Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1440:

Chương 1440:
Chỉ mấy Bạch Kim, lại kéo chân bầy thú hơn một ngàn con?
Linh thú cấp Kim Cương đều bị vây đánh chết a, thế này con mẹ nó cũng quá tàn bạo đi?
Mình lại còn lo lắng đám người Nam Thần không chống chịu được? Rõ ràng thứ càng nên lo lắng chính là bầy thú có thể chống cự bao lâu nha?
Đây là loại chiến lực khủng bố gì?
Giờ phút này, hơn một ngàn linh thú đã bị vây giết chỉ còn lại không đến ba trăm con!
Giang Nam đang chuẩn bị một lần tận diệt!
Đúng lúc này, trên trời vang lên tiếng ù ù, một chiếc máy bay báo động không người lái từ trên sa mạc bay vút qua với tốc độ cao!
Xa xa có hơn mười chiếc xe pháo bánh xích lướt qua sườn núi với tốc độ cao, phóng vọt lên, lập tức nặng nề nện xuống mặt đất!
Phía sau là mười chiếc xe tải vận binh đi theo, trên đó chở một nhóm quân Long Uyên đang một đường đuổi theo đàn thú tới!
Biết đàn thú này chạy từ quốc lộ tới, trong đội đều sốt ruột đến phát điên!
Điên cuồng hành quân về phía bên này, nhưng vẫn thiếu chút nữa không đuổi kịp!
Tâm cũng đều lạnh đi một nửa!
Nhưng ai ngờ vừa đuổi tới liền thấy khắp nơi là hỏa diễm, xác thú rải rác đầy đất!
Tất cả quân Long Uyên đều thấy bối rối, nhưng nhìn thấy ánh sáng chói mắt quen thuộc kia!
Quân Long Uyên hô to: "Ánh sáng đại lực! Lúc ta ở trấn Ngọc Long từng uống qua, là đám người Nam Thần! Ha ha!"
"Nghe nói Nam Thần sắp tới căn cứ, tình cờ gặp được sao? Cũng quá trùng hợp đi?"
Trên xe pháo bánh xích, một tráng hán râu quai nón da thịt màu đồng đứng lên!
Đôi môi khô nứt, trên gò má còn dán hình xăm cờ đỏ, nhìn lữ khách trên quốc lộ đều an toàn, không khỏi thở phào nhẹ nhõm!
Hắn chính là đội trưởng đội săn giữ lần này, Quý Xuyên!
Không khỏi cười ha ha: "Việc của chúng ta sao lại phiến đến Nam Thần chứ? Hỗ trợ thôi!"
Lập tức cao giọng quát: "Pháo kích bao trùm!"
Sau đó lấy ra hai lá cờ nhỏ vung vẩy một trận!
Giang Nam nhìn cờ hiệu, không khỏi nhếch miệng cười: "Rút lui sao? Việc của chúng ta đã xong rồi! Rút lui!"
Mấy người Hạ Dao vội vàng rút khỏi chiến trường bầy thú!
Mà bên phía Long Uyên, hơn mười chiếc xe pháo bánh xích đồng thời nổ súng!
Tiếng pháo kích đinh tai nhức óc quanh quẩn, chấn động màng nhĩ khiến người sinh đau, nhấc lên mảng bụi mù lớn!
Tràng diện vô cùng đồ sộ!
Đạn pháo xuyên giáp do khốn linh cương chế tạo đã bắn chết linh thú cấp Bạch Kim!
Linh thú còn lại bị hỏa lực cường hãn của Long Uyên bắn nát bét!
Ngô Lương ở bên cạnh nhìn mà da đầu tê dại: "Khá lắm, vẫn là bộ đội linh võ đánh nhanh a!"
Mà Giang Nam nhìn xe pháo bánh xích, ánh mắt sáng ngời, nước miếng sắp chảy ra rồi!
Thứ tốt a!
Đoàn xe dừng ở trước đám người Giang Nam, lúc này có quân Long Uyên xông vào chiến trường bắt đầu bổ đao!
Cũng phân ra nhân thủ, trợ giúp lữ khách đang kẹt trên quốc lộ rút lui!
Quý Xuyên là người đầu tiên nhảy xuống xe, hướng về Giang Nam chào: "Gặp qua Giang đại tá, Quý Xuyên binh sĩ Long Uyên thuộc căn cứ Tiền Tiêu số 001, danh hiệu Bàn Thạch, báo cáo với ngài!"
Giang Nam cười đáp lễ: "Trên đường gặp phải, liền thuận tay ngăn cản!"
Quý Xuyên ngại ngùng vò đầu: "Ngài muốn tới căn cứ phải không? Trên đường lại nói, công việc còn chưa xong!"
Giang Nam thu lại xe việt dã, đoàn người lên xe của đội săn thú Long Uyên, chạy thẳng về hướng dấu chân linh thú!
Ngồi ở trên xe, Giang Nam quay đầu nhìn về phía chiến trường khắp nơi là xác thú!
Chỉ thấy phía sau lại có một đội xe tải bọc thép hạng nặng, một nhóm binh sĩ Long Uyên mặc quân phục liền thân màu đen bước xuống từ xe!
Bắt đầu tháo dỡ vật liệu hữu dụng từ thi thể thú, chuyển lên xe!
Mà xe bồn thì phụ trách phun sương màu tím, xác thú vừa tiếp xúc với sương tím, máu thịt đã bị tan rã trên diện tích lớn!
Giang Nam nghi hoặc: "Bọn họ đang làm gì vậy?"
Quá trình thuần thục như vậy, hiển nhiên không phải lần đầu tiên làm!
Quý Xuyên giải thích: "Đây là đội hậu cần của quân Long Uyên, phụ trách thanh lý chiến trường, tiêu hủy xác thú!"
"Bằng không nếu mặc kệ, hơn một ngàn xác thú hình thể khổng lồ phơi dưới ánh mặt trời, rất nhanh sẽ hư thối biến chất, dễ dàng sinh ra ôn dịch bệnh khuẩn!"
"Dù sao nơi này cũng không phải Linh Khư, cũng không phải khu không người, cũng không có linh thú khác đến tiêu hóa xác thú!"
Giang Nam nhếch miệng!
Hiển nhiên, đây đều là kinh nghiệm quý báu tổng kết ra sau vô số lần đau đớn thảm thiết!
"Đúng rồi, gần đây xảy ra linh họa hay là như thế nào? Cấp bậc của đám linh thú này cũng không thấp, là từ đâu tới?"
Quý Xuyên cười khổ: "Trạm Tiền Tiêu số 017 bị phá hủy, bọn chúng từ trong khu không người lao ra!"
"Bầy thú lao ra liền chia làm ba nhóm, lúc trước chúng ta đã tiêu diệt được một nhóm, đây là nhóm thứ hai, nhóm thứ ba đang đuổi theo!"
"Về phần linh họa? Từ khi linh khí khôi phục tới nay, Tây Cương cũng chưa từng dừng lại a!"
Giang Nam ngẩn ra, bản thân cũng không quá am hiểu với tình thế bên phía Tây Cương này!
Nghe được những lời Quý Xuyên vừa nói càng không khỏi bối rối!
"Tình huống này là sao?"
Lúc này Quý Xuyên mới giải thích!
Thì ra bởi vì Tây Cương ở vị trí cao nguyên, đất rộng người thưa, được liệt vào khu không người lớn nhất Hoa Hạ, khu không người Địch Khắc! Chiếm diện tích hơn 1,2 triệu km2!
Đây là một con số rất kinh người, thậm chí còn lớn hơn một phần ba Tây Cương!
Phía tây giáp biên giới, tiếp giáp với Phật quốc!
Mà đây chỉ là diện tích của khu không người Địch Khắc ở Hoa Hạ! Diện tích bên phía Phật quốc cũng không nhỏ!
Từ khi linh khí bắt đầu khôi phục, khu không người giống như được trời cao đặc biệt chiếu cố, Linh Khư tập trung bộc phát!
Mật độ kinh người, khu đã thăm dò đã có trên trăm cái!
Cho dù là đến bây giờ, vẫn thường thường xuất hiện Linh Khư mới!
Mà bây giờ cũng không ai biết trong khu không người đến tột cùng có bao nhiêu Linh Khư!
Mà những Linh Khư này đều ở trong trạng thái không người giám thị, bởi vì căn bản không quản được!
Trực tiếp dẫn đến tình huống khu không người hoàn toàn mất đi khống chế!
Vô số linh thú tuôn ra khỏi cánh cổng không gian Linh Khư, chiếm cứ địa giới khu không người!
Qua nhiều năm như vậy, khu không người cơ hồ đã thành cấm khu của nhân loại!
Mà vì không để cho những linh thú này tiến thêm một bước mở rộng địa bàn, xâm chiếm không gian sinh tồn của nhân loại, nguy hại an toàn công cộng!
Vì thế mới có căn cứ Tiền Tiêu được xây dựng xung quanh khu không người Địch Khắc!
Thậm chí vì khống chế trạng thái khu không người, không ít trạm gác đều được xây ở chỗ sâu trong khu không người, vị trí tuyến biên giới!
Hơn trăm căn cứ Tiền Tiêu vây thành một tấm lưới lớn, áp chế gắt gao trạng thái khu không người!
Bạn cần đăng nhập để bình luận