Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1219:

Chương 1219:
Ivy ngơ ngác nhìn ánh mắt Mira, đây thật sự là con nhcos vừa rồi ngâm nga ca hát, vẻ mặt tươi cười sao?
Hắc hóa?
Cũng bởi vì mình chém Giang Nam một cái?
Ivy liếm liếm môi, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy điên cuồng!
"Để ta xem ai điên hơn!"
Nói xong cô cũng mang theo khảm đao xông lên!
Hai người trong nháy mắt áp sát nhau, khảm đao của Ivy đâm thẳng vào tim Mira!
Mira không quan tâm, con dao găm đâm vào bụng Ivy!
"Phập!"
Khảm đao của Ivy đâm xuyên Mira, trong mắt đầy hưng phấn: "Khanh khách~đắc thủ!"
Nhưng mà khiến Ivy kinh hãi chính là, cho dù bị đâm xuyên tim, biểu tình của Mira cũng không có thay đổi, dao găm xẹt qua bụng Ivy, máu tươi chảy ra!
Cơn thống khổ kịch liệt khiến cho khuôn mặt tươi cười của Ivy trở nên ửng hồng, nhanh chóng rút đao lui về!
Đã thấy vết thương trên ngực Mira lại khép lại!
Ivy ôm bụng hoảng sợ nói: "Làm sao giết không chết, không thể nào! Ngươi là zombie sao?"
Mira nghiền ngẫm nó: "Có muốn chặt đầu ta xuống thử xem không? Có lẽ có thể giết chết ta chăng?"
Nói xong lại lần nữa rút đao xông lên, giờ khắc này Mira lại khiến cho Ivy sinh ra cảm xúc sợ hãi!
Nhưng trên cơn đau nhức ở bụng làm cho cô càng thêm điên cuồng: "Thử liền muốn thử xem!"
Trong rừng rậm, chỉ có tiếng dao găm va chạm cùng với tiếng khảm dao, cắt máu thịt!
Năm phút! Mười lăm phút!
Trong sân dần dần có thêm tiếng kêu đau đớn cùng với tiếng rên rỉ!
"Rầm!"
Nửa giờ trôi qua!
Chỉ thấy trên người Ivy có gần trăm vết thương, máu tươi nhuộm đỏ quần áo!
Nửa tê liệt trên mặt đất, trong miệng không ngừng nôn ra máu, cô thậm chí đã không đứng lên nổi, không ngừng lui về phía sau!
Đã thấy Mira xách dao đi tới, vết thương dữ tợn trên cổ nhanh chóng khép lại, khôi phục như lúc ban đầu!
Quần áo trên người tràn đầy lỗ thủng, lộ ra da thịt trắng như tuyết, nhưng trên người lại không có một vết thương nào!
Trong mắt Ivy đã không còn sự điên cuồng, ánh mắt nhìn Mira đã tràn đầy sợ hãi!
Đau đớn kịch liệt tựa hồ khơi dậy hồi ức thống khổ của Ivy!
"Ngươi đừng tới đây! Ivy đau, Ivy không đánh nữa! Ivy sai rồi có được không?"
Tuy nhiên, Mira đã đi đến gần và con dao găm đâm vào vai Ivy!
Trong tiếng kêu thảm thiết và giãy dụa của Ivy, kéo cô xuống dưới tàng cây, kéo ra vết máu đầy đất!
Hung hăng đóng đinh cô ở trên cây!
Ivy ôm bả vai, trong ánh mắt có nước mắt đảo quanh, phòng tuyến trong lòng của cô đã bị đánh tan triệt để!
Dù thế nào cũng không nghĩ tới, con nhóc thoạt nhìn vô hại này lúc điên lên lại khủng bố như vậy!
Giết không chết còn chưa tính, bất cứ thủ đoạn nào cũng không thể kích thích làm tâm tình cô dao động?
Cô cũng không biết đau sao?
Mira nhíu mày: "Ngươi rất giống ta, chỉ là ngươi không may mắn được như ta, không gặp được người quan tâm tới ngươi!"
"Ngươi đi đi! Ta không giết ngươi, đừng lại đến làm phiền Giang Nam ca ca của ta!"
Trong mắt Ivy chứa đầy nước mắt, vẻ mặt kinh ngạc: "Ai? Không giết ta sao?"
Mira rút dao găm ra: "Ta không muốn trên thế giới này có thêm một người đáng thương nữa!"
"Có lẽ thế giới này tràn ngập những ánh mắt ác ý, nhưng sẽ luôn có một phần thiện lương yêu thương ngươi, chỉ là ngươi không tìm được mà thôi!"
"Chờ ngươi tìm được, ngươi liền cảm thấy tất cả đau đớn mà bản thân đã trải qua đều là đáng giá..."
Ivy ngơ ngác nhìn Mira, thì thào tự nói: "Tìm được người quan tâm mình sao?"
Đúng lúc này, từ núi xa truyền đến từng trận tiếng nổ vang, Mira dõi mắt trông về phía xa, chỉ thấy một đóa mây đen cực nhanh bay tới!
Mira: Hm ~
"A ~ là Giang Nam ca ca nha!"
Ivy: ???
Tốc độ thay đổi sắc mặt của ngươi có cần nhanh như vậy không?
Hiện tại so với vừa rồi hoàn toàn là hai người có được hay không?
Chỉ thấy Mira cúi đầu nhìn thoáng qua quần áo rách nát của mình, trong mắt tràn đầy lo lắng!
Vội vàng cởi ra giấu ở phía sau tảng đá, lau vết máu trên người!
Sau đó lấy ra một bộ quần áo mới tinh từ trong cặp sách nhỏ thay vào, vẻ mặt tươi cười xán lạn!
Lập tức quay sang Ivy hung dữ nói:
"Nhìn cái gì? Còn không đi nữa?"
Ivy: …
Trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi, cô vội vàng giãy dụa đứng dậy, cắn răng chạy đi!
Chỉ thấy Mira vội vàng vẫy tay la lên!
“Giang Nam ca ca! Ở bên này!"
Nghe thấy tiếng Mira la hét, ánh mắt Giang Nam sáng rực, vội vàng khống chế đà điểu chạy tới!
Một tay đưa ra vớt cô vào trong ngực: "Ha ha, ngươi ở chỗ này sao? Thế nào? Không gặp phải nguy hiểm gì chứ?"
"Có kẻ xấu nào bắt nạt ngươi hay gì không?"
Mira cười ngọt ngào: "Không có, gặp phải thú khốn linh gì đó ta đều né tránh!"
Ivy trốn ở trong lùm cây nhìn Mira vùi vào lòng Giang Nam cười khanh khách, ánh mắt mơ hồ!
Đây thật sự là con nhóc điên vừa mới chém cho mình khóc sao?
Ánh mắt Ivy ảm đạm, thì thào tự nói: "Lại có ai quan tâm ta đâu..."
Trên đà điểu, Mira mơ màng nhìn Heidi ngồi sau lưng Giang Nam!
Chỉ thấy cả người cô đen sì ngậm núm vú, đang hưng phấn nhìn bảo bối trong ba lô của mình!
Sầu riêng kim cương, đại lục đoạt mệnh, lựu đạn múa xấu hổ!
Ngón giữa tay phải còn đeo nhẫn vàng tê liệt, ngón giữa dựng thẳng không thu lại được...
Heidi đều hưng phấn muốn chết, linh quả, rượu bạo huyết, lôi châu bay màu, còn có vòng kim cương!
Những thứ này đều là bảo bối của người tu tiên a!
Mira: "Cục than đá đen này là ai vậy?"
Heidi ngẩn ra, Cục... Cục than đen?
Ô oa ~
Giang Nam nhếch miệng cười: "Là... Khụ! Là tù binh ta mới bắt được!"
Giang Nam mang vẻ mặt chột dạ, thiếu chút nữa đem lời trong lòng nói ra!
Đầu năm nay, máy rút tiền dễ lừa như vậy cũng rất khó tìm a!
Một đường chạy tới, cũng không gặp được đội viên nào, chỉ tìm được Tiểu Mira!
Ngược lại chém chết mấy nhân viên đội thăm dò nước M bị lạc đàn!
Trong đó còn có một tên đầu mọc cỏ!
Xem ra đám người Fito cũng đã thành công thoát khỏi thú triều, tiến vào tầng thứ tám!
Cũng không biết có mấy người sống sót!
Nhưng đúng lúc này, một cỗ tinh thần chấn động cực mạnh từ trung tâm tầng thứ tám khuếch tán ra!
Cơ hồ hình thành vòng năng lượng có thể nhìn thấy bằng mắt thường!
Trong nháy mắt liền bao phủ toàn bộ tầng thứ tám!
Giang Nam cảm giác đầu giống như bị người dùng búa hung hăng nện một cái, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, thiếu chút nữa ngất đi!
Heidi trực tiếp bị trùng kích ngất xỉu!
Ngay cả đà điểu cũng bởi vì trùng kích mà trở nên nóng nảy, nhưng nhớ tới đại kích đặt ngang trên cổ, lại lần nữa tỉnh táo lại!
Duy chỉ có Tiểu Mira là giống như người không có việc gì, vội vàng tri kỷ xoa huyệt thái dương giúp Giang Nam!
Lúc này tất cả thú ở tầng thứ tám gầm lên từng trận, tựa như một nồi nước sôi bị đun sôi!
Giang Nam ôm đầu vẻ mặt kinh hãi: "Chuyện gì thế này?"
Nếu là cấp bậc thấp, sợ là trực tiếp bị cỗ năng lượng tinh thần này đánh thành kẻ ngu!
Thần sắc Giang Nam ngưng trọng, năng lượng tinh thần? Sóng não?
Chân tướng khiến Thâm Uyên dị biến rốt cuộc là cái gì?
Thần Chủ Odin mạnh như vậy xuống Thâm Uyên, đến bây giờ đều không có chút tin tức nào!
Giang Nam cảm thấy mình cách chân tướng càng ngày càng gần, càng đến gần tầng dưới chót, lại càng gần với chân tướng!
Lắc lắc đầu, cố nén cảm giác đau đầu muốn nứt ra, Giang Nam quyết định nghỉ ngơi và hồi phục tại chỗ một chút!
Cứ tiếp tục như vậy, sợ là sẽ xảy ra vấn đề, đến mình cũng bị đánh thành như vậy, những người khác sợ là cũng không khá hơn chút nào!
……
Bạn cần đăng nhập để bình luận