Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 939 -



Chương 939 -




Không đúng, chờ đã?
Hai mắt Giang Nam sáng ngời: "Cho nên đêm nay trong biệt thự chỉ còn lại ba người chúng ta?"
Hạ Dao và Chung Ánh Tuyết liếc nhau, mặt nhỏ ửng đỏ!
Ừm... Ngươi... Ngươi là muốn nhân cơ hội này làm cái gì sao?"
Chung Ánh Tuyết cảm thấy trái tim nhỏ bé của mình sắp nhảy ra khỏi cổ họng rồi!
Giang Nam nghiêm mặt: "Đương nhiên, cơ hội khó có được, đương nhiên phải làm, nếu không thanh âm quá lớn lại bị Hùng Đại Hùng Nhị phát hiện thì cũng quá ngượng ngùng?"
Chung Ánh Tuyết ngại ngùng!
Hạ Dao cũng xấu hổ!
Giờ phút này hai người đều đỏ mặt!
Vành tai Hạ Dao đỏ lên, lòng bàn tay căng thẳng đổ mồ hôi!
Trời... Trời ạ!
Âm thanh quá lớn? Có cần kịch liệt như vậy không?
Tiểu Nam rốt cục đã thông suốt rồi sao? Là chuẩn bị muốn...
Chung Ánh Tuyết cúi đầu gõ ngón tay, lông mi run rẩy: "Nhưng... nhưng ta còn chưa chuẩn bị tâm lý..."
Giang Nam ngạc nhiên: "Không phải ngươi nói muốn bổ túc cho ta sao? Còn cần chuẩn bị tâm lý gì nữa?"
Thanh âm học bổ túc quá lớn, nếu như bị Hùng Đại Hùng Nhị nghe thấy thì thật ngại quá?
Thân làm đại ca như ta sao có thể học hành tụt dộc được? Phải làm gương tốt a!
Ta cũng cần có mặt mũi a?
Chung Ánh Tuyết há miệng nhỏ, ngạc nhiên nhìn Giang Nam, khuôn mặt xinh đẹp như là sắt nung đỏ, đỉnh đầu toát ra một luồng khói trắng!
Che mặt chạy lên lầu!
"Ta... Ta đi lấy sổ ghi chép dạy bổ túc cho ngươi!"
Giang Nam gãi đầu: "Không cần gấp như vậy đâu, cơm còn chưa ăn xong mà!"
Chung Ánh Tuyết chui đầu vào giường, dùng chăn che mặt, đỏ bừng lên!
Ta cứ tưởng Nam...
A a a! Xấu hổ muốn chết a!
"Đại Lang Diệt? Tuyết Tuyết đi lấy sổ rồi, ngươi đút ta ăn cơm đi! Ta..."
Chỉ thấy Hạ Dao nghiến răng hổ xông lên, bóp chặt cổ Giang Nam, trực tiếp xuất ra tuyệt chiêu khóa cổ bất khả chiến bại!
"Tiểu Nam thối! Xem ta đêm nay bổ túc cho ngươi cả một đêm! Khiến ngươi muốn ngủ cũng ngủ không được!"
Vừa nói, vừa dùng cằm nhấn vào đỉnh đầu Giang Nam!
Giang Nam trợn trắng mắt, ta đã cảm nhận được sự nhiệt tình muốn được bổ túc cho ta!
Không cần dùng sức như vậy a!
Cơm nước xong xuôi, Giang Nam dọn dẹp rồi trở lại phòng, Hạ Dao và Chung Ánh Tuyết đi chuẩn bị ghi chép bổ túc!
Học viện Tiên phong sẽ tổ chức chiến đấu xếp hạng vào mỗi học kỳ!
Thi viết kết hợp với thực chiến, xếp hạng năm học!
Xếp trong top 100 năm học sẽ có khen thưởng, giống như Tiêu Chấn, xếp hạng đầu ba năm liên tục, mỗi tháng đều có linh châu, điểm cống hiến khen thưởng đều có thể lĩnh!
Mà cũng sẽ thông qua hình thức này để xếp hạng lại các ban!
Trước mắt lớp của Giang Nam là ban 10, sau khi kết thúc thi đấu, xếp hạng tất cả học viên cả lớp sẽ tăng theo cấp số cộng, lớp có tổng vị trí thấp nhất, sẽ xếp ở vị trí đầu tiên!
Lớp xếp hạng càng cao, tài nguyên tu luyện được lĩnh mỗi tháng càng nhiều!
Đây là chuyện cá nhân, cũng là chuyện tập thể!
Mỗi học viên đều rất để ý!
Thực chiến Giang Nam căn bản không có gì phải lo lắng, chủ yếu là thi viết, mình ở bên ngoài quá lâu, chương trình học bị tụt lại khá nhiều a!
Không khỏi chờ mong buổi học bổ túc tối nay!
Chắc hẳn sẽ phá lệ đặc sắc?
Mà Giang Nam cũng không nhàn rỗi, thừa dịp trong khoảng thời gian này lấy trứng Điểu Sư ra!
Đã mấy ngày không cho nó ăn linh lực, Giang Nam quyết định đêm nay cho nó ăn no!
Giang Nam tựa như gà mái già ôm trứng bò vào trong chăn, che kín chăn, lộ cái đầu ra, bắt đầu rót linh lực vào!
Trong chốc lát, một cỗ lực hút tuyệt cường bắn ra, khiến cho Giang Nam hoảng sợ!
Một thân linh lực chỉ vài phút liền hút cạn, Giang Nam vội vàng ăn thịt quả sầu riêng để bổ sung!
Trong lòng không khỏi có chút áy náy, nhìn xem ngươi đã khiến đứa nhỏ đói thành cái dạng gì?
Nhưng mà nửa giờ trôi qua, xu thế hấp thu linh lực cũng không có đình chỉ, ngược lại càng thêm hung mãnh!
Hơn nữa trứng trong lòng đang không ngừng rung động, tựa hồ vật nhỏ trong trứng đang không ngừng va chạm vỏ trứng!
Ánh mắt Giang Nam sáng ngời, vô cùng kích động!
Là muốn phá vỏ ra sao?
Ấp hơn một tháng, rốt cục cũng sắp ấp ra sao?
Giang Nam nào dám dừng lại? Duy trì tư thế liên tục cung cấp linh lực!
Yên tâm đi! Cứ ăn không ngừng!
Bên chỗ ta cái gì cũng không nhiều, chỉ có linh lực là nhiều!
Giờ phút này Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao ôm vở đi vào, nhìn Giang Nam lại nằm úp sấp ấp trứng, cũng nhịn không được cười!
Giang Nam mang vẻ mặt nghiêm túc: "Hình như ta sắp sinh!"
Hai người liếc nhau, vẻ mặt ngạc nhiên, ấp trứng một tháng, rốt cục cunngx sắp sinh sao?
Trong lòng cũng cực kỳ chờ mong sinh mệnh nhỏ này được sinh ra!
Trước khi phá xác đã có linh tính như vậy, quỷ mới biết sau khi ấp ra sẽ như thế nào a!
"Ha ha, ngươi cứ tiếp tục ấp, nhưng học bổ túc thì vẫn phải học!"
"Ta đi lấy ghế!"
Vì thế hai người liền kéo ghế nhỏ ngồi ở bên giường, đặt vở ở trên giường cho Giang Nam học bổ túc!
Một lần học này chính là cả một đêm!
Sáng sớm hôm sau, Chung Ánh Tuyết cùng Hạ Dao đã rửa mặt xong chuẩn bị đi học, Giang Nam còn đang ấp trứng!
"Ngươi không đi học sao?"
"Còn có vài ngày là thi viết, chương trình học cũng không thể lại bỏ dỡ!"
Giang Nam che mặt: "Nhưng hiện tại ta không ra được, lại tới nữa rồi, ta cảm giác được nó lại đá ta, lập tức có thể nở ra rồi!"
"Các ngươi đi trước đi, ta sẽ nghĩ cách!
Hai người Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao chỉ có thể tới phòng học trước, đồng thời trong lòng cảm khái, ấp trứng thật đúng là vất vả!
Mới vừa vào phòng học đã bị một màn trước mắt dọa run rẩy, thiếu chút nữa kêu không ra tiếng!
Chỉ thấy trên chỗ ngồi Giang Nam thò ra một cái đầu!
Đúng là Giang Nam, mở một trùng động không gian, thò cái đầu ra!
Người ở nhà ấp trứng, đầu đến lớp có được không?
Có cần chuyên nghiệp như vậy không!
Đây là thao tác thần tiên gì vậy!
Không gian trùng động đều bị ngươi khai phá triệt để?
Bạn học trong phòng học đều mang thần sắc hoảng sợ nhìn Giang Nam!
Sự kiện kỳ bí trong học viện sợ là sắp có cái thứ sáu rồi!
"Nam Thần? Chuyện gì thế này? Thân thể của ngươi muốn cosplay Hình Thiên sao?"
"Ha ha... vừa trở về ngày đầu tiên đã kích thích như vậy? Thân thể của ngươi lưu lại bên kia trùng động làm gì?"
"Ha ha, sẽ không phải là làm chuyện gì xấu hổ chứ? Chiến Thần Thận Sắt?"
Giang Nam bĩu môi: "Xấu xa! Tư tưởng của các ngươi đều thối!
Ta chỉ đang tạo em bé! Căn bản không bớt thời gian được!"
"Lại đá ta?"
Nói ra câu này, trong lớp lặng ngắt như tờ, các học viên ai nấy đều mang thần sắc hoảng sợ nhìn Giang Nam!
Thật đúng là đang tạo em bé sao?
Có cần dữ dội tới như vậy không!
Đều đã như vậy còn kiên trì đi học?
Yêu thích học tập tới như vậy sao?
Còn đá ngươi? Là đang oán giận ngươi không đủ tập trung đi!
Chúa ơi!



Bạn cần đăng nhập để bình luận