Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 959 -



Chương 959 -




Cao Hưng Vũ ở một bên che mặt!
Các ngươi mẹ nó có cần sợ thành cái dạng này hay không a, như vậy còn đòi tìm Giang Nam phân rõ phải trái?
Giang Nam căn bản không nói đạo lý a!
Đúng lúc này, danh sách đấu xếp hạng top 100 cùng danh sách đấu xếp hạng nhóm đào thải đã ra lò!
Toàn bộ hiện ra trên hình chiếu ba chiều của đấu trường!
Còn không đợi Giang Nam xem!
Chỉ thấy một tiếng kêu bi thương vang vọng phía chân trời, tựa như con chuột chũi đang gào thét ven đường!
Một tráng hán Hoàng Kim 8 sao quỳ trên mặt đất ôm đầu khóc rống, vẻ mặt bi phẫn!
"Vì sao? Vì sao ông trời đối xử bất công với ta như thế! Thật vất vả mới bò vào được top 100!"
"Vì sao cò để cho ta gặp phải Nam Thần a! Thế này mẹ nó ai có thể đánh qua được!"
"Ta bỏ quyền!"
Giang Nam: ??????????????
Danh sách đối chiến con mẹ nó vừa ra lò chưa tới 10 giây, ta đã thắng một trận?
Hạ Dao che miệng cười trộm: "Ta cá một cái hôn nhẹ! Ngươi sợ là phải ngồi băng ghế chờ đến cuối cùng!"
Ngô Lương che mặt!
Ta thấy ngươi chính là muốn hôn Nam ca a!
Giang Nam cười nói: "Làm sao có thể? Ngươi cũng quá coi thường anh hùng thiên hạ rồi!"
Hạ Dao tự tin nói: "Chờ xem đi!"
Sau đó liền lên lôi đài đấu xếp hạng, có rất nhiều lôi đài, đủ để cho mọi người đồng thời tiến hành thi đấu!
Đám người Chung Ánh Tuyết rất nhẹ nhàng liền giải quyết được đối thủ, tiến vào top 50!
Đợt đối chiến thứ hai vừa ra!
Một cô gái tóc ngắn trong nháy mắt vừa nhìn bảng đối chiến liền khóc!
"Ô oa! Không muốn đâu! Ta không muốn đánh với tên ma quỷ kia! Ta sẽ bị đánh chết mất! Ta bỏ cuộc!"
Giang Nam: ...
Đợt đối chiến thứ ba vừa ra!
"Ô oa! Thánh thần thiên địa ơi! Ta một đường vượt mọi chông gai rốt cuộc là vì cái gì a! Đúng là xui tám đời mới gặp phải Nam Thần a! Ta bỏ cuộc..."
Giang Nam híp mắt nhìn tất cả!
Không phải chứ!
Đã con mẹ nó ba vòng rồi!
Mông của lão tử cũng chưa từng được rời khỏi băng ghế a!
Ít nhiều để cho ta có chút cảm giác tham gia được không?
Cứ tiếp tục như vậy, trực tiếp tiến cử top 10 được không?
Hạ Dao lau mồ hôi trên trán, vẻ mặt tràn đầy đắc ý!
"Ha ha! Ngươi hôn ta chắc rồi!"
Cho dù có thua cũng là ta hôn ngươi! Cũng không lỗ...
Nhưng mà ý nghĩa không giống nhau a!
Giờ phút này, Tiêu Phong Hỏa trên khán đài cũng không nhìn nổi nữa!
Lòng tự tin này bị đả kích cũng quá tàn nhẫn!
Vừa gặp phải Giang Nam liền khóc chít chít, thế này còn thể thống gì nữa!
Thế là hắn trực tiếp cao giọng nói: "Lần này thi xếp hạng toàn khóa, trực tiếp cho Giang Nam hạng nhất là được, còn so tài cái rắm gì nữa?"
"Có ai có ý kiến gì không? Không có ý kiến thì trực tiếp trao giải cho tiểu tử thối này!"
Giang Nam ngạc nhiên!
Mẹ nó! Thật sự đoạt hạng 1?
Có cần qua loa tới như vậy không? Ngươi làm như vậy ta cũng rất ngượng ngùng a!
Một đám học viên nhao nhao lắc đầu, nhìn đám người vừa rồi bị khảm trên vách tường! Ai còn dám có ý kiến?
Hạ Dao hưng phấn muốn chết! Viện trưởng đại nhân, cám ơn ngài!
Ngài thật sự là người tốt!
Đúng lúc này, Cao Hưng Vũ hít một hơi thật sâu nói: "Ta! Ta có ý kiến!
Hạ Dao tức giận!
--
Mọi người đều nhìn Cao Hưng Vũ, trong ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc!
Không phải chứ!
Nam Thần đã biến thái thành cái dạng này, còn có người muốn đánh với Nam Thần?
Cao Hưng Vũ cũng được mọi người công nhận là cường đại, nhưng so với Nam Thần...
Hắn con mẹ nó không phải người a!
Hạ Dao tức giận giậm chân, khuôn mặt nhỏ xoay sang bên kia!
Hừ! Đáng giận!
Ánh mắt Tiêu Phong Hỏa sáng lên: "Ngươi đánh một trận với Giang Nam đi, nếu như ngươi có thể thắng hắn, hạng 1 là của ngươi!"
Trong lòng cũng mơ hồ chờ mong, không chừng thật sự có khả năng vượt qua tiểu tử thúi Giang Nam này!
Uy lực nổ tung vừa rồi cũng không nhỏ!
Nếu thật sự như vậy, để cho Giang Nam khiêm tốn lại cũng tốt!
Tất cả mọi người đều sửng sốt, không phải chứ? Thật sự muốn đánh?
Cao Hưng Vũ cũng nhìn về phía Giang Nam, trong mắt nóng lòng muốn thử!
Giang Nam nhếch miệng cười: "Được thôi! Lên lôi đài đi!"
Trên lôi đài, Giang Nam tùy ý đút hai tay vào túi, đứng ở nơi đó!
Mà Cao Hưng Vũ thì vẻ mặt túc mục, linh khí cả người bạo dũng!
Cấp bậc Hoàng Kim 8 sao tuyệt đối hiếm thấy ở độ tuổi của hắn!
Chỉ thấy Cao Hưng Vũ nhìn Giang Nam hai tay đút túi, khẽ nhíu mày: "Còn đút túi? Giang Nam! Ta hi vọng ngươi thu hồi thái độ vui đùa, nghiêm túc với cuộc tranh tài này!"
"Ngươi rất có thể sẽ bị thương, thẳng đến trước khi ta mất đi ý thức, ta sẽ không nhận thua trong cuộc tranh tài này!"
Giang Nam sửng sốt, lập tức mặt tối sầm lại!
Mẹ nó ta có nào không nghiêm túc chứ?
Ta đang rất nghiêm túc có được không?
Nhất định phải để cho ta lấy tay ra mói chịu?
Giang Nam rút hai ngón tay dựng thẳng ngón giữa ra!
Như vậy được chưa?
Còn dựng thẳng ngón giữa?
Cao Hưng Vũ tức điên!
Ngươi đang xem thường ai vậy?
[Giá trị oán khí từ Cao Hưng Vũ +1000!]
[Giá trị oán khí từ Cao Hưng Vũ...]
"Hừ! Xem thường ta đúng không? Ngươi chờ đó cho ta!"
"Kích hoạt tạo máu!"
Trong chốc lát, sắc mặt Cao Hưng Vũ đỏ lên, mạch máu bùng nổ, máu tươi trên đầu ngón tay nhanh chóng nhỏ xuống!
Giang Nam trợn trắng mắt!
Là chính ngươi bảo ta không được đút tay vào túi a, sao lại còn tức giận với ta chứ?
Người này thật kỳ lạ mà!
Vậy thì nghiêm túc một lần đi!
Giang Nam vừa muốn cầm lấy kích, nhưng mặt bỗng chốc đen lại.
Hai tay này của ta đều đang dựng thẳng ngón giữa, làm sao cầm kích được nữa!
Tiểu Tửu Oa một mực quan sát vẻ mặt Giang Nam liền ngọt ngào nói: "Chủ nhân ~ ta giúp ngươi được rồi!"
Nói xong ngậm đại kích của Giang Nam lên, đem kích can nhét vào trong lòng bàn tay trái Giang Nam!
Trong lòng Giang Nam thật ngọt ngào, đây đâu phải linh sủng? Rõ ràng chính là cưới cô vợ nhỏ về nhà mà!
Tay cầm đại kích dựng thẳng ngón giữa, tuy rằng không được tự nhiên lắm, cũng may có thể nắm được!
Trên lôi đài, trọng tài: "Hai người đã chuẩn bị xong chưa?"
Hai người gật đầu!
Tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy lo lắng!
Chỉ thấy bàn tay của trọng tài vừa rơi xuống: "Bắt đầu!"
"Rầm!"
Lôi đài đá cẩm thạch bị Giang Nam giẫm nứt!
Lực tác dụng cực lớn cộng thêm thuấn di cơ động, chỉ với thời gian vài giây, Giang Nam đã vọt tới trước mặt Cao Hưng Vũ!
Ấm Huyết đại kích trong tay chém mạnh ra, tiếng xé gió đinh tai nhức óc!
Cao Hưng Vũ vừa nghe trọng tài dứt lời, Giang Nam đã nhannh chóng vọt tới!
Trong mắt hắn Giang Nam chính là mũi nhọn thấu xương, sát ý cuồn cuộn tựa như mây đen áp thành!
Giờ khắc này, Giang Nam trong mắt Cao Hưng Vũ bị phóng đại vô hạn, như núi xanh đè tới!
Đó tựa hồ không còn là Giang Nam, mà là một con sói dữ cắn xé cổ họng con mồi!



Bạn cần đăng nhập để bình luận