Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 336 -



Chương 336 -




"Bảo bối! Chúng ta đi đâu đây?"
Vân Phỉ đỏ mặt!
Chúa ơi! Thái độ trước sau thay đổi quá nhiều rồi!
Mình còn có chút không kịp làm quen.
"Ngươi quyết định là được rồi!"
Giang Nam nhếch miệng cười: "Vậy đi thôi, đi chợ đêm..."
Vì thế Vân Phỉ lại ôm tay Giang Nam đi về phía chợ đêm Giang Thành!
Một ly trà sữa xuống bụng, Vân Phỉ cảm thấy cả người thông suốt, thần thanh khí sảng a!
Trà sữa thần tiên gì vậy? Cũng quá tuyệt rồi!
Nhưng đi được một lúc, cảm giác trùng kích đột nhiên xuất hiện khiến Vân Phỉ cứng đờ tại chỗ!
Không dám nhúc nhích!
"Hả? Sao ngươi không đi?"
Vân Phỉ lúng túng cười: "Không có... Không có gì!"
Trên thực tế trong lòng đã nổi lên cơn giông bão!
Lúc này mình làm sao có thể "rò rỉ khí" a!
Hơn nữa cảm giác mãnh liệt như vậy!
Không!
Tuyệt đối không được!
Đây là một buổi hẹn hò! Nếu để Giang Nam nghe thấy mình đánh rắm, hình tượng sẽ hoàn toàn biến mất ah!
Nỗ lực của mình chẳng phải là uổng phí sao?
Vậy làm sao có thể làm cho Giang Nam thích mình?
Vân Phỉ cắn chặt răng, dùng hết toàn lực ngăn cản tai họa này xảy ra!
Hai chân kẹp chặt! Cơ hồ có thể nói là đang chậm rãi dịch đi!
Biểu tình Giang Nam không thay đổi, trong lòng trên thực tế đã vui vẻ nở hoa!
Vụng trộm thêm gia vị, lão tử làm sao dễ dàng đê ngươi yên chứ?
Đậu nành giải động đã sớm được cho vào trà sữa!
Dám đe dọa ta?
Ngươi sợ là không biết danh hào chiến thần núm vú giả của ta!
"Có chuyện gì vậy? Ngươi cảm thấy không khỏe sao?"
Vân Phỉ: "Không... Không! Đi nhanh như vậy để làm gì? Đi chậm lại!"
Vì thế Giang Nam liền dắt tay Vân Phỉ đi trên đường phố!
Vân Phi: !!
Mẹ nó!
Không, ta không thể! Ta thực sự không thể!
Đã nghẹn đến cực hạn rồi!
Ah, ah!
Chỉ thấy Vân Phỉ hít sâu một hơi.
Sau một khắc, váy ngắn phía sau nàng hơi bay lên, ngay cả mái tóc xoăn cùng eo cũng bị thổi, nhẹ nhàng bay về phía sau!
Thậm chí có thể mơ hồ nhìn thấy màu trắng to tròn bên trong!
Giang Nam quay đầu lại, khiếp sợ nhìn một màn này!
Mặt mũi vô cùng ngach nhiên!
Mẹ kiếp! Có thể thổi ra được một cơn gió lớn như vậy?
Thổi tốc cả váy và tóc?
Ngươi nghẹn bao lâu rồi!
Lợi hại nhất chính là, thế mà cũng không tạo ra tiếng?
Mất giọng à?
Không hổ là tiên nữ! Tiểu thư khuê các!
Công lực đánh rắm tiêu âm quá thâm hậu a, Giang Nam đều tò mò cô đã làm cách nào!
Vân Phỉ đương nhiên cảm nhận được ánh mắt Giang Nam nhìn chăm chú!
Sắc mặt đỏ bừng che mông, xấu hổ nói: "Hôm nay gió đêm thật lớn, thổi tốc cả váy người ta lên!"
"Đừng nhìn! Xấu hổ đến chết mất thôi!"
Giang Nam: ???
Có gió ở đây!
Lá cây còn không di chuyển có được hay không!
Đây không phải là ngươi đang mở mắt ra nói dối sao?
Vân Phỉ bịt mũi: "A~ Thật thối! Chắc chắn là mùi trong nắp công, chúng ta đi đi! ”
Nói xong kéo cánh tay Giang Nam đi về phía trước!
Giang Nam: !!
Lý do này của ngươi ta lại không cách nào phản bác!
Lý do rất phổ biến!
Tiểu tiên nữu này!
Công lực của ngươi thật sự là quá sâu đậm a!
Nắp cống: (‡▼益▼)
Ngươi đánh rắm!
Có liên quan gì tới lão tử chứ...
Vân Phỉ thật vất vả mới lừa gạt qua, hung hăng thở phào nhẹ nhõm!
Nhưng ai ngờ vừa rồi chỉ là khởi đầu a!
Vân Phỉ sắp điên rồi!
Hôm nay mình bị sao vậy?
Vì cảm thấy ban ngày tủi thân sao?
Người khác tủi thân đến phát khóc!
Mà mình tủi thân đến đánh rắm?
Cái quái gì vậy!
Một đường kéo cánh tay Giang Nam buồn bực rời đi!
Váy ngắn phía sau không ngừng bị "gió" thổi lên! Khiến mái tóc dài thổi phấp phới không thôi!
Giang Nam bị Vân Phỉ lôi kéo, vuốt cằm một đường thưởng thức phong cảnh!
Bởi vì Giang Nam đang nghiên cứu, Vân Phỉ đến tột cùng làm thế nào để tiêu âm!
Cái này cũng quá lợi hại rồi!
Giang Nam lắc đầu cảm khái nói: "Chậc chậc chậc! Gió hôm nay thật ồn ào!
Mặt Vân Phỉ sắp đỏ rực rồi!
Miễn là không có âm thanh!
Vậy thì không liên quan gì đến ta!
Người qua đường trên phố đi bộ!
"Con mẹ nó! Hôm nay mùi trên phố cũng quá nặng rồi!"
"Ọe! Ta đều ngửi cả một đường! "
"Có phải không vâytj? Từ phố Hồng Kỳ đến đường Quý Lâm! Mặt trận kéo dài như vậy sao?"
"Hí ~ Ha ~ thoải mái!"
"Mẹ kiếp! Người anh em này, ngươi có đam mê kỳ quái gì vậy?"
Vân Phỉ: !!
[Giá trị oán khí từ Vân Phỉ +1000! ]
[Giá trị oán khí từ Vân Phỉ...]
......
Một đường giá trị oán khí không ngừng cập nhật!
Vân Phỉ không biết hôm nay mình rốt cuộc bị làm sao vậy!
Chỉ với thời gian nửa tiếng đồng hồ, cảm giác như bản thân đã thả hết tất cả rắm của cả đời!
Quả thực mất mặt chết đi!
Nếu như một hai cái thì cũng thôi đi!
Nhưng bản thân mình chưa từng dừng lại! Váy bay lên mà không rơi xuống!
Làm thế nào mà chuyện này có thể xảy ra chứ!
Chẳng lẽ ta không phải là tiểu tiên nữ người gặp người yêu sao!
Rốt cục đi tới chợ đêm Giang Thành, nơi hai người đi qua, phía sau không có một bóng người!
Một chút cũng không chen chúc, vẫn là nhờ công lao của Vân Phỉ!



Bạn cần đăng nhập để bình luận