Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 876 -



Chương 876 -




Zenbon Sakura liếc mắt một cái, mang theo ghế ngồi ở trước mặt Tiểu Cầu, dao gă, để ở trên cổ cô!
"Ngươi nói đi!"
Huyết Tiểu Cầu: "Nam Thần là người đàn ông ưu tú nhất ta từng gặp! Nhược điểm sao? A! Không tồn tại!"
Zenbon Sakura không nói gì, lại đem dao nhỏ để ở trên cổ Katarina: "Nói nhược điểm của Giang Nam!"
Katarina mang vẻ mặt trầm tư: "Ta căn bản không thể tưởng được người đàn ông hoàn mỹ vô khuyết này đến tột cùng có nhược điểm gì, Giang Nam là người ta tín nhiệm nhất trên thế giới này!"
Zenbon Sakura không biết phải nên nói gì!
Mấy người các ngươi đến tột cùng bị cái quỷ gì a, vừa rồi đều bán đứng Giang Nam sạch sẽ, hiện tại lại bắt đầu các loại nịnh nọt!
Mà Senbon Sakura lại không hề hay biết.
Bọn họ căn bản không phải đang nói lời nịnh nọt, lời nói ra đều là lời thật lòng 100%, trong lòng thật sự đều nghĩ như vậy!
Sơn Miêu sắp điên rồi!
Bọn họ ít tiếp xúc với Tiểu Nam, không biết nhược điểm của Tiểu Nam!
Nhưng mình biết a! Có thể xem là người nhìn Giang Nam trưởng thành!
Không có nhược điểm? Nhược điểm của Giang Nam quả thực nhiều đến bùng nổ a!
Siêu cấp thích tiền, thích gây sự, rất chú ý tới đồng đội, rất có chấp niệm với tóc, siêu sợ ngứa, trước khi động thủ có thói quen cười xấu xa...
Sơn Miêu biết rất rõ, một khi Zenbon Sakura hỏi tới mình, tuyệt đối sẽ nói ra sạch!
Không được không được!
Sơn Miêu đang suy nghĩ thì đột nhiên nhớ tới anh đào may mắn mà Giang Nam cho!
Trước khi bắt đầu đã để cho mọi người ngậm ở trong miệng trước!
Chỉ khi lâm vào tuyệt cảnh mới có thể dùng?
Đây đã coi là tuyệt cảnh rồi sao?
Chỉ thấy Sơn Miêu nhẹ nhàng ho hai tiếng, đem anh đào may mắn vẫn đặt ở dưới lưỡi nuốt xuống!
Mấy người Khỉ Gầy Thiết Ngưu nghe được Sơn Miêu ho nhẹ, ánh mắt nhanh chóng sáng lên, không chút nghĩ ngợi liền nuốt anh đào may mắn vào trong miệng!
Đây là ám hiệu đã sớm thương lượng với nhau, là vì ứng đối với loại tình huống này!
Cả đám sau khi ăn xong anh đào may mắn đều tràn đầy chờ mong, đồ của Nam Thần vẫn luôn thần kỳ!
Nếu đã dặn đi dặn lại, khẳng định có tác dụng lớn a!
Nhưng mà đợi nửa ngày, một chút thay đổi cũng không có!
Thứ này sẽ không phải là anh đào bình thường đó chứ? Không thể nào!
Giờ phút này Zenbon Sakura cầm ghế, cầm dao găm đi tới trước mặt Sơn Miêu!
"Ta hỏi ngươi..."
"Sakura - chan! Cà phê đã pha xong rồi! Cẩn thận kẻo nóng!"
Chỉ thấy Rokka một tay bưng ấm nước nóng, một tay bưng cà phê đi tới, đứng ở phía sau cô!
Zenbon Sakura giơ tay nhận lấy, đặt ở chóp mũi ngửi ngửi, vẻ mặt thích ý!
"Ừm.... mùi vị..."
"Ba!"
Lời còn chưa dứt, đáy ly thủy tinh đựng cà phê nổ tung!
Cà phê nóng hổi đổ hết lên bụng!
Zenbon Sakura: Ah a a!!!
"Nóng nóng nóng! Tê..."
Cô bị nóng trực tiếp nhảy dựng lên, dao găm trong tay đều vì cô cả kinh mà ném ra ngoài!
Đây là cái ly rách nát gì?
Tuy rằng mình không phải heo chết, cũng không sợ nước sôi nóng, nhưng dính phải nước sôi cũng sẽ thấy đau a!
Rokka cũng cảm thấy mơ hồ, cái ly nổ tung?
A cái này....
Dao găm bị ném ra, xoay tròn bay thẳng về phía Sơn Miêu!
Sơn Miêu theo bản năng lấy tay tiếp, liền nắm dao găm ở trong tay!
Không khí rơi vào sự xấu hổ tuyệt đối!
Còng tay vốn còng Sơn Miêu lại nhả ra, nhẹ nhàng giãy một cái ra liền mở khóa?
Khuôn mặt Sơn Miêu mơ màng, đã xảy ra chuyện gì?
Còng tay tự mở? Dao găm còn chạy vào trong tay ta?
Nhưng Zenbon Sakura nhanh tay lẹ mắt, trực tiếp thi triển không gian đè ép lần nữa trói buộc Sơn Miêu!
Đoạt lấy dao găm ném xuống đất!
"Cũng có nhiều thủ đoạn nhỏ đấy? Muốn chạy sao? Nằm mơ!"
Vẩy cà phê trên người, liền ngồi xuống ghế phía sau!
Vừa mới ngồi xuống, chân ghế đột ngột bị gãy!
Zenbon Sakura duỗi hai chân ra, bất ngờ không kịp đề phòng ngửa ra phía sau!
Đầu không cẩn thận đụng vào bụng nhỏ của Rokka!
Rokka theo bản năng đỡ, nhưng hoàn toàn quên mất mình còn bưng một bình nước nóng......
Toàn bộ đổ vào trên mặt Zenbon Sakura!
"Phụt...... A nha!!! Nóng quá..."
Đột ngột nhảy dựng lên từ trên mặt đất, Zenbon Sakura vội vàng lau mặt, khuôn mặt xinh đẹp bị nước sôi dội đỏ bừng!
Rokka vội vàng luống cuống tay chân: "Xin lỗi Sakura chan! Ta không phải cố ý a, vừa rồi...... Tê...... Đao Đao Đao!"
Chỉ thấy sau lưng Zenbon Sakura rõ ràng cắm một thanh dao găm màu tím, chính là thứ mà cô vừa ném xuống đất kia!
Máu tươi xanh tím chảy ròng, nửa thân đao đều đâm vào!
Sắc mặt Zenbon Sakura trắng bệch, con mẹ nó thứ này sao có thể đâm vào người ta a!
Có cần xui xẻo tới như vậy không, trên mặt đều là vẻ lo lắng, vội vàng đưa tay ra sau, muốn rút ra!
Thanh dao găm này được bôi kịch độc a!
Trách không được miệng vết thương không đau, đều bị độc làm cho tê dại!
Nhưng vị trí dao găm đâm vô cùng kỳ quái, Zenbon Sakura dùng nửa ngày nhưng căn bản không với tới!
"Còn đứng ngây ra làm gì? Giúp ta rút ra a! Mau mau mau! Đao này có độc! Giải dược đâu? Giải dược đâu?"
Zenbon Sakura bất chấp mọi thứ, mở không gian dị độ ra điên cuồng tìm giải dược!



Bạn cần đăng nhập để bình luận