Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 930 -



Chương 930 -




Đoàn người đi trên đường đến hội trường, Giang Nam lại tiến đến trước mặt Dương Kiên!
"Kiên ca, lần này ta tới Mỹ thấy được không ít thứ đồ chơi mới lạ, như là đạn Khốn Linh, súng pháo Khốn Linh các loại!"
"Bên phía chúng ta không thể làm mấy thứ nào sao?"
Dương Kiên sửng sốt, lập tức cười nói: "Ngươi đáng nói tới vũ khí Khốn Linh sao? Chúng ta cũng có, hơn nữa cũng có không ít chủng loại!"
Giang Nam ngạc nhiên: "Vậy trước đó sao ta cũng không thấy các anh em mang theo? Dùng loại vật này để trấn áp linh võ giả hẳn là rất tiện a?"
Dương Kiên thở dài nói: "Khai phá vũ khí Khốn Linh cần tới đại lượng quặng sắt Khốn Linh, hơn nữa đây là vật phẩm tiêu hao, vũ khí cùng trang bị cũng không phải là một con số nhỏ!"
"Thật tiếc, quặng sắt Khốn Linh trong nước chúng ta thưa thớt, đại bộ phận thu thập được đều dùng cho nghiên cứu khoa học!"
"Phải tiết kiệm để nghiên cứu chế tạo vũ khí Khốn Linh, đồ thì ít, chỗ cần dùng thì nhiều, không có cách nào trang bị toàn bộ cho bộ đội linh võ!"
"Trên thị trường quốc tế, giá cả quặng sắt Khốn Linh thậm chí còn đắt hơn so với một ít tài liệu dung linh cấp thấp!"
Giang Nam ngạc nhiên, vốn dĩ cảm thấy dùng súng pháo Khốn Linh rất thuận tay, còn nghĩ kiến chút vũ khí Khốn Linh!
Nhưng cũng không nghĩ tới tình huống trong nước lại như vậy!
Ngẫm lại cũng đúng, quặng sắt Khốn Linh chỉ có trong Linh Khư, mà số lượng Linh Khư trong nước tuy nhiều, cũng không có nghĩa rằng Linh Khư có được quặng sắt Khốn Linh nhiều!
Không đúng! Chờ chút!
Nghe đám người Diệp Tinh Hà và Tần Thụ nói, trên đảo Áp Lê của Linh Khư Hồ Thiên Đảo có một tòa sơn cốc hoàn toàn làm từ mỏ sắt Khốn Linh!
Mẹ ơi!
Thứ này phải nhiêu tiền chứ?
Ánh mắt Giang Nam trở ên hưng phấn, khuôn mặt đỏ bừng!
Phát tài rồi! Phát tài rồi!
Chờ lão tử lại tới Linh Khư Hồ Thiên Đảo nhất định phải dọn hai ngọn núi kia đi!
Hơn nữa cũng không biết Thương Long Thú kia có ăn được Ẩm Huyết Nam Hồng nữa hay không!
Đến lúc đó lại mở bụng bọn chúng ra xem thử!
Linh Khư Hồ Thiên Đảo thật đúng là một kho tàng!
Nhưng mà Dương Kiên ở bên cạnh lại lải nhải không ngừng!
"5 năm trước, nước Mỹ lấy được hạch tâm Thâm Uyên tầng thứ ba, khai thác ra được đại lượng quặng sắt Khốn Linh!"
"Tài nguyên khoáng sản ở tầng thứ tư thì hơi ít một chút, tầng thứ năm thật vất vả mới có lại bị Ưng quốc chiếm mất!"
"Trước đó vài ngày, đám người Tiêu Chấn đi lấy hạch tâm tầng thứ bảy về, đáng tiếc tài nguyên khoáng sản ở tầng thứ bảy cũng ít, cũng không biết mấy tầng phía dưới..."
Giang Nam nhìn mà im lặng, giờ phút này Dương Kiên cực kỳ giống cô vợ nhỏ cứ cằn nhằn mãi!
Đều thiếu thốn như vậy, Giang Nam cũng sẽ không biết xấu hổ mà mở miệng đòi vũ khí Khốn Linh!
Ngược lại còn đang nhớ thương sơn cốc ở Linh Khư Hồ Thiên Đảo!
A? Sàn phòng huấn luyện thể lực cũng làm từ quặng sắt Khốn Linh đúng không?
Có nên trộm ít miếng trở về hay không?
Nghĩ đi nghĩ lại thì đoàn người đã đi tới hội trường, bởi vì nhiệm vụ lần này không tiện công khai, cũng không thể gióng trống khua chiêng tổ chức nghi thức trao huân chương!
Nhưng các anh em ở trog tổng bộ Long Uyên vẫn tới toàn bộ, xếp hàng chỉnh tề dự lễ!
Bảy người Giang Nam tới phòng thay đồ thay xong quân trang rồi lên đài, ngay cả Katarina cũng thay quân trang Ám Dạ vào!
Giang Nam nhìn mà vui vẻ, tóc vàng mắt xanh cộng thêm quân trang Ám Dạ, có một loại phong vị khác!
Dương Kiên cầm huy chương lần lượt đeo lên cho mấy người, đều là Huân Chương Xích Tâm chân chân thật thật!
Kết quả của nhiệm vụ lần này mà nói đủ xứng với phần thưởng Huân Chương Xích Tâm!
Mang vào huân chương, vẻ mặt đám người Khỉ Gầy Thiết Ngưu vô cùng kiêu ngạo tự hào, đối với quân nhân mà nói, có thể nhận được Huân Chương Xích Tâm chính là vinh quang lớn nhất!
Vẻ mặt không khỏi kích động nhìn về phía Giang Nam!
Cùng Nam Thần ra ngoài chấp hành nhiệm vụ đúng là rất lời a, có thể cọ huân chương không nói, còn có thể thăng cấp!
Đám người Khỉ Gầy Thiết Ngưu đều được thăng một cấp, Sơn Miêu không thăng, cô đều đã là Đại Tá, nếu muốn lên nữa cần càng nhiều kinh nghiệm cùng tư lịch!
Mà Giang Nam lại là thuận lý thành chương thăng lên Thượng Tá!
Giang Nam hắc hắc vui vẻ, đụng đụng bả vai Sơn Miêu!
"Vậy... là sắp bằng ngươi rồi?"
Nhưng mà Sơn Miêu cũng không muốn nói chuyện, liếc mắt hìn Giang Nam một cái!
Hừ...
Chỉ thấy Dương Kiên đi tới trước mặt Giang Nam, mở ra một cái hộp nhỏ tinh xảo, huân chương bên trong tản ra ánh sáng màu máu!
Đỏ sẫm chói mắt!
Trên huân chương khắc một đầu Xích Long, thân rồng chín khúc, chân rồng hướng trời!
Giang Nam sửng sốt, đây là cái gì? Của mình không phải Huân Chương Xích Tâm sao?
Thần sắc Dương Kiên nghiêm túc, lấy huân chương ra đeo trước ngực Giang Nam!
Giờ khắc này, vô số quân binh Long Uyên phía dưới nhao nhao hít vào một hơi khí lạnh, vẻ mặt kinh hãi, cống hiến một phần giúp cho trái đất nóng lên!
"Tê... Đây... Đây là Huân Chương Xích Long?"
"Má ơi! Ta chưa từng thấy qua, hôm nay xem như mở mắt rồi!"
"Huân Chương Xích Long gì? Sao ta chưa từng nghe qua?"
"Ngươi có thể nghe qua mới là lạ, sau sự kiện linh họa chi loạn cũng không có phát qua! Vinh Quang Tối Cao, nhìn hai vị phía trước kia!"
Chỉ thấy Diệp Trấn Quốc cùng Triệu Đức Trụ mang vẻ mặt vui mừng nhìn Giang Nam đeo huân chương!



Bạn cần đăng nhập để bình luận