Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 351 -



Chương 351 -




Hiệp Sĩ Hồ Lô này ngoại trừ Giang Nam còn có thể là ai?
Chỉ mới mấy ngày! Sao lại gây ra chuyện lớn như vậy chứ?
Vừa định gọi điện báo cáo cho cấp trên, nhưng Sơn Miêu lại do dự.
Không khỏi lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn wechat cho Giang Nam.
Lạc Thiên Hồng: "Hiệp Sĩ Hồ Lô? Có phải là ngươi hay không? ”
Giang Nam vừa nhìn tin nhắn, không khỏi run rẩy!
Mẹ kiếp!
Quân đội để ý tới sao?
Không phải muốn bắt ta đó chứ?
Lại muốn phát cho ta một huy chương kiểu còng tay?
Dù sao chuyện Vân gia náo loạn rất lớn...
Nam Thần: (°△°|||)
"Hẳn là ta? Có phải là..."
Chột dạ! Rất hoảng sợ!
Sơn Miêu trợn trắng mắt.
Lạc Thiên Hồng: "Phía trên không tra ra ngươi!"
"Nhưng mà đang điều tra!"
"Hẳn là có một nhiệm vụ cần tới năng lực của ngươi!"
"Nếu ngươi muốn đi, ta liền báo cáo cấp trên!"
"Không muốn đi, ta liền nói với bọn họ không tra được!"
Dù sao, một khi nói điều tra ra được Giang Nam, tất nhiên sẽ bại lộ thân phận Hiệp Sĩ Hồ Lô của hắn!
Chuyện này vẫn giao cho Giang Nam tự quyết định là được rồi!
Giang Nam trộm cười!
Nam Thần: "Hắc hắc, ngươi theo phe ta như vậy!
Lạc Thiên Hồng: "Cái rắm! Ngươi có đi không? ”
"Hẳn là sẽ không chậm trễ chuyện tiến Linh Trì của ngươi! Sẽ cố gắng!"
"Hồng Long cũng không có cách nào, dù sao mạng người cũng quan trọng!"
Nam Thần: "Thân là Ám Dạ! Nghĩa bất dung từ!"
Trách nhiệm ở đó, Giang Nam sẽ không từ chối!
"Chỉ là chuyện bên này còn cần ta xử lý xong mới có thể khởi hành, ta sẽ cố gắng đẩy nhanh!"
"À! Nhân tiện! Giúp ta điều tra vị trí của Hạ Dao!"
Lạc Thiên Hồng: Được rồi!
Khóe miệng Sơn Miêu mang theo một nụ cười yếu ớt, bấm điện thoại!
"Này? Hông Long? Đã tìm thấy Hiệp Sĩ Hồ Lô? ”
Hồng Long kích động nói: "Cái gì? Thật sao? Đó là ai vậy? Hắn ta ở đâu?"
Sơn Miêu tự hào: "Người của ta! Có thể thực hiện nhiệm vụ!"
Giang Nam nhìn ra ngoài cửa một cái, người Vân gia tới càng ngày càng nhiều!
Ngay cả Vân Hồng Phong cũng tới!
Nhưng cũng chỉ có thể ở ngoài cửa chờ, căn bản không dám quấy rầy!
Dù sao Vân gia đến tột cùng còn có thể tồn tại hay không, chỉ có một câu nói của Giang Nam!
Mà Vân Hồng Phong vừa tới liền đè Vân Lỗi trên mặt đất bạo đánh!
Bàn tay điên cuồng phát vào mông Vân Lỗi ra, đánh một tiếng vang dội a!
Vân Lỗi: !!
Đau thì còn có thể nhịn được!
Nhưng không chịu nổi mất mặt, hàng xóm láng giềng đều đến xem náo nhiệt!
Lại nói đã bao nhiêu tuổi rồi, lão nhân ngài còn muốn chào hỏi trên mông?
Ta không muốn mất mặt!
Vân Phỉ che mặt, căn bản không đành lòng nhìn thẳng a!
Nghe tiếng kêu thảm thiết bên ngoài, Giang Nam cười lạnh một tiếng, hắn có thể khoonmg biết một màn này là để cho mình xem sao?
Chỉ là đang vứt con tốt thí ra mà thôi.
Đem trách nhiệm đều đổ lên người Vân Lỗi, dùng cái này để bảo toàn Vân gia.
Giang Nam cũng không để ý, buồn bực liền ngủ thiếp đi!
Đêm đã qua!
Đả kích đối với Vân gia tuyệt đối là hủy diệt!
Video trực tuyến đã tăng lên hơn 3000!
Đại thụ chọc trời này có thể nói là bị nhổ tận gốc, tổn thất căn bản không cách nào đánh giá!
Vân Hồng Phong đều gấp tới điên rồi, trong lòng vô cùng hối hận!
Lúc trước thế nào lại chọc tới Giang Nam!
Sao một chuyện tốt lại thành chuyện xấu thế này chứ?
Nếu như lúc trước không dở thủ đoạn cường ngạnh như vậy, sao phải chịu tai ương vô vọng như bây giờ?
Ngay cả Vân Phiêu bị Diệp Trấn Quốc đánh cho nửa chết cũng được người khiêng tới!
Ừm... Trên cáng!
Cũng làm khó lão gia tử, bị đánh một ngày không nói, còn phải chạy tới nơi này nhận sai...
Lại bị Giang Nam bơ một đêm!
Sáng sớm, cánh cửa mở ra!
Trong nháy mắt, từng ánh mắt như điện bắn tới.
Giang Nam lười biếng vặn người, xoa xoa đôi mắt ngủ mông lung!
Vân Phỉ sao còn có thể nhịn được, trực tiếp vọt tới, hốc mắt đỏ bừng!
"Giang Nam, chúng ta sai rồi! Chúng ta không nên đuổi Hạ Dao đi! Không nên uy hiếp bạn bè của ngươi..."
Giang Nam liếc mắt nhìn Vân Phỉ một cái: "Không liên quan đến ngươi!"
Nói xong nhìn thoáng qua Vân Lỗi mông bị đánh ra hoa!
Vân Lỗi hận tới cắn răng, nhưng cũng chỉ có thể cúi đầu!
Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới, có một ngày mình sẽ cúi đầu với Giang Nam!
Ánh mắt Giang Nam nhìn quanh, người Vân gia đều cúi đầu!
Chung Ánh Tuyết nhìn một màn này, trong mắt mang theo một tia rung động nồng đậm!
Cô chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày sẽ nhìn thấy cảnh này!
Chỉ trong một ngày, mọi thứ đã trở thành như thế này!
Vân gia phong vân kia, chật vật giống như chó nhà có tang!
Giang Nam trực tiếp đi tới trước cáng, thản nhiên nói: "Biết sai không?"
Vân Phiêu trong mắt giãy dụa, nhưng vẫn cắn răng nói: "Biết rồi!"
"Sai chỗ nào?"
"Không nên ỷ thế hiếp người! Không nên tự cho mình là đúng! ”
Lúc này đây, Vân Phiêu rốt cục đã biết vì sao mình bị đánh!
Càng không nghĩ tới Giang Nam lấy sức một người liền lật đổ Vân gia!
Trong lòng hối hận không kịp!



Bạn cần đăng nhập để bình luận