Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1308:

Chương 1308:
Công tác di chuyển cùng giao tiếp với đàn thú còn cần Giang Nam hỗ trợ, chủ yếu nhất chính là Di Dạ còn ở chỗ này!
Dương Kiên cáo già đương nhiên sẽ không thả Giang Nam rời đi?
Chuyện chia hoa hồng còn chưa có bàn xong đâu!
Vốn Giang Nam là dự định trực tiếp mang đàn Tiểu Ngưu Phê chúng nó bay đến Linh Khư rừng thép ở tỉnh Dương!
Nhưng Dương Kiên mặc kệ, dù sao cũng đang ở trong nước, số lượng đàn Thiên Ngưu lại khổng lồ, sợ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn trên đường!
Vì thế chuẩn bị điều xe lửa đến kéo!
Trong phòng khách, Dương Kiên đang nói chuyện chia hoa hồng với Di Dạ!
Đám người Tuyết Tuyết Mira đều đi tới thủ đô, chỉ còn Giang Nam ở trong phòng khách nhàn rỗi!
Trong một tháng rưỡi, không phải đang đánh nhau, thì cũng là đang trên đường đi đánh nhau.
Đột nhiên trở nên nhàn rỗi, Giang Nam ngược lại cảm thấy không quen!
Giờ phút này hắn đang nằm sấp trên bàn, thổi nước trong chén trà, ngẩn người nhìn gợn sóng!
Phù ~
Quá chán!
Hai cô gái Long Uyên canh giữ ở cửa phòng khách đứng nghiêm!
Ánh mắt thỉnh thoảng lại nhìn lén Giang Nam nằm úp sấp trên bàn.
Trong lòng không nhịn được cười, đây là Nam Thần sao?
Còn tưởng là một người cực kỳ lạnh lùng, là loại hình tượng khí phách uy mãnh, thể này hoàn toàn không giống với trong tưởng tượng nha!
Một Nam Thần đã vì mang về hạch tâm hai tầng cho Hoa Hạ, đã đánh ra một trận cực ngầu ở Thâm Uyên kia, hắn lại đang thổi nước chơi?
Thế này cũng quá đáng yêu đi?
Giang Nam tựa hồ nhận ra ánh mắt của hai người, nhìn lại!
Hai người vội vàng nhìn về phía trước, vẻ mặt nghiêm túc!
Giang Nam vò đầu, vì thế lại nhàn rỗi nhàm chán, bắt đầu kiểm tra lại giao diện hệ thống
Vừa nhìn, lúc này Giang Nam liền đỏ mắt!
"Ngươi đánh rắm!"
Một tiếng rống giận, lúc này hai em gái bị dọa run rẩy, đỏ mặt yếu ớt nhìn về phía Giang Nam!
Còn nhẹ nhàng ngửi ngửi!
"Không... không phải ta thả, ta không có!"
Giang Nam cứng đờ người: "Không... ngại quá, không phải nói hai người các ngươi!"
Hai em gái mang vẻ mặt bối rối, Nam Thần làm sao vậy?
Chỉ thấy giờ phút này mặt Giang Nam cực kỳ đen, lúc trước không có phát hiện!
Hiện tại lật xem trang sau của giao diện hệ thống mới phát hiện!
[Bởi vì vải bạt vỉa hè nhiều lần gánh thương tổn cho ký chủ mà quá tải!]
[Chi phí quầy hàng hiện tại khuyết thiếu nghiêm trọng! Cần ứng trước 1 tỷ phí bán hàng để bù đắp!]
[Mời kí chủ kịp thời bổ sung phí quầy phí, trước mắt nợ 1 tỷ đồng!]
[Nếu không kịp thời bổ giao, hệ thống sẽ tự động bán tài sản của ký chủ để trả nợ!]
Giang Nam: Phụt ~
Con mẹ nó! 1 tỷ!
Không phải chỉ dùng vải vỉa hè đỡ mấy lần khe nứt không gian, mấy lần Siêu Tân Tinh, mấy lần Di Dạ phát nổ thôi sao?
Trước giờ lão tử nộp nhiều phí quầy hàng như vậy đều uống phí cả sao?
[Làm người cần phải quên đi quá khứ! Nhìn về tương lai!"
Giang Nam: Ta nhổ vào!
Ta thấy ngươi chỉ vì thấy ta có nhiều bảo bối, nên muốn hố thêm tiền của ta!
Bắt đầu mắc nợ 1 tỷ trong truyền thuyết chính là loại tình huống này sao?
Thật vất vả mới hồi chút máu, hệ thống lại tới bóc lột ta?
[Kiểm tra đo lường được kí chủ vũ nhục bản hệ thống, khấu trừ một khối gạch vàng, tỏ vẻ trừng phạt!]
Giang Nam: Lại nữa?
Chờ đã!
"Thẻ thăng cấp của ta đâu? Khoảng cách với lần trước thưởng thẻ thăng cấp, tiêu phí giá trị oán khí của ta đã sớm vượt qua 30 triệu đi?"
[Hả? Có sao...]
[Đang tìm kiếm... Dữ liệu không trọn vẹn...]
Giang Nam bùng nổ, không trọn vẹn cái rắm? Lại giả ngu?
Ta thấy ngươi chỉ không muốn đưa thôi, vẫn cứ luôn muốn quỵt nợ?
Đây chính là quên đi quá khứ mà ngươi nói sao?
Mẹ nó có ai lại làm như ngươi không?
"Dữ liệu bị mất đúng không? Sổ tay của ta đâu? Ngươi quên, vậy để ta giúp ngươi nhớ ra hết?"
Nói xong lấy ra cuốn sổ nhỏ từ bên trong không gian dị độ, mặt trên rõ ràng ghi chép mỗi một khoản chi tiêu giá trị oán khí!
Chỉ với lúc trước đã 880, lại cộng thêm lần trước!
Giang Nam trừng mắt: "Ngươi xem? Đã hơn 48 triệu rồi, nếu không phải ta nhớ kỹ, thật đúng là đã bị ngươi lừa!"
"Chứng cứ xác thực, thẻ thăng cấp của ta đâu?"
[…]
[Thẻ thăng cấp tạm thời hết hàng!]
[Ký chủ có thể chờ tới lúc tiêu phí giá trị oán khí lên tới 60 triệu, lại đổi hai tấm thẻ thăng cấp!]
[Hoặc tiêu phí 50 triệu, đổi một tấm thẻ dung hợp!]
Giang Nam ngẩn ra, thẻ dung hợp là cái g ì?
Mình cũng chưa từng thấy hệ thống lấy ra!
Thẻ dung hợp này có ích lợi gì chứ?
[Có thể dùng để dung hợp hai viên linh châu cùng thuộc tính, 100% dung hợp thành công, sau khi dung hợp có thể tăng cường phẩm chất linh kỹ, hiệu quả linh kỹ ngẫu nhiên chồng lên!]
Giang Nam mở to hai mắt, linh châu cũng có thể dung hợp?
Điều này không khỏi làm cho Giang Nam nhớ tới mình vừa lấy được linh châu hệ không gian cấp Tinh Diệu!
Trong lòng liền cảm thấy nhức nhối!
Không dùng thì thật uổng phí, tuy rằng gân gà, nhưng nếu như có thể dung hợp những linh châu khác, hiệu quả liền khác biệt hoàn toàn!
Dù sao cho dù mình vào Hư Không Hải, cũng không nhất định có thể lấy được linh châu cấp Tinh Diệu!
Nếu như tìm được thứ thích hợp, lại dung hợp với không gian ấn ký này, đây chẳng phải có thể dùng được rồi sao?
Khuôn mặt của Giang Nam tối sầm lại!
Hệ thống không phải là đang quyến rũ ta đổi thẻ dung hợp đó chứd?
Nhưng nghĩ lại, chờ mình tiêu đến sáu ngàn vạn, nói không chừng hệ thống lại không có hàng rồi quỵt nợ!
Hơn nữa mình cũng không đặc biệt cần thăng cấp giải khuyến khích, dù sao sau khi thăng cấp, tác dụng tuy cường hãn, đồng thời tác dụng phụ cũng hố chết người!
Sau một phen giãy dụa, Giang Nam cắn răng giậm chân: "Lấy thẻ dung hợp!"
Giang Nam run tay lại rút thêm 20 lần mười lần liên tiếp, không có hàng mới gì, giá trị oán khí còn lại 170 vạn!
[Kiểm tra đo lường được kí chủ tiêu phí giá trị oán khí đạt 50 triệu, khen thưởng một tấm thẻ dung hợp!]
Giang Nam hắc hắc vui vẻ, phế đi sức lực cả nửa ngày, rốt cục cũng đào được thứ tốt, thật sự không dễ dàng a!
Chuyện ghi sổ vẫn rất cần thiết nha, dù sao cái hệ thống rách nát này vẫn luôn thích quên lãng quá khứ!
Nhưng mà nhớ tới mình còn thiếu nợ một tỷ, khuôn mặt nhỏ nhắn của Giang Nam lại co rút!
Đúng lúc này, cách vách đột nhiên truyền đến từng tiếng cãi vã, không khỏi hấp dẫn sự chú ý của Giang Nam!
Chỉ thấy hai chân Di Dạ tùy ý gác trên mặt bàn: "Ta muốn 30% lợi nhuận! hơn nữa cần cung cấp vũ khí khốn linh cao cấp vô điều kiện cho quân thủ bị của thành Bất Dạ!"
"Nếu không thì không còn gì phải nói!"
Dương Kiên che mặt: "Ngươi đúng là không nhường nửa bước, khoản cung cấp vũ khí thì được!"
"Nhưng ngươi muốn 30%? Các quốc gia khác không phải đều chỉ có 20% thôi sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận