Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 932 -



Chương 932 -




Dương Kiên đen mặt: "Đứng nghiêm chào, chụp ảnh!"
Giang Nam vội vàng thẳng người, nghiêm túc chào, tay trái úp vào trái tim, nhưng vì mỹ quan, mở ra một trùng động không gian!
Đâm ngón tay vào, ít nhất từ bên ngoài nhìn vào thì Giang Nam không dựng thẳng ngón giữa nữa!
Dương Kiên cũng mang vẻ mặt kinh nghi bất định!
Phải biết mình chính là Tinh Diệu a, vừa rồi lại bị tê liệt cứng đờ tại chỗ hơn một giây!
Trong trận quyết đấu cao thủ, hơn một giây cũng đủ làm rất nhiều chuyện!
Đây lại là loại năng lực quỷ dị gì?
Nhưng Dương Kiên cũng không có ý định trao hỏi việc này tới cùng, Đại Lực cùng nhân sâm từng xuất hiện ở trấn nhỏ Ngọc Long lúc trước cũng vậy!
Dương Kiên đã nhìn trúng Giang Nam, mà mỗi người đều có bí mật của mình!
Dùng người không nghi ngờ, nghi ngờ không dùng người, cũng chính là như thế!
Ánh mắt Dương Kiên nhìn rất xa!
Nhưng nhìn lại một đám Long Uyên ở phía dưới đều cắn chặt răng, gắt gao bóp đùi mình nghẹn cười, Dương Kiên đỏ mặt!
Hung hăng trừng mắt liếc Giang Nam một cái!
Hình tượng cao lãnh uy nghiêm của lão tử a, con mẹ nó toàn bộ đều bị ngươi phá hủy, gặp phải Giang Nam đúng là không có chuyện gì tốt!
Giờ phút này Bạch Thiên Tầm nhìn ảnh chụp vừa mới ngẫu nhiên chụp được, phì cười một tiếng, lưu lại lưu lại!
Chỉ thấy trên ảnh chụp, bảy người Giang Nam trừng mắt, há to miệng nhìn Dương Kiên nhảy lên trời!
Cảnh tượng kia... Phụt ha ha ha!
Nhưng ánh mắt Diệp Trấn Quốc nhìn Giang Nam đã như có thể giết người rồi!
Ghế ngồi rò điện cái rắm, chính là tên tiểu tử thúi này đâm ta a, là đem ta ra làm đối tượng thí nghiệm?
Xem lát nữa lão tử có đánh ngươi khóc hay không a!
Còn giới thiệu cháu gái cho ngươi? Ta nhổ vào!
Ánh mắt Giang Nam nhìn Diệp Trấn Quốc không ngừng đổ mồ hôi lạnh, trong lòng đã nghĩ lát nữa nên chạy như thế nào cho tốt!
Mấy người ở trên đài chụp ảnh!
Mà ba nữ tân binh Long Uyên mới gia nhập đang quét tuyết trong đại viện!
Đều cau mày với vẻ mặt không tình nguyện!
"A a a ~ thật muốn đi xem lễ trao huân chương a, ta cũng muốn nhìn Nam Thần, đám người Nguyệt Nguyệt đều đi!"
"Ta là fan Nam Thần a, gần đây hắn cũng không có động thái gì!"
"Nghe nói người thật còn đẹp trai hơn so với trên video, vì cướp được Bose mà cho nổ khu 53!"
Mấy người vừa quét tuyết, lại vữa thảo luận, còn thường thường nhìn về phía hướng hội trường, vẻ mặt khát vọng!
Đúng lúc này, trong đó có một cô gái tóc xoăn ngạc nhiên nhìn đồ vật trước người!
"Đây là cái gì?"
Chỉ thấy một ngón tay màu vàng quỷ dị lơ lửng giữa không trung, tản ra kim quang nhàn nhạt!
Theo bản năng lấy tay sờ soạng!
Sau một khắc, cả người đều bị tê liệt, cứng đờ tại chỗ, cả người rút gân, không thể cử động!
[Giá trị oán khí từ Vân Hiểu Hiểu +1000!]
[Giá trị oán khí từ...]
Cái gì cái gì? Hiểu Hiểu sao ngươi không nhúc nhích? Ai? Nơi này có một ngón tay vàng a!
Nói xong cũng tiến lên sờ soạng một phen!
[Giá trị oán khí từ Chu Băng +1000!]
[Giá trị oán khí từ...]
"Oa, thật thần kỳ, người tuyêt này thật sống động, hai người các ngươi như thế nào đều không nói lời nào?"
Vừa quay đầu, đã thấy hai người trừng mắt, vẻ mặt dữ tợn cứng đờ tại chỗ!
"Ngô!!! Ngô ngô!"
Nhưng cô gái kia lại càng hoảng sợ, lui về phía sau một bước, cũng bị ngón tay vàng đâm trúng!
"A a..."
[Giá trị oán khí từ Trương Diệp +1000!]
[Giá trị oán khí từ...]
Chụp ảnh xong, Giang Nam thu hồi ngón tay đút vào túi quần, vẻ mặt mê hoặc!
Vừa rồi như thế nào cảm giác có người sờ ngón tay ta, nhất là lúc cuối cùng, ấm áp!
Lạ thật!
Dương Kiên dặn dò: "Vậy ngươi về học viện trước đi, bên phía chú Tiêu ta sẽ dặn dò!
"Đoạn thời gian gần đây cũng không cần lại đi ra ngoài, đợt này có không biết bao nhiêu người muốn mạng của ngươi, nước Mỹ càng sẽ liệt ngươi vào mục tiêu hàng đầu, thành thật ở ngay trong học viện đoạn thời gian!"
Giang Nam cười hắc hắc: "Hiểu rồi!"
Bên này đang nói lời tạm biệt cùng mấy người Sơn Miêu và Katarina, mà Thiết Ngưu lại mang vẻ mặt ngượng ngùng tới gần!
Ngón tay giữ góc áo, thân thể uốn éo vẻ mặt ngượng ngùng!
"Nam Thần, ta có thể cùng ngươi tới học viện một chuyến hay không? Ta muốn đi gặp Hùng Hùng nhà ta!"
Giang Nam kích động rùng mình một cái, đều xưng hô là Hùng Hùng rồi sao?
Tiến triển thần tốc như vậy sao? Yêu qua mạng đã không đủ thỏa mãn hai người, đây là muốn gặp mặt?
"Được, sao không được? Cùng đi, nhanh lên!"
Tuyết càng rơi càng lớn, nếu còn không đi chỉ sợ Diệp lão ca sẽ giết tới!
"Đúng rồi chị Sơn Miêu, giúp ta tra địa chỉ của nhà Zenbon Sakura, ta có việc!"
Sơn Miêu sửng sốt: "Tra địa chỉ nhà cô ấy làm gì?"
Giang Nam cười hì hì: "Nợ cô ấy chút đồ còn chưa trả, phải trả lại!"
Lúc ở khu 53, Zenbon Sakura không làm mình rớt xích, ước chừng kéo chân Pierce hơn 20 phút!
Nếu như không phải nhờ Zenbon Sakura, Bose cũng không thể cứu được!
Nếu như không phải mình gây quá nhiều chuyện, toàn dân đang muốn mạng của mình, thật đúng là muốn tự tới đảo quốc khử mùi cho Zenbon Sakura!
Nhân tiện cũng lấy một tỷ USD mà tổ Hoa Anh Đào nợ mình!
À, chỉ là thuận tiện mà thôi!
Mới không phải vì không yên tâm tổ Anh Hoa thiếu tiền không trả!
Lấy tình huống trước mắt này, Giang Nam cũng không dám đi dạo bên ngoài, chỉ có thể gửi qua cho cô!
Một nhóm ba người gồm Trụ gia Giang Nam và Thiết Ngưu bước ra cánh cổng tổng bộ Long Uyên!
Chỉ thấy trong đại viện, ba người tuyết có dáng điệu thơ ngây khả ái đứng ở trong tuyết!
Hai người nửa ngồi xổm, một người cầm xẻng tuyết, một người cầm chổi, còn có một người đứng, hai tay ôm phía sau!
Giang Nam cười nói: "Ai đã đắp người tuyết này? Trông rất sống động sao? Thật đáng yêu nha!"
Hồng Long đi ra tiễn đưa ngạc nhiên: "Nơi này lúc trước có người tuyết sao?"
[Giá trị oán khí từ Trương Diệp +1000!]
[Giá trị oán khí từ Vân Hiểu Hiểu...]
[Giá trị oán khí từ Chu Băng...]
Thành công chạy thoát ma trảo của Diệp Trấn Quốc, Giang Nam cùng Trụ gia Thiết Ngưu, còn có mấy người Hàn Mộng Lộ Lê Băng cùng nhau về tới học viện tiên phong!
Trước khi đi Sơn Miêu giao trứng cho Giang Nam, chăm sóc rất tốt, hai ngày nay cũng không xảy ra chuyện gì.
Mà trên đường về, Bose vẫn trốn trong không gian cao duy đi theo, nếu như lộ diện sẽ dễ dàng khiến cho dân chúng bình thường khủng hoảng!
Đến học viện đã là buổi chiều, Tiêu Phong Hỏa cùng một đám đạo sư đã sớm chờ ở cửa!
Thấy Giang Nam bình an trở về, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống!
Giang Nam thì nhìn xung quanh, cũng không có nhìn thấy đám người Tuyết Tuyết Lang Diệt, cũng có thể hiểu được!
Lúc này các cô sợ là đang huấn luyện đi?
Tiêu Phong Hỏa cười nói: "Đã trở lại! Đã trở lại là tốt rồi!"
Triệu Đức Trụ nhếch miệng cười nói: "Đúng vậy, ta vừa ra tay, sao có thể không mang được người trở về chứ?"
"Các ngươi không biết, tiểu tử thúi Giang Nam này ra ngoài rồi buông thả bản thân cỡ nào, chính là ngựa hoang thoát cương a!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận