Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 572 -



Chương 572 -




"Mẹ kiếp! Cái gì vậy? Điêu khắc?"
"Phụt ha ha ha! Người anh em này khá lắm! Đây có phải là tín ngưỡng không?"
"Còn là thủy tinh?!"
"Không không không không! Ta thấy giống như một viên kim cương!"
"Một viên kim cương lớn như vậy? Điêu khắc thành một tác phẩm? Ngươi đùa ta à?"
"Niềm vui của người có tiền ta không hiểu nổi!"
[Giá trị oán khí từ Andre. Shakalaka +1000!]
Giang Nam sửng sốt!
Andre?
Hắn ta đến Giang Thành? Đã xảy ra chuyện gì?
Chỉ thấy đám người bị một cỗ lực lượng nhu hòa tách qua một bên!
Không khí xung quanh giống như có sinh mệnh vậy, cứ như lộ ra một con đường!
Chỉ thấy một cô gái cao 1m90, mặc quần jean bó sát màu đen, trên người là áo bông nhung trắng đi tới!
Gương mặt điển hình của người phương Tây, nhưng vẫn đẹp khiến cho người ta ngạt thở!
Ngũ quan tinh xảo rất bắt mắt, mái tóc nâu dài tới thắt lưng!
Đậm chất phong cách nữ vương!
Trên vành tai mang hai bông tai lá phong, trong cắp mắt to hiện lên ý cười!
"Trông dáng vẻ làm ăn cũng không tệ?"
Mà Andre đi theo phía sau, trong nháy mắt nhìn thấy Giang Nam, hai mắt đã có thể phun lửa!
"Đã lâu không gặp! Nam thần!"
Sắc mặt cô gái cao gầy trở nên lạnh lùng!
"Câm miệng lại cho ta! Cho phép ngươi nói chuyện sao?"
"Rầm!"
Không khí xung quanh đột ngột thắt chặt, cứng rắn như tấm thép!
Thân thể Andre bị áp chế sắc mặt đỏ lên, không thể nhúc nhích!
Giang Nam nheo mắt lại!
Khi còn ở Woyny, Andre đã là Hoàng Kim!
Mà trước mắt lại càng lên tới Bạch Kim!
Xem ra hơn trăm cân Kim Cương kia đích thật không uổng phí!
Nhưng người phụ nữ này lại có thể dễ dàng áp chế Andre!
Cấp bậc không thể nghi ngờ!
Lại là một cường giả cấp Kim Cương!
Xem ra Dạ Oanh lo lắng cũng không phải là vô duyên vô cớ!
Nhưng Giang Nam không chút sợ hãi!
Tay đã lén lút thò xuống dưới mông!
Cô gái cao gầy đảo mắt nhìn lại, vẻ mặt tươi cười nhìn về phía Giang Nam: "Có muốn làm ăn với tỷ tỷ đây hay không?"
"Ta ở nơi này chờ ngươi rất lâu, sẽ làm ngươi hài lòng!"
Giang Nam nhìn trái nhìn phải, dáng vẻ cảnh giác đến cực điểm, lặng lẽ nói: "150 đồng, bao phòng?"
Khách bên cạnh đều bối rối!
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Cô gái này đến để đi khách sao?
“150 đồng? Nam thần đang nghĩ cái rắm gì vạy! Ngươi có cần phải keo kiệt như vậy không? ”
"Có phải không? Vừa mới kiếm được nhiều tiền như vậy, cũng không thể trả nhiều hơn một chút sao!"
"Loại cấp bậc này! Ít nhất cũng phải 1500 đồng mới đúng chứ?"
"1500? Cũng quá đắt! 1500 mua sườn ăn không thơm sao?"
"150? Ta ra 300!"
[Giá trị oán khí từ Victoria. Sasha +1000! ]
Ngay lúc này, khuôn mặt của Victoria đều hoàn toàn đen!
Sát ý trong mắt bạo băng!
150 đồng?
Mẹ nó ta chỉ đáng giá 150 đồng!
Ngươi xem bổn cô nương đây là loại người gì?
Ngươi đến cùng là đang bàn chuyện làm ăn gì với ta hả?
Ngươi không thể nói chuyện đàng hoàng sao?
"Ha ha ~ phụt!"
Andre ở phía sau không nhịn được, cười ra tiếng!
Victoria nắm chặt tay nhỏ, không khí lại ép!
Andre liền phun ra một ngụm máu!
[Giá trị oán khí từ Andre. Shakalaka +1000!]
Mọi người tấm tắc khen ngợi!
"Nhìn xem! Nhìn bạn tra người ta đều tức giận đến mức hộc máu!"
"Không phải sao? Đổi lại là người đàn ông nào cũng không chịu nổi!"
"Mị lực của Nam thần, khó mà giải được a!"
"Không phải gã đàn ông này không được, nên cô gái mới. Ai ~ Ta nói thế nào mà lại mang cái thứ kia trên cổ của mình! Thì ra..."
"Người anh em này cũng khô thân!"
Victoria lại nắm lấy bàn tay nhỏ bé của mình!
Andre: Phụt…!
Lại thêm một ngụm máu!
Andre đều nóng nảy!
Lão tử mẹ nó cái gì cũng không làm, chỉ đứng ở chỗ này!
Trêu chọc tới ai?
Nồi của Giang Nam, liên quan gì tới ta!
Tại sao lại tai họa lên đầu ta chứ?
Đại gia đại nương! Đừng có nói nữa!
Nếu không lão tử còn phải hộc máu vài lần a!
Victoria nhìn nụ cười trên mặt Giang Nam, trong lòng cực kỳ tức giận!
Nhưng bàn tay nhỏ lại nhẹ nhàng vén tóc qua, lông mày ẩn chứa một chút thẹn thùng: "Chỉ cần ngươi muốn, cũng không phải không thể!"
Giang Nam trợn trắng mắt: "Đừng có phóng thích mị lực không có chỗ dùng của ngươi với lão tử! Cút đi!"
"Đừng có làm phiền lão tử kiếm tiền! Mỗi phút của lão tử đều trên dưới vài triệu, 150 đồng ta cũng không cho ngươi a!"
Bị nói tới vậy mà còn chưa tức giận sao?
Chơi ta đi!
Xông lên giết ta!
Ta một lòng muốn tìm chết!
Ngươi không thể thỏa mãn nguyện vọng nho nhỏ của ta sao?
Ôi, ôi! Gấp chết ta!
Ý cười trên mặt Victoria hoàn toàn tiêu tán, giơ tay lên muốn ấn về hướng Giang Nam!
Nhưng khi tay cô muốn tiến vào phạm vi bày hàng, lại đột ngột dừng lại!
Ngược lại cảnh giác lui hai bước, cười nói: "Thiếu chút nữa đã phạm sai lầm! Người ta cũng sẽ không bị ngươi lừa đâu ~"
"Vết thương của ma thuật sư, hiện tại còn chưa dưỡng tốt đâu!"
Giang Nam: ??????????
Nở một nụ cười miễn cưỡng!
"Hả? Ma thuật sư cái gì? Ngươi đang nói chuyện kỳ quái gì chứ?"
"Tại sao ta không hiểu gì cả?"
A!
Thời buổi này, làm lừa đảo cũng thật khó khăn a!



Bạn cần đăng nhập để bình luận