Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 606 -



Chương 606 -




Tiêu Phong Hỏa bị vỗ tới trừng mắt ho khan!
Không khỏi nói: "Tiểu tử! Sức tay của ngươi thật lớn!"
Lớn hơn một chút nữa liền vỗ chết lão tử!
Ngươi đang vỗ bụi? Hay đánh ta hả?
Ngô Lương: "Cảm ơn lão gia gia đã khen ngợi! Vừa rồi thật là xấu hổ! Ngài không sao chứ?"
Tiêu Phong Hỏa: ...
Ngươi thấy ta trông có giống không sao hay không?
Ngươi có chắc là ta đang khen ngợi ngươi hay không?
Chỉ thấy Ngô Lương xách Tiêu Phong Hỏa đặt ở trên xe lăn!
Sau đó nâng toàn bộ xe lăn lên vai!
Tiêu Phong Hỏa: !!
Trong nháy mắt! Trong lòng hắn sinh ra một cỗ dự cảm không tốt!
"Lão gia gia! Để ta đưa ngài lên trên! Ngồi yên đi!"
"Này! Không, không! Đừng đừng..."
"Không sao đâu! Ngài không cần phải khách khí với ta làm gì!
“Rầm!”
Một tiếng nổ lớn! Ngô Lương cất cánh tại chỗ!
Mang theo một chiếc xe lăn trên vai! Kèm theo một lão gia gia ngồi trên xe lăn!
Tiêu Phong Hỏa lại trải nghiệm khoái cảm cực tốc!
[Giá trị oán khí từ Tiêu Phong Hỏa +1000!]
[Giá trị oán khí...]
Ngươi hoàn toàn cố ý phải không?
Ngươi muốn đùa giỡn lão tử đúng không?
Lại đưa ta lên đây nữa? Vậy chẳng phải cứ ngã vừa rồi của ta đều vô ich sao?
A a a a a!
Nhưng vẫn híp mắt cười nói: "Tiểu tử! Tên ngươi là gì? Có thể nói cho lão gia gia biết không?"
Ngô Lương nhớ tới lời dạy vừa rồi ở Giang Nam, thần sắc nghiêm túc: "Cứ gọi ta là Ngô người tốt!"
Tiêu Phong Hỏa: !!
Mẹ nó lão tử nhìn ngươi không có điểm nào giống người tốt cả!
Giờ phút này Ngô Lương mới phát hiện, đám người Giang Nam đã đi vào, vội vàng đuổi theo!
Tiêu Phong Hỏa xoa xoa cục u lớn trên trán, hai tay đẩy xe lăn, cắn răng đẩy vào trong viện!
"Viện… Viện trưởng? Chuyện gì đã xảy ra với ngài vậy? Không phải nói là đi xem tân sinh sao?"
Một cô gái bủi đầu củ tỏi, mang kính gọng đen đang ôm văn kiện, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tiêu Phong Hỏa!
Không riêng gì cô choáng váng, nhân viên phụ trách đăng ký phỏng vấn ở một bên cũng choáng váng!
Chuyện này là sao?
"Hân Di? Nhanh! Đẩy ta đến phòng nhân sự! Lần chiêu sinh này đều chọn trúng đám thần tiên phương nào?"
Đào Hân Di ngây ngốc: "Cái này... Nếu không chúng ta đến phòng y tế trước đi?"
"Không được! Phòng Nhân sự! Nhanh lên!"
Ngô Lương một đường chạy theo, mặt tràn đầy gió xuân!
Quả nhiên! Làm chuyện tốt có thể khiến cho mọi người cảm thấy vui vẻ!
Giang Nam: "To con! Lão gia gia không sao chứ?
"Không sao! Còn cười ha hả cảm ơn ta, hỏi ta tên gì!"
Giang Nam giật mình: "Ngươi không nói với hắn, phải không?"
"Khẳng định là không rồi!"
"Vậy thì tốt rồi! Vậy thì tốt rồi!"
Đoàn người xuyên qua quảng trường, phía sau quảng trường là sáu tòa nhà nhỏ vây thành tiểu khu chữ C!
Trên bãi đất trống được trang bị không ít loại thiết bị giải trí và thể dục được sử dụng trong công viên!
Không ít đại gia đại nương dạo quanh dưới lầu!
Nhưng ngay sau đó!
Chỉ nghe một tiếng "bốp!" vang giòn vang vọng!
Thu hút sự chú ý của tất cả mọi người!
Chỉ thấy hai lão đại gia ngồi trên ghế đá, hai người đều mắng nhiếc đỏ mắt!
"Kéo! Đá! Bao!"
"Ha ha! Lão tử thắng!"
Trong đó có một lão già ngửa mặt lên trời cười to, nâng bàn tay lên mạnh mẽ đánh tới!
"Rầm! Rầm! Rầm!"
Khoảng cách cực ngắn cò tạo ra cả tiếng âm bạo!
"Bốp!"
Một tiếng giòn vang lên, đánh vào mặt một lão già khác!
Vả cho mặt lệch một bên!
"Ngươi còn chưa ăn sáng à? Chỉ với chút lực này? Lại!"
Đám người Giang Nam đêu ngây ngốc!
Mà một bên khác, hai lão đại gia đã mất đi cánh tay trái ngồi trên bàn đá đấu vật tay, nghiến răng nghiến lợi!
Trên hai cánh tay nổi lên gân xanh, cơ hai gồng lên còn thô hơn thắt lưng Giang Nam!
Tròng mắt Giang Nam trừng muốn rớt ra!
Phải trải qua rèn luyện tàn khốc cỡ nào, mới có thể luyện thành cánh tay phải thô như vậy a!
Trên thanh xà đơn, một đại nương bám chặt xà đơn rồi dùng phần bụng áp sát xoay quanh! Tốc độ quay lên đến 78 vòng một phút!
Mẹ nó đều quay ra cả tàn ảnh!
Trên thanh xà kép, một ông lão cụt chân đang thực hiện động tác chống đẩy kiểu Nga, không biết đã làm được bao lâu, nhưng lớp tuyết trên lưng dày tới ba cm!
Còn có một lão đại gia cầm roi quất đầu con quay!
Bộ môn này trông khá bình thường!
Nhưng con quay của ông lão này mẹ nó được làm từ bình gas!
Không sợ nổ chết sao?
"Ai có thể cho ta biết... Đây có thực sự là viện dưỡng lão sao?"
Đám đại gia đại nương này thật sự cần người chăm sóc sao?
Sống hư một đám thần tiên có được hay không?
Ngô Lương đen mặt: "Ta cảm giác tùy tiện kéo một bô lão trong này ra, một quyền là có thể đánh chết ta!"
Tần Thụ nuốt nước bọt: "Hiện tại viện dưỡng lão đều có tiêu chuẩn này sao?"
Chung Ánh Tuyết mang vẻ mặt mờ mịt: "Ta đều nhìn không ra cấp bậc của bọn họ..."
Tràng diện này, đúng là quá chấn động a!
Diệp Tinh Hà dẫn đội từ phía sau đi tới, cười nói: "Bọn họ chính là người tiên phong! Người tiên phong của thời đại này!"
"Không ít người còn là chiến hữu của ông nội ta!"
"Nam thần! Lại gặp nhau! Sao vẫn là Bạch Ngân? Ngươi bị nghiện dậm chân tại chỗ sao?"
Giang Nam trợn trắng mắt: "Ngươi vẫn ngứa đòn như ngày nào!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận