Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 350 -



Chương 350 -




"Vì sao phải làm vậy với Vân gia ta?"
Hiệp Sĩ Hồ Lô: "Ah! Ngươi làm gì thì ngươi tự rõ!"
"Trận chiến này là do Vân gia các ngươi khơi mào trước! Ngươi muốn chơi! Lão tử phụng bồi là được!"
"Chỉ là hiện tại xem ra! Vân gia các ngươi cũng không có đường phản kháng!"
Vân Hồng Phong mắt muốn nứt ra: "Không thể nào!
Hiệp Sĩ Hồ Lô: "Xem ra trí nhớ của ngươi không được tốt lắm! Hỏi con trai ngươi đi!"
Vân Hồng Phong sửng sốt, nào còn dám chậm trễ, trực tiếp gọi điện thoại cho Vân Lỗi!
"Ngươi là nghiệt tử! ngươi đã làm gì! Nói cho ta biết!"
Vân Lỗi: ???
"Làm sao vậy?"
Nói chuyện hùng hổ như vậy? Sao lại mắng ta?
"Còn làm sao nữa? Lên dark web mà xem đi! ”
Vân Lỗi vừa mới lên dark web trực tiếp bị dọa choáng váng!
Vân Phỉ càng mở to hai mắt che miệng, vẻ mặt không thể tin!
"Sao lại... Làm thế nào chuyện này có thể xảy ra! Trong nhà..."
Vân Hồng Phong đè ép lửa giận: "Ngươi chọc phải ai? Gần đây xảy ra xung đột với ai? ”
Vân Lỗi ngạc nhiên: "Là do ta? Không, không! Gần đây ta chỉ bận rộn chuyện của Giang Nam! Căn bản không có mâu thuẫn với người khác!"
"Cũng chỉ mới tối hôm qua, Giang Nam..."
Nói tới đây, Vân Lỗi cảm thấy lạnh lẽo, mồ hôi lạnh trong nháy mắt liền xuống!
Bởi vì hắn ta đột nhiên nhớ lại, đêm qua Giang Nam ngồi trên xe máy nói ra những lời đó!
"Vậy khai chiến là được rồi!"
"Các ngươi muốn chơi! Lão tử phụng bồi đến cùng! ”
Có phải là Giang Nam không?
Làm thế nào có thể được! Hắn chỉ là một tên Bạch Ngân cỏn con!
Thân phận bối cảnh, quan hệ nhân mạch mình đều đã điều tra rõ ràng, căn bản không có thể uy hiếp đến sự tồn tại của Vân gia!
Vân Lỗi thậm chí đã chuẩn bị sẵn hôm nay sẽ ra tay với Hạ thị, Chung thị!
Thậm chí đã an bài người đi bắt Chu Vũ Tình, dùng để uy hiếp, nhưng còn chưa có hành động!
Nhưng chỉ trong một đêm, đại thụ chọc trời này của Vân gia đã bị nhổ rễ?
Cái này ... Cái này ...
"Cha! Hiệp Sĩ Hồ Lô này có thể... có thể là Giang Nam hay không?"
Vân Hồng Phong sửng sốt, nghĩa thế nào cũng không nghĩ tới sẽ là Giang Nam!
Cả người đều lạnh lẽo!
Một thiên tài chưa trưởng thành?
Làm thế nào có thể có một năng lực lớn như vậy?
Lần này Vân gia thật sự đá đến tấm ván sắt rồi sao?
"Bất kể có phải hay không! Ngươi mau đi cầu xin hắn ta! Cầu hắn buông tha Vân gia! ”
"Chúng ta căn bản không chịu nổi ba ngày!"
"Ta sẽ qua đó! Đây là đường sống duy nhất của Vân gia ta!"
Cúp điện thoại, ánh mắt Vân Lỗi đỏ như máu!
Hàm răng nghiến chặt! Ta không thể tin nổi tất cả những thứ này đều là thật.
Mình đang nằm mơ sao?
Vân Phỉ cắn chặt môi dưới: "Anh! Lần này chúng ta đã sai rồi sao?"
Vân Lỗi không trả lời câu hỏi này, mà nói: "Đi! Đi gặp Giang Nam!"
Xe lái thẳng một đường tới thẳng biệt thự.
Vân Lỗi mang theo Vân Phỉ, dù cho không muốn đối mặt, nhưng vì cầu một đường sống cho Vân gia.
Mặt mũi gì sđó, không quan trọng!
"Cốc! Cốc! Cốc!"
Tiếng gõ cửa vang lên, Chung Ánh Tuyết đeo tạp dề đi mở cửa.
Trên mặt Vân Lỗi xuất hiện một tia mỉm cười khó coi: "Ta có thể gặp Giang Nam sao..."
Chung Ánh Tuyết mặt lạnh như băng, tự nhiên không có ấm tượng tốt gì với hắn: "Tiểu Nam đang ngủ, chờ hắn tỉnh rồi nói sau!"
Nói xong liền đóng cửa lớn, Vân Lỗi cắn răng, gân xanh trên trán nổi lên!
Nhưng cũng không có cách nào, chỉ có thể chờ!
Một phút nữa! Vân gia lại phải chịu thêm tổn thất lớn!
"Đáng chết!"
Chung Ánh Tuyết đi vào phòng Giang Nam: "Tiểu Nam, thật sự không gặp sao?"
Giang Nam gật đầu nói: "Bọn họ còn chưa biết sai!"
"Vân gia làm việc bá đạo, vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, chuyện của Hạ Dao bọn họ có thể làm như vậy!"
"Có thể tưởng tượng được, một đường đi lên tới bây giờ, Vân gia đã nghiền nát bao nhiêu người!"
"Không thương gân động cốt, bọn họ sẽ không biết đau!"
Chung Ánh Tuyết gật đầu, tất nhiên là không có nửa phần đồng tình với Vân gia.
Nếu không có Giang Nam, có thể tưởng tượng mọi thứ sẽ phát triển như thế nào!
Vân Lỗi cùng Vân Phỉ còn chờ ở ngoài cửa, thẳng đến chạng vạng còn chưa đợi Giang Nam đi ra!
Bọn họ đều sắp phát điên rồi!
......
Bên kia, Hồng Long cơ hồ phát động tất cả lực lượng mình có thể điều động!
Toàn bộ vùng Bắc Hoa đều bị điều động, chỉ là vẫn tìm không được Hiệp Sĩ Hồ Lô!
Nhưng hắn cam tâm buông tha như thế sao? Thậm chí liên lạc với người của Ám Dạ để hỗ trợ tìm!
Căn cứ quân sự!
Sơn Miêu cúp điện thoại, trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo nghi hoặc.
"Tìm Hiệp Sĩ Hồ Lô?"
Sau đó cô mở dark web ra, nhìn Tẩy Tủy Linh Quả trong hồ giải thưởng Hắc Bảng thì có chút sửng sốt, vẻ mặt kinh ngạc!
"A~ Hình như ta từng ăn một quả!"
"Viên kim cương đó... Kim Cương của Bạch Sa?"
Sơn Miêu đột nhiên nhận ra cái gì đó, vẻ mặt ngạc nhiên!
Căn bản không cần hoài nghi a!



Bạn cần đăng nhập để bình luận