắp!"
"Khuyên tai cũng không lấy xuống, không chuyên nghiệp!"
Tô Hà: ! ! !
Sắc mặt cô dần dần biến!
Dù thế nào cũng không nghĩ đến!
Giang Nam vậy mà vừa liếc mắt liền nhìn ra được ngụy trang của bản thân?
Tô Hà cười nói: "Vậy ngươi còn tới hiến máu?"
Giang Nam liếc mắt: "Nếu không phải vì quà tặng! Ta mới không hiến!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận