Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 753 -



Chương 753 -




"Phân tử phá toái!"
Tiêu Chấn cũng không thèm tránh, bàn tay to bởi vì chấn động tần số cao mà trở nên mơ hồ!
Hung hăng hướng về phía ngực Giang Nam mà ấn tới!
"Trùng động không gian!"
Tay trái của Tiêu Chấn xuyên qua trùng động mạnh mẽ đặt lên người mình! Sóng chấn tiêu tán!
Nhưng phảng phất như tiên tri biết trước, tay phải từ bên kia hướng cánh tay Giang Nam nắm lấy!
"Rào cản không gian!"
"Răng rắc!"
Dưới sự phá vỡ của các phân tử! Rào cản không gian mà Bose cũng không thể đập vỡ lại bị chấn nát!
Cũng may Giang Nam xếp chồng ba tầng!
Mà một quyền đánh về hướng mặt Tiêu Chấn đã tới người!
Nhưng trên thân thể Tiêu Chấn phảng phất bám vào một tầng chấn động tần số cao! Có thứ gì đó giống như lớp áo giáp!
Nắm đấm va chạm vào, tất sẽ bị chấn thương!
Nhưng không phá được vỡ lớp màng bảo vệ này! Căn bản không đả thương được Tiêu Chấn!
Giang Nam mới mặc kệ mình có bị thương hay không!
Bắt nạt Hùng Nhị?
Hôm nay lão tử nhất định phải chơi ngươi a!
"Rầm!"
Một quyền đánh xuyên qua, xương sống mũi Tiêu Chấn phát ra một tiếng nứt thanh thúy!
Cả người bị lực lượng to lớn đập vào, lỗ mũi chảy máu, đau đến chảy nước mắt!
Hai nắm đấm của Giang Nam nhiễm máu! Da bị chấn động nứt nẻ!
"Nào nào! Chính diện đối cứng! Xem ai trâu bò hơn!"
Hai người chiến với nhau!
Một loạt thao tác thần tiên khiến người nhìn hoa cả mắt!
Quả nhiên là nhanh như thiểm điện, một giây có thể phóng ra hai ba linh kỹ ngươi dám tin?
Toàn bộ bãi cỏ xanh đã trở thành bề mặt mặt trăng!
Các học viên vây xem đều nhìn ngây người!
"Con mẹ nó ~ thần tiên đánh nhau a! Loại tốc độ phản ứng cùng ý thức chiến đấu này là sao!"
"Nam thần thật ngoan độc! Nắm đấm không chút do dự? Cưỡng ép tấn công!"
"Quá dữ! Hoàng Kim áp chế Tiêu Chấn? Tiêu Chấn từng bước lui về phía sau, hệ không gian đều là vô địch sao?"
Giờ phút này đám người Hùng Nhị Ngô Lương ngồi trên bậc thang, lỗ mũi đều phun máu mũi, ánh mắt tràn đầy hưng phấn!
Vừa cắn hạt dưa vừa hô!
"Lam ca! Cố lên, cố lên!"
Giờ phút này, đồng đội của Tiêu Chấn mang vẻ mặt hoảng sợ nhìn Giang Nam!
Tề Đức Long ngạc nhiên: "Chấn ca sẽ không thua đó chứ? Tên nhóc này mới Hoàng Kim 1 sao a!"
Tề Đông Cường: "Bị áp chế? Vị này là thần tiên phương nào! Chấn ca bị đấm bao nhiêu lần rồi? Hắn có cần chúng ta giúp không?"
Cô gái Gothich Loli bĩu môi: "Đáng đời! Ai bảo hắn đánh gấu!"
Mỹ nữ bàn nhỏ cười nói: "Hai bên đều chịu thiệt! Nếu Giang Nam có sơ sẩy phòng ngự, bị phân tử phá toái của Tiêu Chấn đụng phải thân thể liền thua! Hai nắm đấm kia không chống đỡ nổi chấn động cũng sẽ thua!"
"Tiêu Chấn thì đang thực sự bị đánh! Còn phải xem ai không chịu nổi trước! Đúng là liều mạng!"
"Nhưng mà đàn em này cũng thật hung dữ nha! Đối với địch nhân tàn nhẫn, đối với bản thân lại càng tàn nhẫn hơn!"
Trên bãi cỏ, Tiêu Chấn sắp điên rồi!
Hệ không gian quả thực quá khó chơi! Chỉ là không thể đánh bại!
Bản thân mình còn phải lấy mặt đỡ nắm đấm!
Hộ giáp sóng chấn mà ngươi dám dùng nắm đấm để đối cứng? Ngươi đứng thực là không sợ đau!
Có thể lại để cho ta sờ được một chút hay không? Chỉ một chút!
Giờ phút này, nắm đấm của Giang Nam đã thê thảm không đành nhìn, liếc mắt một cái da đầu liền tê dại!
Cả người Tiêu Chấn bầm tím, khuôn mặt sưng lên có thể sánh ngang với minh tinh Trư Bát Giới!
"Hai người các ngươi đang làm cái quái gì vậy?"
Triệu Đức Trụ đen mặt, thân thể trong nháy mắt xuất hiện trên bãi cỏ xanh mướt!
Phía sau còn có Ngư Thanh Thanh đang thở hồng hộc, là Triệu Đức Trụ được cô tìm tới!
Chỉ thấy mỗi tay của Triệu Đức Trụ xác một người, nhấc bổng Giang Nam cùng Tiêu Chấn giống như xách gà con!
Vành mắt Giang Nam ngậm nước, lúc này khóc lên!
"Ô ô ô ~ Trụ gia gia! Cái tên này đánh ta, đều đánh ta phát khóc!"
"Vừa lên liền lấy mặt đánh tay ta! Hắn đánh ta! Đánh tới chảy máu!"
Triệu Đức Trụ nhìn Giang Nam một chút, ngoại trừ nắm đấm thảm không đành lòng ra, trên người một chút thương tích cũng không có!
Lại nhìn Tiêu Chấn!
Trên cơ thể không có nơi nào lành lặng! Khuôn mặt sưng lên thành đầu lợn!
Triệu Đức Trụ nghĩ cái này là ai đánh ai chứ!
Con mẹ nó lấy mặt đánh tay!
"Phụt~"
Tiêu Chấn phun ra ba cái răng, hắn tức giận run rẩy: "Tên nhãi ngươi đánh rắm! Rõ ràng là ngươi..."
Giang Nam lau nước mắt: "Ô ô ô ~ Trụ gia gia! Ngài nhìn hắn ta còn mắng ta!"
"À, đúng rồi! Hắn lại còn đánh đồng đội của ta! Ngài xem hắn đánh đồng đội của ta! Đánh đến mức chảy máu cam!"
Đám người Hùng Nhị ngồi trên bậc thang chảy máu mũi, điên cuồng gật đầu!
[Giá trị oán khí từ Tiêu Chấn +1000! ]
[Giá trị oán khí từ Tiêu Chấn...]
Triệu Đức Trụ mặt càng đen, nhưng lại đem Giang Nam thả xuống!
Giang Nam trở tay liền nháy mắt với đám người Chung Ánh Tuyết!
Xuất thân từ cô nhi viện, lúc Giang Nam vẫn còn là cậu bé đã biết đứa nhỏ thích khóc sẽ có kẹo ăn!



Bạn cần đăng nhập để bình luận